[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Chương 45: Tuấn Mã ‘Tô Mộc’ 2
Khinh Hầu
25/09/2024
Ban đầu, Y Tú Ngọc cùng với Mạnh Thiên Hà đang đứng xem Lâm Tuyết Quân chọn ngựa, nghĩ rằng mọi người đều đã uống sữa bò của Lâm Tuyết Quân, để cô chọn trước cũng là điều nên làm. Nhưng không ngờ rằng Lâm Tuyết Quân lại đang chọn giúp cô ấy.
“Đồng chí thử xem, trước tiên đứng bên cạnh đầu nó để nó ngửi tay của đồng chí. Từ từ vuốt ve nó, sau đó thử cưỡi lên xem.” Lâm Tuyết Quân nắm lấy tay Y Tú Ngọc, dạy cô ấy cách làm quen với ngựa.
Sau khi con ngựa xám tro quen với sự tiếp cận của Y Tú Ngọc, Lâm Tuyết Quân mới đỡ cô ấy lên lưng ngựa.
“Nắm chặt dây cương.” Lâm Tuyết Quân từng bước dạy Y Tú Ngọc cách lên ngựa, điều khiển ngựa đi chậm và quay đầu, hoàn toàn đảm nhận công việc dạy mọi người cưỡi ngựa.
Đợi đến khi Y Tú Ngọc quen với các động tác đơn giản như lên ngựa, xuống ngựa và các mệnh lệnh cơ bản, Lâm Tuyết Quân để cô ấy tự mình làm quen với con ngựa xám tro còn mình thì tiến về phía một con ngựa nâu khác.
Trong bốn con ngựa, những con khác đều không có yên cương, chỉ dùng vải cũ phủ lên lưng sau đó buộc một sợi dây vải làm bàn đạp. Chỉ có con ngựa nâu này là có yên cương bằng da tử tế, có thể giúp người cưỡi ngồi vững hơn một chút.
Đại đội trưởng và những người khác lại bắt đầu đoán xem liệu Lâm Tuyết Quân có chọn con ngựa được trang bị tốt nhất này hay không, nhưng cô ấy lại vẫy tay gọi Mạnh Thiên Hà đến cưỡi con này.
Hóa ra cô đang chọn ngựa giúp mọi người.
Đại đội trưởng gật đầu, tỏ vẻ tán thành hành động nhường nhịn của đồng chí Lâm Tuyết Quân.
“Con này cũng rất điềm tĩnh, năm ngoái tôi cưỡi nó đến nông trường, giữa đường nó bị giật mình sau đó bỏ chạy rồi lại quay lại tìm tôi, rất thông minh và trung thành.” Người đàn ông duy nhất trong bốn người chăn nuôi xuýt xoa.
Trong hệ thống ngôn ngữ của người miền Bắc, trung thành là tiêu chuẩn cao nhất để khen ngợi động vật.
“Nếu thanh niên trí thức từ thành phố đến đều hiểu biết về ngựa như vậy thì đến đây tham gia sản xuất nông nghiệp cũng được.”
Người đàn ông tóc ngắn vốn rất phản đối việc thanh niên thành phố đến chăn nuôi gia súc. Ông ta sợ rằng họ đến đây không phải để làm việc, mà là để ăn thêm phần của người khác. Bây giờ nhìn thấy Lâm Tuyết Quân chọn ngựa nhanh chóng và chính xác như vậy, ông ta đã có cái nhìn khác về thanh niên trí thức.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đồng chí thử xem, trước tiên đứng bên cạnh đầu nó để nó ngửi tay của đồng chí. Từ từ vuốt ve nó, sau đó thử cưỡi lên xem.” Lâm Tuyết Quân nắm lấy tay Y Tú Ngọc, dạy cô ấy cách làm quen với ngựa.
Sau khi con ngựa xám tro quen với sự tiếp cận của Y Tú Ngọc, Lâm Tuyết Quân mới đỡ cô ấy lên lưng ngựa.
“Nắm chặt dây cương.” Lâm Tuyết Quân từng bước dạy Y Tú Ngọc cách lên ngựa, điều khiển ngựa đi chậm và quay đầu, hoàn toàn đảm nhận công việc dạy mọi người cưỡi ngựa.
Đợi đến khi Y Tú Ngọc quen với các động tác đơn giản như lên ngựa, xuống ngựa và các mệnh lệnh cơ bản, Lâm Tuyết Quân để cô ấy tự mình làm quen với con ngựa xám tro còn mình thì tiến về phía một con ngựa nâu khác.
Trong bốn con ngựa, những con khác đều không có yên cương, chỉ dùng vải cũ phủ lên lưng sau đó buộc một sợi dây vải làm bàn đạp. Chỉ có con ngựa nâu này là có yên cương bằng da tử tế, có thể giúp người cưỡi ngồi vững hơn một chút.
Đại đội trưởng và những người khác lại bắt đầu đoán xem liệu Lâm Tuyết Quân có chọn con ngựa được trang bị tốt nhất này hay không, nhưng cô ấy lại vẫy tay gọi Mạnh Thiên Hà đến cưỡi con này.
Hóa ra cô đang chọn ngựa giúp mọi người.
Đại đội trưởng gật đầu, tỏ vẻ tán thành hành động nhường nhịn của đồng chí Lâm Tuyết Quân.
“Con này cũng rất điềm tĩnh, năm ngoái tôi cưỡi nó đến nông trường, giữa đường nó bị giật mình sau đó bỏ chạy rồi lại quay lại tìm tôi, rất thông minh và trung thành.” Người đàn ông duy nhất trong bốn người chăn nuôi xuýt xoa.
Trong hệ thống ngôn ngữ của người miền Bắc, trung thành là tiêu chuẩn cao nhất để khen ngợi động vật.
“Nếu thanh niên trí thức từ thành phố đến đều hiểu biết về ngựa như vậy thì đến đây tham gia sản xuất nông nghiệp cũng được.”
Người đàn ông tóc ngắn vốn rất phản đối việc thanh niên thành phố đến chăn nuôi gia súc. Ông ta sợ rằng họ đến đây không phải để làm việc, mà là để ăn thêm phần của người khác. Bây giờ nhìn thấy Lâm Tuyết Quân chọn ngựa nhanh chóng và chính xác như vậy, ông ta đã có cái nhìn khác về thanh niên trí thức.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.