Chương 30: Mẹ Con Em Chờ Anh Trở Về!
Niên Đại
02/04/2022
Trần Nhu ngây người một lúc, bắt đầu lấy lại suy nghĩ của mình, trước khi cô xuyên tới đây, nguyên thân đã đến ‘bà dì’ một lần, thân thể của nguyên thân cũng khá tốt, mỗi tháng đều đến đúng ngày, nhưng sau khi cô đến đây, từ thời điểm bị lần trước tới bây giờ đã là một tháng rưỡi rồi mà kỳ kinh nguyệt của cô còn chưa có đến.
Trần Nhu cảm thấy qua mấy ngày nữa xem thế nào, nếu qua mấy ngày mà bà dì còn chưa có tới, chắc hẳn cô chạy không được rồi.
Sau khi chia thịt xong, thức ăn trong nhà tự nhiên liền tốt hơn rất nhiều.
Giữa trưa ăn bánh ngô, ăn kèm với chân lợn hầm lạc, tư vị kia thơm đến mức khiến Trần Nhu ăn nhiều cơm hơn hẳn so với mọi khi.
Trần Nhu nghĩ đến chính bản thân cô có khả năng thật sự là mang thai rồi, tuy rằng còn chưa có chân chính xác thực, nhưng cô đã thực tự giác bổ sung dinh dưỡng cho chính mình .
Chẳng hạn buồi tối cô sẽ hầm tai lợn cùng đậu nành.
Tai lợn được cắt nhỏ thành hạt lựu, hầm đến khi mềm nhũn, đậu nành ăn cũng rất thơm, sau khi ăn xong thì cô liền giao công việc dọn rửa bát đũa cho Hàn Quốc Bân.
Cô lại tiếp tục đi làm quần áo.
Hàn Quốc Bân không có ý kiến gì, rửa sạch bát nhân tiện quét luôn một lượt trong nhà, dạo gần đây anh phát hiện mỗi lần sau khi về nhà giúp đỡ việc nhà, vợ của anh nhìn anh bằng đôi mắt vô cùng ôn nhu, đối với anh cũng vô cùng tốt.
Anh cũng không cảm thấy có việc gì là khổ cực cả, chỉ cần có thể dỗ vợ của anh vui vẻ thì tại sao anh lại không làm chứ?
Anh biết vợ của mình ở nhà cũng không nhàn, trong nhà chăn bông, áo bông to để giữ ấm mùa đông của anh, còn có quần bông nữa đều là cô may cho anh, tất cả đều rất ấm áp.
Từ những việc này anh có thể cảm nhận rõ ràng giữa việc có vợ và không có vợ khác nhau chỗ nào.
Chờ anh sau khi xong việc vào trong nhà, Trần Nhu liền đem quần áo trong tay đưa lên người anh để đo đạc, nói: “Rất vừa vặn, không dài cũng không ngắn.” Ban đầu còn có chút lo lắng sợ bả vai chật không vừa, rất may ánh mắt của cô thật chuẩn, vừa vặn trên người.
“Vợ, đây cũng là làm cho anh sao?” Hàn Quốc Bân hỏi.
“Đúng vậy, làm cho anh hai bộ quần áo mặc bên trong.” Trần Nhu vẫn cúi đầu xuống mà nói.
Trong lòng Hàn Quốc Bân rung động không thôi.
Trước kia anh chưa từng được ai làm áo trong cho, nhưng hiện giờ anh có vợ, vợ của anh liền làm áo mặc trong cho anh.
Người đàn ông ngồi xuống, nhìn chính vợ của mình từng đường kim mũi chỉ may quần áo cho anh, Trần Nhu khâu một lúc mới ngẩng mặt lên, nhìn anh nói: “Nấu nước chuẩn bị tắm rửa đi?”
“Được.” Hàn Quốc Bân gật đầu.
Sau nhà có một cái nhà kho nhỏ, anh có thể sang bên đó để tắm.
Cuộc sống thường ngày cứ như vậy qua đi, thoáng cái đã đến vụ đông có thể gieo lúa mì, Hàn Quốc Bân thật sự bằng đầu cho chính mình nghỉ đông, tất cả đều bước vào nông nhàn của vụ đông.
Mà lúc này Trần Nhu đã có thể xác định, chính mình khẳng định là đã có mang.
Ngoại trừ có ý thức cho bản thân gia tăng lên một chút dinh dưỡng, mặt khác liền cùng bình thường không có gì khác nhau.
Hàn Quốc Bân không chịu ngồi yên, hôm nay anh khiến cho vợ của bản thân cho anh chuẩn bị một chút lương khô.
Trần Nhu vừa nghe liền biết anh đây là muốn vào núi, hiện giờ núi không bị quản nghiêm, rất nhiều người nông nhàn sẽ vào trong núi tìm kiếm và săn một chút đồ ăn hoang dã giúp trong nhà có thêm đồ ăn, không giống mấy năm sau, đi lên trên núi nhổ một chút rau dại đều không được.
“Chuẩn bị nhiều một chút, anh tính toán hai ngày sau mới có thể trở về.” Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu ngây ra một lúc, nói: “Muốn đi hai ngày?”
“Đúng vậy, nhân lúc này động vật hoang dã có không ít, anh liền đi săn nhiều một chút.” Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu ban đầu muốn cùng đi theo, nhưng hiện giờ đang mang thai, đi cùng chỉ làm phiền thêm, vì thế liền không nói gì, chỉ dặn dò thêm: “Đi cẩn thận, phải chú ý an toàn, hai mẹ con em đều ở nhà chờ anh về.”
Trần Nhu cảm thấy qua mấy ngày nữa xem thế nào, nếu qua mấy ngày mà bà dì còn chưa có tới, chắc hẳn cô chạy không được rồi.
Sau khi chia thịt xong, thức ăn trong nhà tự nhiên liền tốt hơn rất nhiều.
Giữa trưa ăn bánh ngô, ăn kèm với chân lợn hầm lạc, tư vị kia thơm đến mức khiến Trần Nhu ăn nhiều cơm hơn hẳn so với mọi khi.
Trần Nhu nghĩ đến chính bản thân cô có khả năng thật sự là mang thai rồi, tuy rằng còn chưa có chân chính xác thực, nhưng cô đã thực tự giác bổ sung dinh dưỡng cho chính mình .
Chẳng hạn buồi tối cô sẽ hầm tai lợn cùng đậu nành.
Tai lợn được cắt nhỏ thành hạt lựu, hầm đến khi mềm nhũn, đậu nành ăn cũng rất thơm, sau khi ăn xong thì cô liền giao công việc dọn rửa bát đũa cho Hàn Quốc Bân.
Cô lại tiếp tục đi làm quần áo.
Hàn Quốc Bân không có ý kiến gì, rửa sạch bát nhân tiện quét luôn một lượt trong nhà, dạo gần đây anh phát hiện mỗi lần sau khi về nhà giúp đỡ việc nhà, vợ của anh nhìn anh bằng đôi mắt vô cùng ôn nhu, đối với anh cũng vô cùng tốt.
Anh cũng không cảm thấy có việc gì là khổ cực cả, chỉ cần có thể dỗ vợ của anh vui vẻ thì tại sao anh lại không làm chứ?
Anh biết vợ của mình ở nhà cũng không nhàn, trong nhà chăn bông, áo bông to để giữ ấm mùa đông của anh, còn có quần bông nữa đều là cô may cho anh, tất cả đều rất ấm áp.
Từ những việc này anh có thể cảm nhận rõ ràng giữa việc có vợ và không có vợ khác nhau chỗ nào.
Chờ anh sau khi xong việc vào trong nhà, Trần Nhu liền đem quần áo trong tay đưa lên người anh để đo đạc, nói: “Rất vừa vặn, không dài cũng không ngắn.” Ban đầu còn có chút lo lắng sợ bả vai chật không vừa, rất may ánh mắt của cô thật chuẩn, vừa vặn trên người.
“Vợ, đây cũng là làm cho anh sao?” Hàn Quốc Bân hỏi.
“Đúng vậy, làm cho anh hai bộ quần áo mặc bên trong.” Trần Nhu vẫn cúi đầu xuống mà nói.
Trong lòng Hàn Quốc Bân rung động không thôi.
Trước kia anh chưa từng được ai làm áo trong cho, nhưng hiện giờ anh có vợ, vợ của anh liền làm áo mặc trong cho anh.
Người đàn ông ngồi xuống, nhìn chính vợ của mình từng đường kim mũi chỉ may quần áo cho anh, Trần Nhu khâu một lúc mới ngẩng mặt lên, nhìn anh nói: “Nấu nước chuẩn bị tắm rửa đi?”
“Được.” Hàn Quốc Bân gật đầu.
Sau nhà có một cái nhà kho nhỏ, anh có thể sang bên đó để tắm.
Cuộc sống thường ngày cứ như vậy qua đi, thoáng cái đã đến vụ đông có thể gieo lúa mì, Hàn Quốc Bân thật sự bằng đầu cho chính mình nghỉ đông, tất cả đều bước vào nông nhàn của vụ đông.
Mà lúc này Trần Nhu đã có thể xác định, chính mình khẳng định là đã có mang.
Ngoại trừ có ý thức cho bản thân gia tăng lên một chút dinh dưỡng, mặt khác liền cùng bình thường không có gì khác nhau.
Hàn Quốc Bân không chịu ngồi yên, hôm nay anh khiến cho vợ của bản thân cho anh chuẩn bị một chút lương khô.
Trần Nhu vừa nghe liền biết anh đây là muốn vào núi, hiện giờ núi không bị quản nghiêm, rất nhiều người nông nhàn sẽ vào trong núi tìm kiếm và săn một chút đồ ăn hoang dã giúp trong nhà có thêm đồ ăn, không giống mấy năm sau, đi lên trên núi nhổ một chút rau dại đều không được.
“Chuẩn bị nhiều một chút, anh tính toán hai ngày sau mới có thể trở về.” Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu ngây ra một lúc, nói: “Muốn đi hai ngày?”
“Đúng vậy, nhân lúc này động vật hoang dã có không ít, anh liền đi săn nhiều một chút.” Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu ban đầu muốn cùng đi theo, nhưng hiện giờ đang mang thai, đi cùng chỉ làm phiền thêm, vì thế liền không nói gì, chỉ dặn dò thêm: “Đi cẩn thận, phải chú ý an toàn, hai mẹ con em đều ở nhà chờ anh về.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.