Thập Niên 70: Bác Sĩ Thiên Tài Và Kho Vật Tư Tỷ Đô Được Cả Nước Săn Đón

Chương 13:

Vong Trần Tửu

06/10/2024

Nếu hái bây giờ, dược tính sẽ giảm đi rất nhiều, thật là phí phạm! Phải chờ đến khi tất cả các cánh hoa chuyển sang màu đỏ thẫm, hoàn toàn chín muồi, mới có thể phát huy hết dược tính thần kỳ của nó.

Điều quan trọng hơn nữa là —— “Hệ thống chữa bệnh của mình vẫn còn đang ở trạng thái ngủ đông, đợi hệ thống khởi động lại, có lẽ mình có thể mang hoa sinh huyết này vào không gian để nuôi dưỡng, thậm chí nhân giống!” Diệp Thanh Nguyệt lẩm bẩm, tay không ngừng nghỉ, cô lấy vài nhánh cây bần, cắm chúng quanh gốc hoa sinh huyết, rồi dùng lá cây che kín.

Như vậy, trừ khi có ai đó trèo lên cây, còn không thì từ bên ngoài sẽ không thể phát hiện ra nó.

Sau khi làm xong việc đó, Diệp Thanh Nguyệt lại trèo xuống, nhặt cây gậy gỗ, gắp hai cục phân thú rừng đặt dưới gốc cây.

Rất tốt, như vậy thì không ai dám trèo lên cây nữa.

Diệp Thanh Nguyệt gạt qua vài nhành lá xung quanh, dọn dẹp cho hiện trường trông tự nhiên hơn.

Xác nhận không có gì khác thường, Diệp Thanh Nguyệt nhớ kỹ vị trí của cái cây đó, rồi vòng trở lại gốc cây đào để nhặt những quả đã đánh rơi lúc trước.

Cô chọn vài quả trông có vẻ tốt, rồi rửa sạch ở con suối gần đó, sau đó quay lại chỗ Diệp Phong.

“Ăn tạm để lót dạ trước đi.” Diệp Thanh Nguyệt đưa cho Diệp Phong hai quả đào xanh, còn mình thì cầm một quả cắn một miếng.

Vị chua chát, khô khốc làm cô nhăn mặt.

Nhưng dù sao, cô vẫn nhai nhanh rồi ăn hết quả đào.

Bên cạnh, Diệp Phong cũng từ từ ăn hết hai quả đào.

Nhà không khá giả, ăn không no là chuyện thường.



So với đồ ăn dở, thì đói bụng còn đáng sợ hơn nhiều.

Buổi chiều, Diệp Thanh Nguyệt không ngồi yên, cô dạy Diệp Phong cách xoa bóp huyệt vị để giảm ho.

“A Phong, em khép ngón cái và ngón trỏ lại.” Diệp Thanh Nguyệt hướng dẫn: “Nhìn thấy chỗ cơ bắp nổi lên cao nhất này không? Đây gọi là huyệt hổ khẩu.” “Lần sau khi ho, em dùng ngón cái của tay kia ấn vào huyệt hổ khẩu này, xoa theo hướng ngón út.

Em yếu người, không cần dùng sức quá, chỉ cần nhẹ nhàng thôi…” “Làm vậy khoảng mười phút, cơn ho của em sẽ giảm đi.” Vừa nói, Diệp Thanh Nguyệt vừa cầm tay Diệp Phong làm mẫu cho cậu xem.

Thực ra, xoa bóp huyệt vị để trị ho cũng cần đúng cách.

Xoa huyệt hổ khẩu là để trị ho lâu ngày không dứt.

Không phải cơn ho nào cũng chỉ cần xoa huyệt hổ khẩu là khỏi.

Các nguyên nhân khác nhau gây ho sẽ cần xoa bóp ở những vị trí khác nhau.

Bấm không đúng huyệt thì sẽ không có tác dụng, chỉ tổ phí sức.

“Em hiểu rồi.” Diệp Phong ngoan ngoãn gật đầu, rồi tò mò hỏi: “Chị, sao chị biết những điều này?” Diệp Thanh Nguyệt đã đoán trước Diệp Phong sẽ hỏi câu này.

Không chỉ Diệp Phong, sau này nếu cô tiếp tục thể hiện tài chữa bệnh, chắc chắn sẽ có nhiều người hỏi cô.

Về việc này, Diệp Thanh Nguyệt đã chuẩn bị sẵn một cái cớ.

Cô nói: “Em còn nhớ bà Chung ở cuối làng trước kia không?” “Dĩ nhiên là nhớ, bà Chung đáng thương quá… Haizz.” Diệp Phong nghĩ đến bà cụ vì lý do đặc biệt mà bị cô lập, cuối cùng không chịu nổi đã treo cổ tự vẫn, liền thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Bác Sĩ Thiên Tài Và Kho Vật Tư Tỷ Đô Được Cả Nước Săn Đón

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook