Thập Niên 60: Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo Vật
Chương 11: Khoe Khắp Làng
Niên Đại
23/02/2023
Mẹ Hàn chia thịt xong rồi liền đem thịt bỏ vào trong chậu, nói: "Lệ Lệ con ngồi ở nhà nhé, mẹ nhớ còn có mấy chuyện phải nói với dì Trần, mẹ đi nói với dì ấy một chút, mà có phải dì ấy đang ngồi dưới cây cổ thụ trước cổng thôn không con?"
"Dạ đúng." Cố Lệ không chút nghi ngờ gật đầu.
Sau đó trong thôn đều lan truyền rằng, vợ của Hàn Văn Hồng vừa trở về, còn mang theo một miếng thịt mỡ lớn trở về làm quà.
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn hôm nay không đi làm mà ở nhà nghỉ ngơi, nên nghe hết chuyện này.
Một chị dâu nhà hàng xóm chạy đến nói với cô ta: "Em dâu của cô lần này trở về, còn mang theo một miếng thịt mỡ về nhà, bất ngờ ghê, trước kia tôi cũng không thấy cô ta hiếu thảo như vậy!"
Sắc mặt của chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn hiển nhiên không dễ nhìn: "Cô không có nghe sai chứ, cô ta còn mang theo một miếng thịt trở về? Mặt trời mọc ở phía Tây sao?!"
Mối quan hệ giữa chị em dâu là một môn học khó, đặc biệt là cô ta còn không được yêu thương, mà đứa em dâu kia lại được cha mẹ chồng đối đãi rất tốt, con gái của cô ta ngay cả một quả trứng gà cũng không được ăn chứ đừng nói là tới hai quả, nhưng Đại Bảo và Nhị Bảo mỗi ngày đều được ăn, nếu trứng gà trong nhà không đủ thì còn đi đổi với người khác, trong lòng của cô ta làm sao có thể thoải mái được chứ?
Tất nhiên cô ta cũng không thích người em dâu ở trong thành là Cố Lệ này, cô ta cũng hiểu được tính cách của người em dâu kia, sao có thể mang thịt trở về? Làm gì có chuyện đẹp đẽ đến vậy.
"Là thật đó, tôi tận mắt nhìn thấy mà, mẹ chồng của cô còn đem thịt ra cho chúng tôi nhìn nữa, một miếng thịt mỡ lớn, là thịt ngon loại 1, chắc chắn có thể thắng ra không ít mỡ đâu!" Chị dâu nhà hàng xóm thèm muốn nói.
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn cũng bất ngờ không nhỏ, thật sự đem thịt trở về? Đây là muốn làm gì, em dâu út sao có thể hào phóng được như vậy chứ?
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn không nói hai lời liền đi vào nhà.
Cố Lệ đang đút Nhị Bảo uống sữa bò, Nhị Bảo uống rất thích, nhìn thấy chị dâu sáu đến, Cố Lệ nhướn mày chào hỏi: "Chị dâu tới à”.
Người chị dâu này chính là mẹ của nữ chính.
Nữ chính có tên là Hàn Thủ Yến, chính là một cái túi may mắn, lên núi có thể gặp thỏ tự đâm đầu vào cây, xuống nước thì có cá chủ động bơi đến, vân vân..
Cũng không biết có liên quan gì khi hệ thống nói có người từ bên ngoài đến làm hỗn loạn hay không, dù sao hiện tại cũng đã được lập lại trật tự, nên cũng không cần quá lo.
"Chẳng phải nghe nói em trở về sao? Chị đến đây để gặp em, em đang cho đứa nhỏ uống gì vậy?" Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn nhìn thấy cô đút cho Nhị Bảo thì vội hỏi.
"Đây là sữa bò, em cố tình mua về cho mấy đứa nhỏ uống."
Trong lòng chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn thầm nghĩ có tiền đúng là khác người, bao nhiêu tuổi rồi còn uống sữa bò, cô ta đè nén sự ghen tị ngập trong lòng: "Chị nghe nói em mang một miếng thịt trở về cho cha mẹ đúng không?"
"Sao chị dâu biết được vậy?" Cố Lệ nhìn cô ta.
"Dạ đúng." Cố Lệ không chút nghi ngờ gật đầu.
Sau đó trong thôn đều lan truyền rằng, vợ của Hàn Văn Hồng vừa trở về, còn mang theo một miếng thịt mỡ lớn trở về làm quà.
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn hôm nay không đi làm mà ở nhà nghỉ ngơi, nên nghe hết chuyện này.
Một chị dâu nhà hàng xóm chạy đến nói với cô ta: "Em dâu của cô lần này trở về, còn mang theo một miếng thịt mỡ về nhà, bất ngờ ghê, trước kia tôi cũng không thấy cô ta hiếu thảo như vậy!"
Sắc mặt của chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn hiển nhiên không dễ nhìn: "Cô không có nghe sai chứ, cô ta còn mang theo một miếng thịt trở về? Mặt trời mọc ở phía Tây sao?!"
Mối quan hệ giữa chị em dâu là một môn học khó, đặc biệt là cô ta còn không được yêu thương, mà đứa em dâu kia lại được cha mẹ chồng đối đãi rất tốt, con gái của cô ta ngay cả một quả trứng gà cũng không được ăn chứ đừng nói là tới hai quả, nhưng Đại Bảo và Nhị Bảo mỗi ngày đều được ăn, nếu trứng gà trong nhà không đủ thì còn đi đổi với người khác, trong lòng của cô ta làm sao có thể thoải mái được chứ?
Tất nhiên cô ta cũng không thích người em dâu ở trong thành là Cố Lệ này, cô ta cũng hiểu được tính cách của người em dâu kia, sao có thể mang thịt trở về? Làm gì có chuyện đẹp đẽ đến vậy.
"Là thật đó, tôi tận mắt nhìn thấy mà, mẹ chồng của cô còn đem thịt ra cho chúng tôi nhìn nữa, một miếng thịt mỡ lớn, là thịt ngon loại 1, chắc chắn có thể thắng ra không ít mỡ đâu!" Chị dâu nhà hàng xóm thèm muốn nói.
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn cũng bất ngờ không nhỏ, thật sự đem thịt trở về? Đây là muốn làm gì, em dâu út sao có thể hào phóng được như vậy chứ?
Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn không nói hai lời liền đi vào nhà.
Cố Lệ đang đút Nhị Bảo uống sữa bò, Nhị Bảo uống rất thích, nhìn thấy chị dâu sáu đến, Cố Lệ nhướn mày chào hỏi: "Chị dâu tới à”.
Người chị dâu này chính là mẹ của nữ chính.
Nữ chính có tên là Hàn Thủ Yến, chính là một cái túi may mắn, lên núi có thể gặp thỏ tự đâm đầu vào cây, xuống nước thì có cá chủ động bơi đến, vân vân..
Cũng không biết có liên quan gì khi hệ thống nói có người từ bên ngoài đến làm hỗn loạn hay không, dù sao hiện tại cũng đã được lập lại trật tự, nên cũng không cần quá lo.
"Chẳng phải nghe nói em trở về sao? Chị đến đây để gặp em, em đang cho đứa nhỏ uống gì vậy?" Chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn nhìn thấy cô đút cho Nhị Bảo thì vội hỏi.
"Đây là sữa bò, em cố tình mua về cho mấy đứa nhỏ uống."
Trong lòng chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn thầm nghĩ có tiền đúng là khác người, bao nhiêu tuổi rồi còn uống sữa bò, cô ta đè nén sự ghen tị ngập trong lòng: "Chị nghe nói em mang một miếng thịt trở về cho cha mẹ đúng không?"
"Sao chị dâu biết được vậy?" Cố Lệ nhìn cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.