Thập Niên 70: Chị Đẹp Quậy Đục Nước Hồng Kông
Chương 34:
Nữ Vương Bất Tại Gia
03/03/2024
Cố Thời Chương có vẻ rất tốt bụng, còn dẫn cô đi xem ngựa ở những chuồng ngựa khác, rõ ràng anh rất quen thuộc với ngựa ở trường đua ngựa, dẫn cô đi xem một số con ngựa mà anh thích.
Bằng cách này, Diệp Thiên Hủy đã tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Phải biết rằng trong trường đua này có hàng trăm con ngựa đua lận đó, nếu tự bản thân cô đi xem từng con một thì không biết phải mất bao nhiêu sức lực nữa, với cả cô rất có thể bị nhân viên ở đây phát hiện và tống thẳng ra ngoài bất cứ lúc nào.
Bây giờ có hướng dẫn viên nội bộ vừa đẹp trai vừa ga lăng như Cố Thời Chương đây, việc đạt được kết quả gấp đôi với một nửa công sức là điều đương nhiên rồi.
Sau khi xem hơn chục con ngựa như vậy, lòng cảnh giác của cô đối với Cố Thời Chương đã giảm bớt đi rất nhiều.
Cô không muốn quan tâm người này đang nghĩ gì, dù sao anh không có ký ức của Thánh thượng, hiện tại anh không muốn tố giác cô, như vậy là đủ rồi.
Cố Thời Chương dẫn cô ra khỏi chuồng ngựa đơn độc này, ngông nghênh đi ngang qua những chuồng ngựa khác nhìn xem, vừa nhìn vừa nói tổng thể cho cô biết các quy tắc của câu lạc bộ đua ngựa.
Anh giải thích rất chi tiết, thậm chí còn chi tiết hơn cả "Mã Kinh”, dù sao "Mã Kinh" là nhằm vào những người hâm mộ ngựa có kinh nghiệm và hiểu biết nhất định về quy tắc. Nhưng Diệp Thiên Hủy lại hoàn toàn không biết gì, cho nên có một số thứ trên Mã Kinh cô xem không hiểu.
Bây giờ sau khi Cố Thời Chương giải thích, cô đã hiểu quy định về tuổi tác và quy tắc tính điểm của cuộc đua ngựa mới, cũng như quy định chi tiết của từng hạng thi đấu tiếp theo. Hóa ra nó được chia thành ngựa đực, ngựa thiến và ngựa cái, mỗi loại loại ngựa. Điểm thưởng cho mỗi loại ngựa tham gia thi đấu mở rộng thực tế là khác nhau, ngoài ra, yêu cầu đối với môn đua ngựa sinh ra ở Bắc bán cầu và Nam bán cầu cũng khác nhau.
Cố Thời Chương nói: "Còn hai tháng nữa là mùa giải sẽ bắt đầu, nếu cô đã đọc qua Mã Kinh rồi thì chắc biết được lịch thi đấu thông báo trên đó đúng không?”
Diệp Thiên Hủy gật đầu: "Đúng vậy, tôi thấy được.”
Cố Thời Chương: "Đến lúc đó Long Quang cũng sẽ tham gia thi đầu, có điều cuộc đua lần này nó tham gia là chấp cân.”
Diệp Thiên Hủy: “Chấp cân*?"
(*Chấp cân: Trong môn đua ngựa, thuật ngữ chấp có thể đề cập đến một loại cuộc đua, trọng lượng được thêm vào một con ngựa để chạy chậm lại hoặc một cách để so sánh các con ngựa để cá cược. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ đấu tay -cap, một trò chơi xổ số phổ biến vào thế kỷ 17, nơi đặt cược theo giới hạn.)
Thấy Diệp Thiên Hủy không hiểu điều này, Cố Thời Chương giải thích: “Mặc dù Long Quảng đã không thi đấu một năm vì chấn thương ở chân, nhưng nó đã đạt được thành tích rất tốt ở trường đua ngựa Anh. Dựa vào kết quả trước đây của nó và việc cạnh tranh với nhóm ngựa này, theo quy định, nó phải chấp cân cho những con ngựa khác.”
Diệp Thiên Hủy hiểu rõ: "Chính là để nó gánh bớt sức nặng đúng không?”
Cố Thời Chương mỉm cười, gật đầu nói: "Đúng vậy, theo luật đua ngựa, vì sự công bằng và để trận đấu trở nên hồi hộp hơn, những con ngựa đã tham gia thi đấu phải chấp cân cho những con ngựa chưa tham gia, còn ngựa xếp hạng cao thì phải chấp cân cho ngựa xếp hạng thấp. Trong các cuộc đua phân chia tuổi tác, ngựa già phải chấp cân cho ngựa trẻ hơn.”
Diệp Thiên Hủy chợt nhận ra: "Mục đích là phát huy tài năng của những con ngựa và để chúng xuất phát ở cùng một vạch xuất phát càng nhiều càng tốt. Chỉ bằng cách này, cuộc đua ngựa mới có thể thú vị và hồi hộp, hơn nữa mỗi con ngựa đều có một cơ hội."
Cố Thời Chương gật đầu: "Đúng vậy, điểm quốc tế của Long Quang cao hơn những con ngựa khác một điểm, cho nên nó phải gánh thêm một cân. Bởi vì thành tích trước đây của Long Quang quá cao, nên lần này nó có thể phải gánh 63 cân.”
63 cân?
Diệp Thiên Hủy đại khái tính toán, cau mày nói: "Đây rõ là thua thiệt lớn quá rồi!”
Vốn dĩ nó vì chấn thương ở chân nên phải ngừng thi đấu một năm, bây giờ sau khi bị thương ở chân trở lại đường đua, còn chưa nhất định sẽ đạt được kết quả gì mà đã phải gánh nhiều hơn những con ngựa khác 63 cân rồi, vậy sao mà làm ra thành thích được chứ?
Bằng cách này, Diệp Thiên Hủy đã tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Phải biết rằng trong trường đua này có hàng trăm con ngựa đua lận đó, nếu tự bản thân cô đi xem từng con một thì không biết phải mất bao nhiêu sức lực nữa, với cả cô rất có thể bị nhân viên ở đây phát hiện và tống thẳng ra ngoài bất cứ lúc nào.
Bây giờ có hướng dẫn viên nội bộ vừa đẹp trai vừa ga lăng như Cố Thời Chương đây, việc đạt được kết quả gấp đôi với một nửa công sức là điều đương nhiên rồi.
Sau khi xem hơn chục con ngựa như vậy, lòng cảnh giác của cô đối với Cố Thời Chương đã giảm bớt đi rất nhiều.
Cô không muốn quan tâm người này đang nghĩ gì, dù sao anh không có ký ức của Thánh thượng, hiện tại anh không muốn tố giác cô, như vậy là đủ rồi.
Cố Thời Chương dẫn cô ra khỏi chuồng ngựa đơn độc này, ngông nghênh đi ngang qua những chuồng ngựa khác nhìn xem, vừa nhìn vừa nói tổng thể cho cô biết các quy tắc của câu lạc bộ đua ngựa.
Anh giải thích rất chi tiết, thậm chí còn chi tiết hơn cả "Mã Kinh”, dù sao "Mã Kinh" là nhằm vào những người hâm mộ ngựa có kinh nghiệm và hiểu biết nhất định về quy tắc. Nhưng Diệp Thiên Hủy lại hoàn toàn không biết gì, cho nên có một số thứ trên Mã Kinh cô xem không hiểu.
Bây giờ sau khi Cố Thời Chương giải thích, cô đã hiểu quy định về tuổi tác và quy tắc tính điểm của cuộc đua ngựa mới, cũng như quy định chi tiết của từng hạng thi đấu tiếp theo. Hóa ra nó được chia thành ngựa đực, ngựa thiến và ngựa cái, mỗi loại loại ngựa. Điểm thưởng cho mỗi loại ngựa tham gia thi đấu mở rộng thực tế là khác nhau, ngoài ra, yêu cầu đối với môn đua ngựa sinh ra ở Bắc bán cầu và Nam bán cầu cũng khác nhau.
Cố Thời Chương nói: "Còn hai tháng nữa là mùa giải sẽ bắt đầu, nếu cô đã đọc qua Mã Kinh rồi thì chắc biết được lịch thi đấu thông báo trên đó đúng không?”
Diệp Thiên Hủy gật đầu: "Đúng vậy, tôi thấy được.”
Cố Thời Chương: "Đến lúc đó Long Quang cũng sẽ tham gia thi đầu, có điều cuộc đua lần này nó tham gia là chấp cân.”
Diệp Thiên Hủy: “Chấp cân*?"
(*Chấp cân: Trong môn đua ngựa, thuật ngữ chấp có thể đề cập đến một loại cuộc đua, trọng lượng được thêm vào một con ngựa để chạy chậm lại hoặc một cách để so sánh các con ngựa để cá cược. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ đấu tay -cap, một trò chơi xổ số phổ biến vào thế kỷ 17, nơi đặt cược theo giới hạn.)
Thấy Diệp Thiên Hủy không hiểu điều này, Cố Thời Chương giải thích: “Mặc dù Long Quảng đã không thi đấu một năm vì chấn thương ở chân, nhưng nó đã đạt được thành tích rất tốt ở trường đua ngựa Anh. Dựa vào kết quả trước đây của nó và việc cạnh tranh với nhóm ngựa này, theo quy định, nó phải chấp cân cho những con ngựa khác.”
Diệp Thiên Hủy hiểu rõ: "Chính là để nó gánh bớt sức nặng đúng không?”
Cố Thời Chương mỉm cười, gật đầu nói: "Đúng vậy, theo luật đua ngựa, vì sự công bằng và để trận đấu trở nên hồi hộp hơn, những con ngựa đã tham gia thi đấu phải chấp cân cho những con ngựa chưa tham gia, còn ngựa xếp hạng cao thì phải chấp cân cho ngựa xếp hạng thấp. Trong các cuộc đua phân chia tuổi tác, ngựa già phải chấp cân cho ngựa trẻ hơn.”
Diệp Thiên Hủy chợt nhận ra: "Mục đích là phát huy tài năng của những con ngựa và để chúng xuất phát ở cùng một vạch xuất phát càng nhiều càng tốt. Chỉ bằng cách này, cuộc đua ngựa mới có thể thú vị và hồi hộp, hơn nữa mỗi con ngựa đều có một cơ hội."
Cố Thời Chương gật đầu: "Đúng vậy, điểm quốc tế của Long Quang cao hơn những con ngựa khác một điểm, cho nên nó phải gánh thêm một cân. Bởi vì thành tích trước đây của Long Quang quá cao, nên lần này nó có thể phải gánh 63 cân.”
63 cân?
Diệp Thiên Hủy đại khái tính toán, cau mày nói: "Đây rõ là thua thiệt lớn quá rồi!”
Vốn dĩ nó vì chấn thương ở chân nên phải ngừng thi đấu một năm, bây giờ sau khi bị thương ở chân trở lại đường đua, còn chưa nhất định sẽ đạt được kết quả gì mà đã phải gánh nhiều hơn những con ngựa khác 63 cân rồi, vậy sao mà làm ra thành thích được chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.