Thập Niên 60: Tổ Chức Mai Mối Cho Tôi
Chương 4: Tuổi Trẻ Phải Xông Pha
Châu Thị
23/11/2023
Năm đó bởi vì nguyên nhân đặc biệt mà dẫn theo cả nhà di dân đến nước M, nhiều năm như vậy, không một ngày nào là Cù Trường Nho không nhớ về đất nước, chỉ có điều thời cuộc rung chuyển bất thường, từ trước đến giờ vẫn chưa an định được, cho nên đến bây giờ ông vẫn chưa quyết định.
Lại thêm việc ông cũng có làm ăn ở nước M, chỉ trong thời gian ngắn không thể thoát thân được.
Cho nên đối với quyết định đột ngột của con trai, Cù Trường Nho chỉ cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng không có gì bất mãn, càng không lên tiếng ngăn cản.
“Vâng, con muốn làm chuyện càng có ý nghĩa và càng có tính khiêu chiến hơn nữa.”
Cù Trường Nho yên lặng gật đầu, chưa nói đồng ý cũng không nói là không đồng ý, thái độ này làm cho Đỗ Vận Chi sốt ruột, mà lên tiếng nói với Cù Cẩn Thành: “Cẩn Thành, con cần phải hiểu rõ, điều kiện trong nước vô cùng gian khổ, mẹ không yên tâm để con về nước một mình.”
Trước khi Đỗ Vận Chi lập gia đình thì cũng là tiểu thư khuê các được nuông chiều, đời này chưa từng phải chịu khổ, là một người phụ nữ nội trợ an nhàn, cũng không hiểu đạo lý to lớn gì đó, chỉ biết là thương con, không muốn con trai chịu khổ.
những năm nay bà cũng liên lạc với bạn bè trong nước, chiến tranh đã kết thúc, đã hòa bình, giải phóng rồi, nhưng điều kiện rất khó khăn, không thể so với nước M được, có tài nguyên tốt, người một nhà ở chung tự do thoải mái biết bao chứ.
Con trai bà ưu tú như vậy, ngoại hình tuấn tú, Đỗ Vận Chi muốn tìm cho con trai một đối tượng phù hợp để kết hôn sinh con.
“Mẹ, điều kiện khó khăn mới cần người đi thay đổi, nếu như mọi người đều sợ chịu khổ thì thế giới này sẽ chỉ thụt lùi chứ không có tiến bộ.”
“Con đã quyết định rồi, công việc còn lại còn sẽ sắp xếp, hy vọng mọi người có thể ủng hộ con.”
Đỗ Vận Chi là một người phụ nữ phương Đông vô cùng truyền thống, rất ít khi tự mình đưa ra quyết định gì lớn, con trai tỏ thái độ kiên quyết như vậy làm bà có chút hoang mang lo sợ, bà chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía chồng mình, thầm mong chồng mình có thể thay đổi suy nghĩ của con trai.
“Muốn về thì về đi, dù sao thì người trẻ tuổi cũng nên xông xáo một lần.”
Hiểu biết của ông càng toàn diện hơn, ông biết tình thế trong nước không bết bát như vậy, đất nước rộng lớn, chỉ cần không có chiến tranh, con trai trở về cũng không có nguy hiểm gì lớn.
Lại thêm việc ông cũng có làm ăn ở nước M, chỉ trong thời gian ngắn không thể thoát thân được.
Cho nên đối với quyết định đột ngột của con trai, Cù Trường Nho chỉ cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng không có gì bất mãn, càng không lên tiếng ngăn cản.
“Vâng, con muốn làm chuyện càng có ý nghĩa và càng có tính khiêu chiến hơn nữa.”
Cù Trường Nho yên lặng gật đầu, chưa nói đồng ý cũng không nói là không đồng ý, thái độ này làm cho Đỗ Vận Chi sốt ruột, mà lên tiếng nói với Cù Cẩn Thành: “Cẩn Thành, con cần phải hiểu rõ, điều kiện trong nước vô cùng gian khổ, mẹ không yên tâm để con về nước một mình.”
Trước khi Đỗ Vận Chi lập gia đình thì cũng là tiểu thư khuê các được nuông chiều, đời này chưa từng phải chịu khổ, là một người phụ nữ nội trợ an nhàn, cũng không hiểu đạo lý to lớn gì đó, chỉ biết là thương con, không muốn con trai chịu khổ.
những năm nay bà cũng liên lạc với bạn bè trong nước, chiến tranh đã kết thúc, đã hòa bình, giải phóng rồi, nhưng điều kiện rất khó khăn, không thể so với nước M được, có tài nguyên tốt, người một nhà ở chung tự do thoải mái biết bao chứ.
Con trai bà ưu tú như vậy, ngoại hình tuấn tú, Đỗ Vận Chi muốn tìm cho con trai một đối tượng phù hợp để kết hôn sinh con.
“Mẹ, điều kiện khó khăn mới cần người đi thay đổi, nếu như mọi người đều sợ chịu khổ thì thế giới này sẽ chỉ thụt lùi chứ không có tiến bộ.”
“Con đã quyết định rồi, công việc còn lại còn sẽ sắp xếp, hy vọng mọi người có thể ủng hộ con.”
Đỗ Vận Chi là một người phụ nữ phương Đông vô cùng truyền thống, rất ít khi tự mình đưa ra quyết định gì lớn, con trai tỏ thái độ kiên quyết như vậy làm bà có chút hoang mang lo sợ, bà chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía chồng mình, thầm mong chồng mình có thể thay đổi suy nghĩ của con trai.
“Muốn về thì về đi, dù sao thì người trẻ tuổi cũng nên xông xáo một lần.”
Hiểu biết của ông càng toàn diện hơn, ông biết tình thế trong nước không bết bát như vậy, đất nước rộng lớn, chỉ cần không có chiến tranh, con trai trở về cũng không có nguy hiểm gì lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.