Thập Niên 60: Xuyên Thành Mẹ Kế Góa Phụ
Chương 31: Lên Thị Trấn
Lâm Quả Đống
22/12/2022
Nhà họ Vương dựng chuồng nuôi không nhỏ, heo của hai nhà Vương Hữu Tiến và Vương Hữu Hi sẽ nuôi cùng một chỗ, ở giữa làm một vách ngăn đôi ra, chuồng gà cũng làm y như thế.
Năm ngày sau, với sự cố gắng của nhà họ Vương, chuồng heo chuồng gà cũng được dựng xong.
Trong năm ngày này, Bạch Lộ cũng đã nhận biết được những người nên làm quen trong đại đội.
Lúc ăn tối, cả nhà ngồi bàn bạc với nhau.
"Bây giờ muốn nuôi heo thì phải đặt cọc hai mươi lăm đồng một con, chúng ta nuôi hai đầu heo phải nộp năm mươi đồng, trong nhà không đủ tiền." Phương Á Phân đưa ra ý kiến: "Nên ý của mẹ là, chúng ta nuôi một đầu heo trước, số tiền còn lại mua bốn con gà."
Người trong thôn muốn nuôi heo thì cần phải có một khoản tiết kiệm.
"Không bằng chúng ta mượn em gái hai mươi lăm đồng tiền trước, mấy nữa cuối năm nhận công điểm thì trả lại tiền cho em gái." Trần Hà Hoa cảm thấy như vậy rất hợp lí, chị ta cũng không có ý định tham số tiền này của em chồng.
Phương Á Phân không đồng ý: "Đợi cuối năm nhận công điểm rồi lấy tiền đi lĩnh heo con, cũng không vội làm gì."
Bạch Lộ biết Phương Á Phân muốn bảo vệ cô, nhưng nếu cô từ chối, chị dâu cả sẽ có ý kiến với mình, huống hồ đề nghị của chị dâu cả cũng không hề quá đáng.
Cho nên cô nói:
"Không sao đâu mẹ, mai con đi lấy tiền, chúng ta là người một nhà nên giúp đỡ lẫn nhau. Hơn nữa, hôm nay tủ quần áo và bàn vuông được đưa tới, mẹ làm cho con mấy thứ này cũng không chỉ có hai mươi lăm đồng đâu."
Cô tự vẽ bản vẽ tủ quần áo, loại tủ này có hai cánh cửa, một cánh mở ra có thể treo quần áo, ở bên trong cánh cửa còn lại được chia thành năm ô vuông, có thể để mỹ phẩm dưỡng da, quần áo lót.
Phương Á Phân còn dặn làm cho cô một chiếc khóa, cũng chỉ có mẹ đẻ mới cẩn thận tỉ mỉ như vậy, chứ nếu là mẹ chồng thì nằm mơ đi.
Thực ra trên người Bạch Lộ chẳng có đồng nào, cô cũng đang muốn lên trị trấn tìm hiểu tình hình xem sao, lần này vừa đúng lúc có cơ hội.
Rạng sáng ngày hôm sau, Phương Á Phân đưa Bạch Lộ đến chỗ chờ xe bò ở cổng thôn, đã có mấy người đứng chờ ở đó, lưng Bạch Lộ đeo một cái sọt nhỏ, mặc áo sơ mi trắng và quần ống xuông màu đen, đây là sự kết hợp giữa thành phố và nông thôn.
"Lộ Lộ, con có thể tự đi lên thị trấn một mình được chứ?" Phương Á Phân hơi lo lắng.
Con gái đi lấy tiền, nếu như bà đòi đi theo sợ làm con gái suy nghĩ nhiều.
Năm ngày sau, với sự cố gắng của nhà họ Vương, chuồng heo chuồng gà cũng được dựng xong.
Trong năm ngày này, Bạch Lộ cũng đã nhận biết được những người nên làm quen trong đại đội.
Lúc ăn tối, cả nhà ngồi bàn bạc với nhau.
"Bây giờ muốn nuôi heo thì phải đặt cọc hai mươi lăm đồng một con, chúng ta nuôi hai đầu heo phải nộp năm mươi đồng, trong nhà không đủ tiền." Phương Á Phân đưa ra ý kiến: "Nên ý của mẹ là, chúng ta nuôi một đầu heo trước, số tiền còn lại mua bốn con gà."
Người trong thôn muốn nuôi heo thì cần phải có một khoản tiết kiệm.
"Không bằng chúng ta mượn em gái hai mươi lăm đồng tiền trước, mấy nữa cuối năm nhận công điểm thì trả lại tiền cho em gái." Trần Hà Hoa cảm thấy như vậy rất hợp lí, chị ta cũng không có ý định tham số tiền này của em chồng.
Phương Á Phân không đồng ý: "Đợi cuối năm nhận công điểm rồi lấy tiền đi lĩnh heo con, cũng không vội làm gì."
Bạch Lộ biết Phương Á Phân muốn bảo vệ cô, nhưng nếu cô từ chối, chị dâu cả sẽ có ý kiến với mình, huống hồ đề nghị của chị dâu cả cũng không hề quá đáng.
Cho nên cô nói:
"Không sao đâu mẹ, mai con đi lấy tiền, chúng ta là người một nhà nên giúp đỡ lẫn nhau. Hơn nữa, hôm nay tủ quần áo và bàn vuông được đưa tới, mẹ làm cho con mấy thứ này cũng không chỉ có hai mươi lăm đồng đâu."
Cô tự vẽ bản vẽ tủ quần áo, loại tủ này có hai cánh cửa, một cánh mở ra có thể treo quần áo, ở bên trong cánh cửa còn lại được chia thành năm ô vuông, có thể để mỹ phẩm dưỡng da, quần áo lót.
Phương Á Phân còn dặn làm cho cô một chiếc khóa, cũng chỉ có mẹ đẻ mới cẩn thận tỉ mỉ như vậy, chứ nếu là mẹ chồng thì nằm mơ đi.
Thực ra trên người Bạch Lộ chẳng có đồng nào, cô cũng đang muốn lên trị trấn tìm hiểu tình hình xem sao, lần này vừa đúng lúc có cơ hội.
Rạng sáng ngày hôm sau, Phương Á Phân đưa Bạch Lộ đến chỗ chờ xe bò ở cổng thôn, đã có mấy người đứng chờ ở đó, lưng Bạch Lộ đeo một cái sọt nhỏ, mặc áo sơ mi trắng và quần ống xuông màu đen, đây là sự kết hợp giữa thành phố và nông thôn.
"Lộ Lộ, con có thể tự đi lên thị trấn một mình được chứ?" Phương Á Phân hơi lo lắng.
Con gái đi lấy tiền, nếu như bà đòi đi theo sợ làm con gái suy nghĩ nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.