Thập Niên 70: Cẩm Nang Của Mẹ Chồng Cực Phẩm
Chương 10
Chu Đại Khái
18/09/2024
Chờ cậu ta từ từ bị cháu gái làm rung động, tự nói với bà nhất định phải lấy Tôn Hồng Mai, mụ ta càng đắc ý... Bà cứng rắn thế nào đi nữa, còn không phải không cứng bằng con trai mình, cuối cùng phải đồng ý cho cậu ta cưới cháu gái bà ta à?
Mụ ta đắc ý vội vàng về nhà mẹ một chuyến, khuyên anh chị dâu: “Chi cả sống tốt lắm, may mà Hạ Cúc Hoa tài giỏi. Sính lễ của Hồng Mai đừng đòi nhiều, để chị ta biết nhà ông Tôn chúng ta không phải người tham tiền. Sau khi Hồng Mai qua cửa mới phải lo việc nhà. Chờ Hồng Mai lo việc nhà, về nhà mẹ thêm hai lần, vậy mới là tiết kiệm nhưng lâu dài.”
Anh chị dâu mụ ta cảm thấy mụ ta nói có lý, hoàn toàn quên Hạ Cúc Hoa còn có một cô con dâu cả đã sinh cháu trai... Tôn thị luôn thiên vị con trai út Lưu Tứ Tráng, nên mụ ta cũng có thể thỉnh thoảng trợ cấp nhà mẹ.
Tôn Quế Chi có thể làm được, nhất định Tôn Hồng Mai cũng có thể làm được!
Mụ ta đang hy vọng mình có thể tiếp tục từ từ kiếm được lợi ích, đương nhiên sợ sau hôm cháu gái kết hôn, bà sẽ tới tìm người giới thiệu là mình gây phiền phức, nói cháu gái mình không tốt... Vừa mới kết hôn đã bị mẹ chồng chê, sẽ không có ai đồng cảm cho dâu mới, ngược lại sẽ nghĩ có phải bản thân dâu mới có chỗ nào không ổn không. Nhất là Hạ Cúc Hoa chưa từng nói chuyện thị phi, người trong thôn đều sẽ tin.
Không thấy bà, trong lòng mụ ta vẫn thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn muốn biết mục đích đến của bà nên vội vàng hỏi thăm mẹ chồng.
Không ngờ mẹ chồng luôn không thích Hạ Cúc Hoa, hoàn toàn không mắng bà nói chuyện không giữ lời, hôm nay đến cửa nhà ông Lưu. Trái lại vẻ mặt bà ta phức tạp nhìn mụ ta, bà ta cũng không nói gì mà về phòng.
“Chị dâu ba.” Tôn Quế Chi hơi hoang mang: “Chị dâu cả lại nói gì thế, khiến mẹ tức giận về phòng rồi?”
An Bảo Linh không thích nghe lời này của mụ ta, người này không biết gì cả, nhưng cứ đổ chậu phân cho người ta trước? Vì vậy bà ấy cũng xị mặt xuống: “Cô đừng nói linh tinh, chị dâu cả chỉ tới thăm mẹ có sống tốt không, làm sao lại chọc tức mẹ?”
Tôn Quế Chi bị chặn không thể nói Hạ Cúc Hoa không đúng nữa, lỗ mũi hừ một tiếng: “Tôi biết chị dâu ba và chị dâu cả có quan hệ tốt, nhưng chị dâu cả đã tách ra ở riêng rồi, chúng ta mới là thìa trong một nồi đấy.”
Bà ấy sợ mụ ta hừ sao? Lỗ mũi cũng phun ra khí lạnh: “Thìa này chỉ múc lên cháo, có hiếm có đặc gì đâu.” Nói xong bà ấy vùi đầu quét sân của mình, phơi mụ ta ở giữa sân.
Nói chuyện vòng vo gì đó, phụ nữ khác đều tự biết, nhưng Hạ Cúc Hoa không có bản lĩnh này. Lần này vừa về nhà mình, đụng phải Tôn Hồng Mai đang nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó với Vương Thải Phượng. Thấy sắc mặt của chị ta càng ngày càng khó nhìn, bà cũng biết cô ta lại bắt đầu tác quái rồi. Bà không vòng vo với cô ta mà trực tiếp mở miệng hỏi: “Hồng Mai nói gì với chị dâu con đấy?”
Cô ta không ngờ mình nhân lúc mẹ chồng ra ngoài, nói mấy câu với chị dâu cả là bà không thương cháu trai, sáng sớm hôm đó Lưu Bảo Quốc gọi từng tiếng bà nội, thèm ăn đến mức chảy nước miếng dài, mẹ chồng lại uống hết nước đường. Cô ta đang nói hăng say, sắc mặt của chị ta mới thay đổi, mẹ chồng lại về rồi.
Cũng không biết mẹ chồng có nghe thấy lời cô ta nói hay không, cô ta theo bản năng bật thốt lên: “Không nói gì ạ.”
“Haizz.” Hạ Cúc Hoa nghe vậy thở dài một hơi: “Mẹ còn tưởng chị em dâu hai đứa tình cảm tốt nên lặng lẽ nói chuyện, trong lòng thấy vui cơ. Nói cho cùng chị em dâu hai đứa tình cảm tốt là được, tình cảm của anh em chúng sẽ tốt hơn, là mẹ quá tham lam rồi.” Nói xong, bà lại như đứng không vững đi về phòng mình.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Mụ ta đắc ý vội vàng về nhà mẹ một chuyến, khuyên anh chị dâu: “Chi cả sống tốt lắm, may mà Hạ Cúc Hoa tài giỏi. Sính lễ của Hồng Mai đừng đòi nhiều, để chị ta biết nhà ông Tôn chúng ta không phải người tham tiền. Sau khi Hồng Mai qua cửa mới phải lo việc nhà. Chờ Hồng Mai lo việc nhà, về nhà mẹ thêm hai lần, vậy mới là tiết kiệm nhưng lâu dài.”
Anh chị dâu mụ ta cảm thấy mụ ta nói có lý, hoàn toàn quên Hạ Cúc Hoa còn có một cô con dâu cả đã sinh cháu trai... Tôn thị luôn thiên vị con trai út Lưu Tứ Tráng, nên mụ ta cũng có thể thỉnh thoảng trợ cấp nhà mẹ.
Tôn Quế Chi có thể làm được, nhất định Tôn Hồng Mai cũng có thể làm được!
Mụ ta đang hy vọng mình có thể tiếp tục từ từ kiếm được lợi ích, đương nhiên sợ sau hôm cháu gái kết hôn, bà sẽ tới tìm người giới thiệu là mình gây phiền phức, nói cháu gái mình không tốt... Vừa mới kết hôn đã bị mẹ chồng chê, sẽ không có ai đồng cảm cho dâu mới, ngược lại sẽ nghĩ có phải bản thân dâu mới có chỗ nào không ổn không. Nhất là Hạ Cúc Hoa chưa từng nói chuyện thị phi, người trong thôn đều sẽ tin.
Không thấy bà, trong lòng mụ ta vẫn thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn muốn biết mục đích đến của bà nên vội vàng hỏi thăm mẹ chồng.
Không ngờ mẹ chồng luôn không thích Hạ Cúc Hoa, hoàn toàn không mắng bà nói chuyện không giữ lời, hôm nay đến cửa nhà ông Lưu. Trái lại vẻ mặt bà ta phức tạp nhìn mụ ta, bà ta cũng không nói gì mà về phòng.
“Chị dâu ba.” Tôn Quế Chi hơi hoang mang: “Chị dâu cả lại nói gì thế, khiến mẹ tức giận về phòng rồi?”
An Bảo Linh không thích nghe lời này của mụ ta, người này không biết gì cả, nhưng cứ đổ chậu phân cho người ta trước? Vì vậy bà ấy cũng xị mặt xuống: “Cô đừng nói linh tinh, chị dâu cả chỉ tới thăm mẹ có sống tốt không, làm sao lại chọc tức mẹ?”
Tôn Quế Chi bị chặn không thể nói Hạ Cúc Hoa không đúng nữa, lỗ mũi hừ một tiếng: “Tôi biết chị dâu ba và chị dâu cả có quan hệ tốt, nhưng chị dâu cả đã tách ra ở riêng rồi, chúng ta mới là thìa trong một nồi đấy.”
Bà ấy sợ mụ ta hừ sao? Lỗ mũi cũng phun ra khí lạnh: “Thìa này chỉ múc lên cháo, có hiếm có đặc gì đâu.” Nói xong bà ấy vùi đầu quét sân của mình, phơi mụ ta ở giữa sân.
Nói chuyện vòng vo gì đó, phụ nữ khác đều tự biết, nhưng Hạ Cúc Hoa không có bản lĩnh này. Lần này vừa về nhà mình, đụng phải Tôn Hồng Mai đang nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó với Vương Thải Phượng. Thấy sắc mặt của chị ta càng ngày càng khó nhìn, bà cũng biết cô ta lại bắt đầu tác quái rồi. Bà không vòng vo với cô ta mà trực tiếp mở miệng hỏi: “Hồng Mai nói gì với chị dâu con đấy?”
Cô ta không ngờ mình nhân lúc mẹ chồng ra ngoài, nói mấy câu với chị dâu cả là bà không thương cháu trai, sáng sớm hôm đó Lưu Bảo Quốc gọi từng tiếng bà nội, thèm ăn đến mức chảy nước miếng dài, mẹ chồng lại uống hết nước đường. Cô ta đang nói hăng say, sắc mặt của chị ta mới thay đổi, mẹ chồng lại về rồi.
Cũng không biết mẹ chồng có nghe thấy lời cô ta nói hay không, cô ta theo bản năng bật thốt lên: “Không nói gì ạ.”
“Haizz.” Hạ Cúc Hoa nghe vậy thở dài một hơi: “Mẹ còn tưởng chị em dâu hai đứa tình cảm tốt nên lặng lẽ nói chuyện, trong lòng thấy vui cơ. Nói cho cùng chị em dâu hai đứa tình cảm tốt là được, tình cảm của anh em chúng sẽ tốt hơn, là mẹ quá tham lam rồi.” Nói xong, bà lại như đứng không vững đi về phòng mình.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.