Chương 45:
Yểu Khước
20/10/2023
Vẫn là mẹ chủ động hỏi hai mẹ con Miêu Thải Ngọc thế nào anh mới mở miệng.
Tôn Tố Lan buổi sáng có nghe được tiếng mẹ Triệu Mỹ Phượng cùng Tiết Nhị Trụ cãi nhau, vô cùng vang dội, mọi người muốn đi góp vui lại bị đội trưởng hội phụ nữ đuổi về làm việc, bảo bọn họ đừng xen vào việc của người khác.
Trong lúc Hoa An đi đưa đậu hũ, Hoa Khang Hoa Nhạc đơn giản kể lại chuyện buổi sáng cho bà biết, bao gồm Thải Ngọc tát Tiết Nhị Trụ bao nhiêu cái.
Bà sợ đội trưởng hội phụ nữ phạt nặng Thải Ngọc, cũng sợ người nhà Tiết Nhị Trụ trả thù Thải Ngọc.
Tiết Hoa An nói có phạt, trong chuyện này đội trưởng vẫn rất công bằng.
Hình phạt cũng không lớn, Tôn Tố Lan nghe xong yên tâm.
Tiết Hoa An không nói cho mẹ biết Thải Ngọc bởi vì bản kiểm điểm mà ở nhà hờn dỗi, cho dù bản kiểm điểm không phải tự cô viết.
Tiếp xúc với Thải Ngọc một thời gian, anh đại khái hiểu rõ tính cách Thải Ngọc.
Bản kiểm điểm cha viết thay, cô có thể sẽ kiểm tra lại một lần nữa.
Cô tuyệt đối không thích toàn bộ nội dung bản kiểm điểm đều là kiểm điểm, theo suy nghĩ của cô, người sai là người khác, cô không sai.
Anh đã đoán đúng, Miêu Thải Ngọc đúng là có dự định kiểm tra lại bản kiểm điểm, nội dung bản kiểm điểm cha viết nếu toàn bộ đều là kiểm điểm, cô nhất định sẽ không vui, cô phải tự mình sửa lại.
Cô không cho rằng mình sai, cô sẽ không viết kiểm điểm, cha viết cho cô một lần, cô xem nội dung liền biết nên hạ bút sửa chữa như thế nào.
Tiết Trọng Sơn ăn cơm xong đi đến xưởng đậu hũ làm việc, sau khi cha rời đi, hai em trai bắt đầu kể lại chi tiết cảnh tượng lúc đó.
Không rõ anh em họ Miêu đứng gần lỗ tai có ong ong hay không, anh em họ Tiết đứng cách một đoạn, nghe tiếng thôi đầu óc cũng ong ong.
Lực đạo kia, Tiết Nhị Trụ không điếc cũng phải ù tai.
Anh em họ Miêu đứng rất gần, bọn họ từ nhỏ đến lớn chưa từng đánh nhau, trong lòng có lẽ sợ hãi, nhưng hai anh em nhà họ Tiết lại không, chủ yếu là cục diện quá mức "bạo lực", trong khoảng thời gian ngắn không thể nào biến mất trong đầu bọn họ.
Lúc cha ở nhà, bọn họ không dám nói chi tiết với anh cả, lo lắng cha sẽ có ý kiến với chị dâu, nhỡ đâu ảnh hưởng chuyện cưới xin thì không tốt.
Là người thì đều sẽ thiên vị, bình thường cha không thích nói chuyện, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra cha thiên vị mẹ, nếu để lại ấn tượng xấu thích đánh người cho cha thì không tốt.
Cha có thể sợ chị dâu đánh anh cả, thậm chí ngay cả mẹ chồng cũng dám đánh, làm ầm ĩ khiến trong nhà không yên ổn.
Chị dâu chưa từng khi dễ mẹ và anh trai, oan cho chị dâu quá.
Mẹ con Tôn Tố Lan và Tiết Hoa Bình nghe xong, lo lắng vấn đề an toàn của Miêu Thải Ngọc.
Suy nghĩ của mẹ và chị gái ở trong mắt Tiết Hoa Khang rất dư thừa: "Lo lắng chị ấy không bằng lo lắng cho mọi người, buổi sáng chị dâu cứ như ác bá, có thể đánh cho Tiết Nhị Trụ bị điếc không chừng.”
Con trai nói có lý, Tôn Tố Lan bắt đầu lo lắng cho con gái nhà mình, bảo con gái về sau nhất định phải chú ý an toàn, đừng tùy tiện nói chuyện với đàn ông xa lạ.
Bà không thể lúc nào cũng ở bên cạnh con gái, trong đội sắp xếp công việc khác nhau cho mẹ con họ, bọn họ phải tách ra.
Tiết Nhị Trụ có thể sẽ tìm người của đại đội khác đến trả thù bọn họ, khó lòng phòng bị, không thể lơ là.
“Nghĩ đến Tư Niệm con thấy lo quá, cô ấy thường xuyên một mình đi chợ, không thấy ai đi cùng." Lúc này, Tiết Hoa Khang rất khó không nghĩ đến Trình Tư Niệm.
“Anh, cô ấy không thù không oán với người khác, ban ngày ban mặt hẳn là rất khó xảy ra chuyện, chỉ cần anh không dây dưa với cô ấy, cô ấy cũng rất an toàn." Tiết Hoa Nhạc rất rõ anh ba mình mới là mối nguy hiểm lớn nhất với Trình Tư Niệm.
Tôn Tố Lan buổi sáng có nghe được tiếng mẹ Triệu Mỹ Phượng cùng Tiết Nhị Trụ cãi nhau, vô cùng vang dội, mọi người muốn đi góp vui lại bị đội trưởng hội phụ nữ đuổi về làm việc, bảo bọn họ đừng xen vào việc của người khác.
Trong lúc Hoa An đi đưa đậu hũ, Hoa Khang Hoa Nhạc đơn giản kể lại chuyện buổi sáng cho bà biết, bao gồm Thải Ngọc tát Tiết Nhị Trụ bao nhiêu cái.
Bà sợ đội trưởng hội phụ nữ phạt nặng Thải Ngọc, cũng sợ người nhà Tiết Nhị Trụ trả thù Thải Ngọc.
Tiết Hoa An nói có phạt, trong chuyện này đội trưởng vẫn rất công bằng.
Hình phạt cũng không lớn, Tôn Tố Lan nghe xong yên tâm.
Tiết Hoa An không nói cho mẹ biết Thải Ngọc bởi vì bản kiểm điểm mà ở nhà hờn dỗi, cho dù bản kiểm điểm không phải tự cô viết.
Tiếp xúc với Thải Ngọc một thời gian, anh đại khái hiểu rõ tính cách Thải Ngọc.
Bản kiểm điểm cha viết thay, cô có thể sẽ kiểm tra lại một lần nữa.
Cô tuyệt đối không thích toàn bộ nội dung bản kiểm điểm đều là kiểm điểm, theo suy nghĩ của cô, người sai là người khác, cô không sai.
Anh đã đoán đúng, Miêu Thải Ngọc đúng là có dự định kiểm tra lại bản kiểm điểm, nội dung bản kiểm điểm cha viết nếu toàn bộ đều là kiểm điểm, cô nhất định sẽ không vui, cô phải tự mình sửa lại.
Cô không cho rằng mình sai, cô sẽ không viết kiểm điểm, cha viết cho cô một lần, cô xem nội dung liền biết nên hạ bút sửa chữa như thế nào.
Tiết Trọng Sơn ăn cơm xong đi đến xưởng đậu hũ làm việc, sau khi cha rời đi, hai em trai bắt đầu kể lại chi tiết cảnh tượng lúc đó.
Không rõ anh em họ Miêu đứng gần lỗ tai có ong ong hay không, anh em họ Tiết đứng cách một đoạn, nghe tiếng thôi đầu óc cũng ong ong.
Lực đạo kia, Tiết Nhị Trụ không điếc cũng phải ù tai.
Anh em họ Miêu đứng rất gần, bọn họ từ nhỏ đến lớn chưa từng đánh nhau, trong lòng có lẽ sợ hãi, nhưng hai anh em nhà họ Tiết lại không, chủ yếu là cục diện quá mức "bạo lực", trong khoảng thời gian ngắn không thể nào biến mất trong đầu bọn họ.
Lúc cha ở nhà, bọn họ không dám nói chi tiết với anh cả, lo lắng cha sẽ có ý kiến với chị dâu, nhỡ đâu ảnh hưởng chuyện cưới xin thì không tốt.
Là người thì đều sẽ thiên vị, bình thường cha không thích nói chuyện, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra cha thiên vị mẹ, nếu để lại ấn tượng xấu thích đánh người cho cha thì không tốt.
Cha có thể sợ chị dâu đánh anh cả, thậm chí ngay cả mẹ chồng cũng dám đánh, làm ầm ĩ khiến trong nhà không yên ổn.
Chị dâu chưa từng khi dễ mẹ và anh trai, oan cho chị dâu quá.
Mẹ con Tôn Tố Lan và Tiết Hoa Bình nghe xong, lo lắng vấn đề an toàn của Miêu Thải Ngọc.
Suy nghĩ của mẹ và chị gái ở trong mắt Tiết Hoa Khang rất dư thừa: "Lo lắng chị ấy không bằng lo lắng cho mọi người, buổi sáng chị dâu cứ như ác bá, có thể đánh cho Tiết Nhị Trụ bị điếc không chừng.”
Con trai nói có lý, Tôn Tố Lan bắt đầu lo lắng cho con gái nhà mình, bảo con gái về sau nhất định phải chú ý an toàn, đừng tùy tiện nói chuyện với đàn ông xa lạ.
Bà không thể lúc nào cũng ở bên cạnh con gái, trong đội sắp xếp công việc khác nhau cho mẹ con họ, bọn họ phải tách ra.
Tiết Nhị Trụ có thể sẽ tìm người của đại đội khác đến trả thù bọn họ, khó lòng phòng bị, không thể lơ là.
“Nghĩ đến Tư Niệm con thấy lo quá, cô ấy thường xuyên một mình đi chợ, không thấy ai đi cùng." Lúc này, Tiết Hoa Khang rất khó không nghĩ đến Trình Tư Niệm.
“Anh, cô ấy không thù không oán với người khác, ban ngày ban mặt hẳn là rất khó xảy ra chuyện, chỉ cần anh không dây dưa với cô ấy, cô ấy cũng rất an toàn." Tiết Hoa Nhạc rất rõ anh ba mình mới là mối nguy hiểm lớn nhất với Trình Tư Niệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.