Thập Niên 60: Xuyên Thành Mẹ Kế Góa Phụ
Chương 36: Đổi Phích Nước
Lâm Quả Đống
23/12/2022
Một cân kẹo sữa thỏ trắng cũng phải hai đồng tiền, chưa nói đến nhiều nhà có tiền cũng không chắc đã mua được, bởi vì mặt hàng này rất hiếm.
Bạch Lộ đưa cho chị ta phải đến mười cái kẹo sữa, người bán hàng nhìn thế liền động lòng.
Bạch Lộ lại nói:
"Nếu như không có sản phẩm lỗi không cần phiếu, thì loại mất phiếu công nghiệp cũng được, nhưng em không có phiếu công nghiệp, chị có thể hỏi giúp em xem sao được không?”
“Em đổi một cân thịt heo lấy phiếu công nghiệp, nếu như chuyện này thành, em biếu chị một cân thịt heo coi như cảm ơn chị giúp đỡ."
Người bán hàng tên Lý Tiểu Tú, năm nay hai mươi hai tuổi, có thể tới làm ở hợp tác xã cung tiêu thì trong nhà cũng phải có chút quan hệ, và tất nhiên, làm ở hợp tác xã cung tiêu, cũng không thiếu những mánh khóe ngầm như này để thu lợi.
Nhưng làm gì có ai lại hào phóng tặng cả thịt heo như thế?
Thời đại này thịt cũng không phải là khoai lang, nhà ai cũng có.
Lý Tiểu Tú chớp mắt: "Thật à?"
Bạch Lộ đáp: "Thật đó, em cần hai cái phích nước nóng, để cảm ơn, em sẽ đưa cho chị hai cân thịt."
"..." Lý Tiểu Tú nghĩ đến trong nhà đã lâu rồi không có thịt ăn, nước bọt trong miệng đều ứa ra, chị ta trả lời: "Loại bị lỗi, giá 4 đồng tiền không cần phiếu, loại tốt thì cần phiếu công nghiệp cộng năm đồng tiền, chị có phiếu công nghiệp."
Hợp tác xã cung tiêu bọn họ muốn đổi phiếu không phải quá đơn giản sao?
Bạch lộ đáp: "Vậy em đưa chị chín đồng tiền, với ba cân thịt, được chứ?" Hai cân thịt cho hai phích nước, một cân cho phiếu công nghiệp.
Lý Tiểu Tú do dự nói: "Đưa hai cân thịt cho chị, còn một cân để chị đưa cho lãnh đạo, chị không thể tự quyết định về sản phẩm lỗi, chị phải đi hỏi ông ấy."
Bạch Lộ nói: "Vậy em tặng lãnh đạo chị một cân táo."
Táo cô mua trước đây rất lớn, một cân được khoảng bốn quả, vì táo quá lớn nên một mình cô cũng không ăn hết được một quả.
Lý Tiểu Tú gật đầu: "Vậy em đưa đồ cho chị trước, chị đi vào nói chuyện với lãnh đạo."
Bạch Lộ đồng ý, lấy từ sọt ra ba cân thịt, hai cân táo.
Trong lúc Lý Tiểu Tú còn đang vô cùng kinh ngạc, đã nghe Bạch Lộ nói: "Chị chỉ lấy hai cân thịt, vậy em tặng thêm chị một cân táo để chị nếm thử mùi vị."
Lúc Bạch Lộ lấy đồ ra bị người khác thấy được, có một người phụ nữ đi tới hỏi: "Tiểu Tú, đây là người thân của cháu à?"
Nói xong, bà ta nhìn chằm chằm vào thịt heo và táo.
Bạch Lộ đưa cho chị ta phải đến mười cái kẹo sữa, người bán hàng nhìn thế liền động lòng.
Bạch Lộ lại nói:
"Nếu như không có sản phẩm lỗi không cần phiếu, thì loại mất phiếu công nghiệp cũng được, nhưng em không có phiếu công nghiệp, chị có thể hỏi giúp em xem sao được không?”
“Em đổi một cân thịt heo lấy phiếu công nghiệp, nếu như chuyện này thành, em biếu chị một cân thịt heo coi như cảm ơn chị giúp đỡ."
Người bán hàng tên Lý Tiểu Tú, năm nay hai mươi hai tuổi, có thể tới làm ở hợp tác xã cung tiêu thì trong nhà cũng phải có chút quan hệ, và tất nhiên, làm ở hợp tác xã cung tiêu, cũng không thiếu những mánh khóe ngầm như này để thu lợi.
Nhưng làm gì có ai lại hào phóng tặng cả thịt heo như thế?
Thời đại này thịt cũng không phải là khoai lang, nhà ai cũng có.
Lý Tiểu Tú chớp mắt: "Thật à?"
Bạch Lộ đáp: "Thật đó, em cần hai cái phích nước nóng, để cảm ơn, em sẽ đưa cho chị hai cân thịt."
"..." Lý Tiểu Tú nghĩ đến trong nhà đã lâu rồi không có thịt ăn, nước bọt trong miệng đều ứa ra, chị ta trả lời: "Loại bị lỗi, giá 4 đồng tiền không cần phiếu, loại tốt thì cần phiếu công nghiệp cộng năm đồng tiền, chị có phiếu công nghiệp."
Hợp tác xã cung tiêu bọn họ muốn đổi phiếu không phải quá đơn giản sao?
Bạch lộ đáp: "Vậy em đưa chị chín đồng tiền, với ba cân thịt, được chứ?" Hai cân thịt cho hai phích nước, một cân cho phiếu công nghiệp.
Lý Tiểu Tú do dự nói: "Đưa hai cân thịt cho chị, còn một cân để chị đưa cho lãnh đạo, chị không thể tự quyết định về sản phẩm lỗi, chị phải đi hỏi ông ấy."
Bạch Lộ nói: "Vậy em tặng lãnh đạo chị một cân táo."
Táo cô mua trước đây rất lớn, một cân được khoảng bốn quả, vì táo quá lớn nên một mình cô cũng không ăn hết được một quả.
Lý Tiểu Tú gật đầu: "Vậy em đưa đồ cho chị trước, chị đi vào nói chuyện với lãnh đạo."
Bạch Lộ đồng ý, lấy từ sọt ra ba cân thịt, hai cân táo.
Trong lúc Lý Tiểu Tú còn đang vô cùng kinh ngạc, đã nghe Bạch Lộ nói: "Chị chỉ lấy hai cân thịt, vậy em tặng thêm chị một cân táo để chị nếm thử mùi vị."
Lúc Bạch Lộ lấy đồ ra bị người khác thấy được, có một người phụ nữ đi tới hỏi: "Tiểu Tú, đây là người thân của cháu à?"
Nói xong, bà ta nhìn chằm chằm vào thịt heo và táo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.