[Thập Niên 60] Xuyên Thành Mẹ Kế Của Cả Nhà Phản Diện

Chương 12:

Không Ăn Đậu Bắp

23/10/2024

Đợi anh cả và anh hai trở về, Thế Thu đã rửa táo xong. Năm ngoái lúc ở nhà bà nội, cô bé đã nhìn thấy táo, còn nhìn thấy bà nội nghiền táo thành bùn cho trẻ con ăn. Thế là cô bé cũng bắt chước, rất cố gắng dùng đũa nghiền nát táo trong bát, sau đó đút cho em út ăn.

Thế Xuân bị Thế Hạ kéo về, cậu bé đi theo bác cả xuống ruộng kiếm điểm công, liền nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Thế Hạ. Cậu bé biết em trai mình chắc chắn là đã lấy được thứ gì đó gọi là sữa bột.

Chuyện liên quan đến em út, cậu bé không làm việc nữa, mà trực tiếp dẫn Thế Hạ về nhà.

Vợ bác cả còn chua ngoa lên tiếng: "Sao Đại Xuân cũng không làm việc nữa? Mẹ kế mày tốt số, bố mày tìm cho cái việc ghi điểm, một ngày kiếm được hai điểm công.”

“Mày mà không làm việc, lát nữa trong nhà lấy gì mà ăn mà uống? Làm anh cả rồi đấy, phải suy nghĩ cho các em chứ."

Nếu là trước đây, Thế Xuân nhất định sẽ nghiến răng nghiến lợi cố gắng làm việc. Bởi vì nhà thật sự rất nghèo, không làm việc thì các em sẽ bị đói.

Nhưng hai anh em bọn họ đều được thần tiên trên trời phù hộ, có thể không cần làm gì mà có gạo thịt. Cho dù tháng này không làm việc, không có một chút điểm công nào. Sáu mươi cân gạo trắng trước sau gì cũng đủ cho cả nhà ăn uống ít nhất hai ba tháng.

Thế Xuân cũng không để ý đến vợ bác cả. Coi như chạy xa không nghe thấy, cùng em trai quay đầu chạy về nhà.

Về đến nhà, cả hai đã thấy em gái đang cho em út ăn gì đó, vội vàng chạy lại gần.

Thế Hạ thẳng thắn hỏi: “Thu Thu, em đang cho Tiểu Đông ăn gì đấy?”



“Sốt táo ạ.” Thế Thu giải thích, rồi chớp chớp đôi mắt to, khuôn mặt thường ngày chẳng mấy khi biểu cảm giờ lại hiện lên vẻ kiêu ngạo: “Em cũng có cái hệ thống gì đó! Là một trang trại! Bên trong có thể trồng trọt, còn có thể lấy đồ ra! Quả táo này là lúc đầu nó cho em, tận hai cân rưỡi lận!”

Thế Xuân và Thế Hạ nhìn nhau: “Có phải mẹ kế lại muốn ăn rồi không?”

Cô bé gật đầu: “Vâng ạ, hệ thống đó nói là dì muốn ăn, sau đó mới kích hoạt.”

—— Mẹ kế của bọn họ, đúng là một kẻ tham ăn, lại còn thèm thuồng nữa chứ.

Thế Hạ có chút bực bội: “Vừa nãy em mới hái quả chua cho bà ta, vậy mà bà ta vẫn còn muốn ăn! Hoàn toàn không coi quả chua của em ra gì!”

Thật ra cũng chẳng trách người ta không coi quả chua của cậu bé ra gì. Ngoài mấy đứa nhóc thì chỉ có trẻ con tầm tuổi Thế Thu là thích ăn, lớn hơn một chút đều thấy chua.

Anh trai cả thì không ăn nổi, chỉ có mấy dì mấy thím bụng mang dạ chửa mới nói muốn ăn chút quả chua.

Nhưng Thế Hạ đang bực bội, họ cũng không khuyên. Thế Xuân ngược lại còn thương em gái: “Cái trang trại gì đó còn phải trồng trọt sao? Trang trại ở đâu, em nhỏ như vậy làm sao mà trồng được? Anh giúp em trồng.”

Thế Thu lắc đầu. Suy nghĩ một hồi, gọi hệ thống ra, giơ tay lên không trung khoa tay múa chân: “Ở ngay đây này, không cần tự em trồng đâu. Em vừa mở ra, nó đã dạy em cách trồng rồi, chỉ cần chạm nhẹ là được. Hơn nữa đồ đạc còn có thể cất vào trong… kho của nó, lúc nào muốn ăn thì lấy ra là được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 60] Xuyên Thành Mẹ Kế Của Cả Nhà Phản Diện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook