[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Chương 16: Cô Gái Moi Mông Bò 2
Khinh Hầu
25/09/2024
Đại đội trưởng định nói gì đó. Nhưng Lâm Tuyết Quân đã cắt ngang, quay sang hỏi Vương Anh với giọng nói nhanh nhẹn: “Có găng tay cao su và dầu không?”
“Hả? Có găng tay cao su, để làm gì...” Vương Anh khó hiểu.
“Cho tôi mượn một lát.” Lâm Tuyết Quân gật đầu với Vương Anh sau đó chìa tay ra.
Vương Anh như bị ma xui quỷ khiến, mở túi thuốc lấy găng tay ra, bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng quay sang nhìn đại đội trưởng như muốn hỏi ý kiến.
Lâm Tuyết Quân đã cởi chiếc chăn bông trên người đưa cho Y Tú Ngọc, đưa tay ra nhận lấy đôi găng tay cao su từ tay Vương Anh.
“Cô thật sự biết đỡ đẻ cho bò sao?” Đại đội trưởng có chút không chắc chắn hỏi lại.
Những người chăn nuôi khác cũng nhìn Lâm Tuyết Quân với vẻ mặt căng thẳng, lo lắng.
Lâm Tuyết Quân đi đến bên cạnh đầu con bò cái, trước tiên đưa tay xoa đầu nó, để nó nhìn rõ mình, hạ thấp cảnh giác. Sau đó, cô lại kéo thử sợi dây thừng mà người chủ đang nắm. Sau khi xác định con bò đã được buộc chặt, sẽ không đột nhiên nổi điên tấn công người khác trong khi cô đang chữa trị, lúc này mới xoay người quan sát con bò từ trước ra sau, từ trái sang phải để chẩn đoán.
“Bò sau khi vỡ ối thường thì nửa tiếng là đẻ rồi. Con bò này đã vỡ ối hơn ba tiếng rồi phải không?”
“Tình trạng con bò lúc nằm lúc đứng, bồn chồn bất an chắc cũng đã nửa ngày rồi. Nửa tiếng trước thấy máu, còn xuất hiện tình trạng đứng không vững, đúng không?”
“Trước khi sinh con bò có biểu hiện gì khác thường không?”
Mặc dù không phải là bác sĩ thú y nhưng trước đây đại đội trưởng đã từng quan sát bác sĩ thú y của nông trường khám bệnh. Vị bác sĩ trung niên đó cũng làm như vậy. Trước tiên là kiểm tra xem con bò đã được buộc kỹ chưa sau đó sờ nắn, gõ gõ trên người con bò. Lúc đó, ông ấy còn hỏi bác sĩ thú y là đang làm gì, bác sĩ thú y nói đó gọi là khấu chẩn, là một phương pháp kiểm tra.
Nhìn cách làm của Lâm Tuyết Quân, ông ấy cảm thấy có lẽ có hy vọng. Nhìn cô cau mày chăm chú quan sát con bò, ông ấy lại càng tin tưởng hơn. Ông ấy liền gọi một người chăn nuôi đi lấy tất cả số thuốc thú y và dụng cụ dự trữ của đội sản xuất, sau đó gọi một người khác đi lấy di vật của cụ Ba Lạp, bác sĩ thú y đã khuất của thôn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hả? Có găng tay cao su, để làm gì...” Vương Anh khó hiểu.
“Cho tôi mượn một lát.” Lâm Tuyết Quân gật đầu với Vương Anh sau đó chìa tay ra.
Vương Anh như bị ma xui quỷ khiến, mở túi thuốc lấy găng tay ra, bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng quay sang nhìn đại đội trưởng như muốn hỏi ý kiến.
Lâm Tuyết Quân đã cởi chiếc chăn bông trên người đưa cho Y Tú Ngọc, đưa tay ra nhận lấy đôi găng tay cao su từ tay Vương Anh.
“Cô thật sự biết đỡ đẻ cho bò sao?” Đại đội trưởng có chút không chắc chắn hỏi lại.
Những người chăn nuôi khác cũng nhìn Lâm Tuyết Quân với vẻ mặt căng thẳng, lo lắng.
Lâm Tuyết Quân đi đến bên cạnh đầu con bò cái, trước tiên đưa tay xoa đầu nó, để nó nhìn rõ mình, hạ thấp cảnh giác. Sau đó, cô lại kéo thử sợi dây thừng mà người chủ đang nắm. Sau khi xác định con bò đã được buộc chặt, sẽ không đột nhiên nổi điên tấn công người khác trong khi cô đang chữa trị, lúc này mới xoay người quan sát con bò từ trước ra sau, từ trái sang phải để chẩn đoán.
“Bò sau khi vỡ ối thường thì nửa tiếng là đẻ rồi. Con bò này đã vỡ ối hơn ba tiếng rồi phải không?”
“Tình trạng con bò lúc nằm lúc đứng, bồn chồn bất an chắc cũng đã nửa ngày rồi. Nửa tiếng trước thấy máu, còn xuất hiện tình trạng đứng không vững, đúng không?”
“Trước khi sinh con bò có biểu hiện gì khác thường không?”
Mặc dù không phải là bác sĩ thú y nhưng trước đây đại đội trưởng đã từng quan sát bác sĩ thú y của nông trường khám bệnh. Vị bác sĩ trung niên đó cũng làm như vậy. Trước tiên là kiểm tra xem con bò đã được buộc kỹ chưa sau đó sờ nắn, gõ gõ trên người con bò. Lúc đó, ông ấy còn hỏi bác sĩ thú y là đang làm gì, bác sĩ thú y nói đó gọi là khấu chẩn, là một phương pháp kiểm tra.
Nhìn cách làm của Lâm Tuyết Quân, ông ấy cảm thấy có lẽ có hy vọng. Nhìn cô cau mày chăm chú quan sát con bò, ông ấy lại càng tin tưởng hơn. Ông ấy liền gọi một người chăn nuôi đi lấy tất cả số thuốc thú y và dụng cụ dự trữ của đội sản xuất, sau đó gọi một người khác đi lấy di vật của cụ Ba Lạp, bác sĩ thú y đã khuất của thôn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.