Thập Niên 70: Cả Nhà Là Thánh Cãi
Chương 26: Chỉ Biết Mỗi Ăn
Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
29/10/2022
Bì Tiểu Tiểu nhớ đến một hào trong cặp sách mà thấy hơi chột dạ, sau đó lặng lẽ chuồn êm, chớ để bà nội của cô bé biết, bẳng không phải nộp tiền lên.
Tăng Lập Nguyệt là người tính toán vô cùng chi li, tất cả vấn đề tài chính lớn nhỏ trong nhà đều do bà cụ quản lý, tuyệt đối không có chuyện giấu vốn riêng.
Cho dù có cũng phải liệu mà giấu cho kỹ, chỉ cần bị bà cụ phát hiện, tất cả đều phải cống nộp lên trên.
“Khoan đã! Chân con làm sao thế kia?” – Tăng Lập Nguyệt thấy vết máu trên chân cô bé, vội vàng ngồi xổm xuống hỏi.
Từ nhỏ cơ thể Bì Tiểu Tiểu đã ốm yếu, sắc da nhợt nhạt, cũng không hay lao động nặng nên vệt máu trên chân vô cùng chói mắt.
“Con bị cây tầm ma đâm ạ.” – Bì Tiểu Tiểu giải thích.
Bấy giờ Tăng Lập Nguyệt mới yên lòng, không bị rắn cắn là may rồi: “Lần sau nhớ chú ý, đi thôi cũng bị tầm ma đâm, mắt con để đâu không biết!”
Cây tầm ma toàn mọc thành bụi lớn, lên núi liếc mắt cái là thấy, mọi người đều tránh xa, ai rảnh rỗi lại gần để bị quệt trúng bao giờ?
Bì Tiểu Tiểu bị thương còn bị bà cụ trách mắng, lầm lũi đi ra, đặt gùi vào trong buồng, sau đó tiện ăn vớ lấy vài quả dâu ăn.
Gùi không thể để trong phòng khách, bằng không quỷ gây chuyện Bì Hướng Dung sẽ ăn cho bằng sạch.
Bì Tiểu Tiểu đặt gùi xuống, đến phòng chứa củi thì bắt gặp lợn con ở trong chuồng. Hay lắm, lợn trắng đốm đen, vô cùng háu ăn.
Cô bé bước đến cạnh chuồng, cất giọng chê bai: “Mày chỉ biết mỗi ăn thôi!”
Sau đó nhấc lợn con lên, nó rầm rì kêu trong tay Bì Tiểu Tiểu, muốn giẫm bốn móng lên người cô bé, chẳng biết sao mà tổ hợp này vị trước so với vị sau còn nhỏ con hơn.
Bì Tiểu Tiểu gõ lên đầu lợn con rồi đặt nó sang bên cạnh, bắt đầu dọn phân.
Phân lợn không thể trực tiếp vứt đi, đây là nguồn phân bón tốt nhất dùng cho việc trồng rau, còn có thể đem đi đổi điểm công.
Bì Tiểu Tiểu không thèm để ý con lợn bị kẹp ở bên, dọn chuồng xong bèn chạy ra chỗ ủ phân đằng sau nhà – chính là nhà vệ sinh.
Hứ, quắp mày theo tao luôn!
Cô bé thong thả chạy vào nhà xí.
Trước kia Tăng Lập Nguyệt từng làm nha hoàn cho một gia đình giàu có, khá ưa sạch sẽ nên mới đặc biệt xây nhà xí, vệ sinh xong xả nước là hố sạch ngay.
Còn nguyên liệu phân bón thì được đổ vào hầm phân phía sau, bình thường dùng ván đậy lại, xung quanh trồng ít hoa dạ hương nên không khí không mấy khó ngửi.
Bì Tiểu Tiểu rửa tay sạch sẽ xong lại ôm lợn thả về chuồng.
Tăng Lập Nguyệt là người tính toán vô cùng chi li, tất cả vấn đề tài chính lớn nhỏ trong nhà đều do bà cụ quản lý, tuyệt đối không có chuyện giấu vốn riêng.
Cho dù có cũng phải liệu mà giấu cho kỹ, chỉ cần bị bà cụ phát hiện, tất cả đều phải cống nộp lên trên.
“Khoan đã! Chân con làm sao thế kia?” – Tăng Lập Nguyệt thấy vết máu trên chân cô bé, vội vàng ngồi xổm xuống hỏi.
Từ nhỏ cơ thể Bì Tiểu Tiểu đã ốm yếu, sắc da nhợt nhạt, cũng không hay lao động nặng nên vệt máu trên chân vô cùng chói mắt.
“Con bị cây tầm ma đâm ạ.” – Bì Tiểu Tiểu giải thích.
Bấy giờ Tăng Lập Nguyệt mới yên lòng, không bị rắn cắn là may rồi: “Lần sau nhớ chú ý, đi thôi cũng bị tầm ma đâm, mắt con để đâu không biết!”
Cây tầm ma toàn mọc thành bụi lớn, lên núi liếc mắt cái là thấy, mọi người đều tránh xa, ai rảnh rỗi lại gần để bị quệt trúng bao giờ?
Bì Tiểu Tiểu bị thương còn bị bà cụ trách mắng, lầm lũi đi ra, đặt gùi vào trong buồng, sau đó tiện ăn vớ lấy vài quả dâu ăn.
Gùi không thể để trong phòng khách, bằng không quỷ gây chuyện Bì Hướng Dung sẽ ăn cho bằng sạch.
Bì Tiểu Tiểu đặt gùi xuống, đến phòng chứa củi thì bắt gặp lợn con ở trong chuồng. Hay lắm, lợn trắng đốm đen, vô cùng háu ăn.
Cô bé bước đến cạnh chuồng, cất giọng chê bai: “Mày chỉ biết mỗi ăn thôi!”
Sau đó nhấc lợn con lên, nó rầm rì kêu trong tay Bì Tiểu Tiểu, muốn giẫm bốn móng lên người cô bé, chẳng biết sao mà tổ hợp này vị trước so với vị sau còn nhỏ con hơn.
Bì Tiểu Tiểu gõ lên đầu lợn con rồi đặt nó sang bên cạnh, bắt đầu dọn phân.
Phân lợn không thể trực tiếp vứt đi, đây là nguồn phân bón tốt nhất dùng cho việc trồng rau, còn có thể đem đi đổi điểm công.
Bì Tiểu Tiểu không thèm để ý con lợn bị kẹp ở bên, dọn chuồng xong bèn chạy ra chỗ ủ phân đằng sau nhà – chính là nhà vệ sinh.
Hứ, quắp mày theo tao luôn!
Cô bé thong thả chạy vào nhà xí.
Trước kia Tăng Lập Nguyệt từng làm nha hoàn cho một gia đình giàu có, khá ưa sạch sẽ nên mới đặc biệt xây nhà xí, vệ sinh xong xả nước là hố sạch ngay.
Còn nguyên liệu phân bón thì được đổ vào hầm phân phía sau, bình thường dùng ván đậy lại, xung quanh trồng ít hoa dạ hương nên không khí không mấy khó ngửi.
Bì Tiểu Tiểu rửa tay sạch sẽ xong lại ôm lợn thả về chuồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.