Thập Niên 70 : Cô Vợ Ngọt Ngào
Chương 5: Phích nước nóng
Hàn Bình An
06/09/2022
Vào mùa hè ở phương Bắc, mặt trời 5 giờ đã ló dạng, không tới một lúc liền lên cao.
Hàn Thanh Minh tỉnh lại liền phát hiện người đang nằm trong lòng ngực hắn, mặt úp vào lồng ngực, hô hấp dồn dập làm cho hắn ngứa ngáy, nhìn nàng miệng nhỏ của nàng đang chu lên, hắn trong lòng không biết làm sao sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn, đối với ngày tháng về sau cũng tràn ngập hy vọng.
Hắn chậm rãi rời giường, không dám đánh thức nàng.
Nghe được tiếng gà trống gáy, mọi người đều lục đục thức dậy, hôm nay đến phiên chị dâu cả nấu cơm, lão thái thái thỉnh thoảng lại đây xem một vòng, sợ hãi Vương Tiểu Lệ ăn vụng.
Nàng vẫn luôn không nhìn thấy bóng dáng của Tô Niên Niên, trong lòng nghĩ, cô con dâu mới này có lẽ thực sự rất lười biếng, chẳng trách tất cả mọi người trong thôn đều nói vậy.
Không được, đã đến Hàn gia thì phải nghe theo lời nàng.
“Lão tam, kêu ngươi tức phụ dậy ăn cơm.” Vẫn còn ngủ, heo so với nàng còn chăm chỉ hơn.
Hàn Thanh Minh liếc mắt nhìn mẹ hắn một cái, lo lắng bà lớn giọng dọa đến nàng, liền gật gật đầu, vẫn là chính mình đi.
Trên giường không có hắn, không gian lớn, tư thế ngủ của Tô Niên Niên cũng càng thêm hào phóng.
“Rời giường.” Hàn Thanh Minh nhẹ nhàng lay nàng.
“Ngô……” Tô Niên Niên quay người.
“Rời giường, cơm nước xong ngủ tiếp.” Hàn Thanh Minh bất đắc dĩ nói.
“Không muốn dậy, ngủ thêm một chút không được sao.” Nàng theo bản năng làm nũng.
Nghe được giọng nói mềm mềm mại mại của Tô Niên Niên sát bên tai, trái tim đều vì nàng mà tan chảy.
Nhưng mẹ hắn còn nhìn chằm chằm, hắn không còn cách nào khác, tiếp tục lay , “Rời giường.”
Tô Niên Niên rời giường tỉnh dậy liền muốn phát hỏa.
Ân? Từ từ, không đúng, không phải phòng của nàng.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai đang phóng đại, nàng mới nhớ tới chính mình xuyên sách.
Chẳng lẽ về sau những ngày tuyệt vời ngủ đến mặt trời lên cao một đi không trở lại?
Ô ô ô, không cần a!!!
Nghĩ thì nghĩ vậy, nàng vẫn là lấy tốc độ nhanh nhất rời giường mặc quần áo, chuẩn bị ăn cơm.
Bây giờ không giống lúc trước, Hàn lão thái thái sẽ không để dành cơm cho nàng.
Hàn Thanh Minh xem nàng từ phẫn nộ đến nghi hoặc lại đến đau buồn, cảm giác còn rất vui vẻ, đồng thời lại có một tia đau lòng, nếu không phải gả đến nhà hắn, liền không cần dậy sớm như vậy.
“Đừng gấp, ta đi lấy nước cho người súc miệng.”
Có thể không gấp sao, mẹ ngươi cũng không phải là ăn chay.
Khi đến nơi đánh răng, Tô Niên Niên choáng váng, không có bàn chải đánh răng làm sao mà đánh?
“Làm sao vậy?” Hàn Thanh Minh thấy nàng giống như đang tìm đồ vật.
“Không có việc gì.” Chiếc bàn chải đánh răng bằng lá liễu này thực sự rất độc đáo.
Nàng nhưng thật ra đã quên, đây là những năm 70, không phải những năm 20, nông thôn hầu như không có mấy người dùng bàn chải đánh răng, đều là dùng cây liễu xoát xoát liền xong việc.
1975, nghĩa là nàng còn phải đợi 2 năm nữa mới đến kì tuyển sinh đại học được mở lại, và 3 năm nữa mới được cải cách và mở cửa.
Trời xanh a, bảo sét tới đánh chết nàng đi.
“Này em ba có vợ là không giống trước kia, nước súc miệng đều đưa tận nơi, không giống đại ca ngươi.” Đại tẩu Vương Tiểu Lệ nói.
“Như thế nào, ngươi còn muốn để chồng người hầu hạ ngươi a.” Lão thái thái nghiêng con mắt nói.
“Nương đây là nói gì vậy? Ta chỉ có thể hầu hạ nam nhân nhà mình, cũng không dám để hắn hầu hạ ta.” Vương Tiểu Lệ vội nói.
Chết tiệt, trách không được Tô Niên Niên nghe nàng âm dương quái khí, nguyên lai là chờ nàng đến để nói.
Còn có lão thái thái, chưa đến một ngày liền lột bỏ tính cách người mẹ chồng tốt bụng?
Vậy các ngươi là chưa thấy qua nam nhân ở thời đại mới giặt quần áo, nấu cơm, dỗ hài tử cộng thêm phục vụ vợ, nếu không các người liền tức chết.
“Đại tẩu nói cái gì vậy , Niên Niên không biết chỗ súc miệng của nhà ta ở đâu, ta mang nàng lại đây.” Nhìn đôi mắt nhỏ ủy khuất của Tô Niên Niên, Hàn Thanh Minh nói.
“Ai da, lại còn bảo vệ nữa.”
Ngay cả khi không ngẩng đầu lên, Tô Niên Niên đều có thể cảm nhận được lão thái thái đang muốn đục một lỗ trên người mình
Hàn đại tẩu đạt được mục đích, đi theo phía sau lão thái thái rời đi.
“Đừng để ý các nàng, các nàng cứ như vậy.” Hàn Thanh Minh không chịu nổi Tô Niên Niên dùng đôi mắt ủy khuất kia nhìn hắn
“ Ân.” Không nên tức giận, chó cắn ngươi, ngươi còn có thể cắn trả sao?
Cơm hôm nay rõ ràng là không bằng ngày hôm qua, nước cơm không nhìn thấy gạo, còn có dưa chua không phân biệt được màu sắc, cái nước đen đen này, chắc hẳn là tương đi, thêm mấy cái bánh nướng thêm lương thực phụ, đây là bữa sáng sau này của nàng.
Hít sâu một hơi.
Tô Niên Niên tìm được băng ghế nhỏ ngày hôm qua, ngồi xuống, chờ lão thái thái phân cơm.
“Ngày mai nên là tam tẩu nấu cơm đi.” Lý Xuân Miêu làm bộ lơ đãng nói.
“Tứ đệ muội nhọc lòng cũng không ít, nương đều hiểu rõ.” Chỉ mình ngươi biết chắc, Vương Tiểu Lệ nói.
“Nên vậy , hôm nay nhà lão đại làm, ngày mai nhà lão tam làm, con dâu Hàn gia không thể là cái không nghe lời, chuyện gì các ngươi làm được đều phải làm, không thể để ta một thân già nua còn hầu hạ các ngươi.” Lão thái thái gõ gõ cái muỗng, âm trầm nói.
Tô Niên Niên nghĩ mấy câu nói đó khẳng định là gõ nàng, còn có Lý Xuân Miêu.
“Vâng, nương, ngày mai ta làm.” Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hàn Thanh Minh, Tô Niên Niên hướng hắn nở nụ cười trấn an.
Ngày mai để cho Hàn gia các ngươi nếm thử tay nghề của ta.
“Đi xuống ruộng thôi.” Hàn lão gia tử lên tiếng, mọi người uống xong ngụm canh cuối cùng, đi theo ra đồng.
Tô Niên Niên theo bản năng đi theo Hàn Thanh Minh đi ra ngoài, hắn đột nhiên xoay người hướng nàng lắc đầu.
Phải rồi, tân tức phụ ngày đầu tiên là không cần làm việc, ngày đó mẹ Tô Niên Niên sợ hãi người Hàn gia khi dễ nàng, liền dạy bảo vài chuyện.
Trở về ngủ nướng.
“Kẽo kẹt.” Tô Niên Niên quay đầu lại, nhìn đến Hàn đại tẩu tiến vào.
Đều không gõ cửa sao?
“Mọi người đều nói tam đệ muội ở nhà được yêu thương hết mực, ta vừa vào cửa liền thấy đúng thật là như vậy, người ta cưới vợ làm gì có của hồi môn nhiều như vậy, nguyên bộ lễ hỏi không tính, còn có ấm nước nóng, chậu nước mới, tủ quần áo.” Hàn đại tẩu vừa nói vừa sờ, lộ ra ánh mắt tham lam.
Tô Niên Niên nhìn thấy mà phát sợ
“Đại tẩu không ra ruộng làm việc sao, tới chỗ ta có việc gì thế?”
Có việc thì nói, không có việc gì lăn.
“Không phải là do hôm qua sao, Cường Cường nửa đêm dậy uống nước, hôm nay buổi sáng liền tiêu chảy, hẳn là đêm qua uống nước lạnh nên bị đau bụng, ta nghĩ, ngươi không phải có cái phích nước nóng mới sao, trước mượn cho hài tử dùng một chút?”
Người trong thôn đều nói lão thái thái đau lão đại, nhưng nàng đau nhất còn không phải lão tứ sao, thời điểm Hàn Lập Hạ kết hôn đặt mua quần áo mới, gia cụ mới không nói, liền phiếu phích nước nóng đều có, nếu không phải nàng dâu lão tứ lúc ấy lễ hỏi quá kém, lão thái thái sợ nàng nháo, nói không chừng xe đạp đều có thể cấp lão tứ.
Nhớ tới liền hận đến hàm răng đau.
Tô Niên Niên hết chỗ nói rồi, đây là rõ ràng khi dễ nàng, ngày đầu tiên liền tới muốn đồ vật, còn dùng mấy ngày, nói thật dễ nghe, nếu là hôm nay cho nàng mượn phích nước nóng, ngày mai chính là chậu nước, hôm sau còn có tủ quần áo.
Đây là từ nào tới không biết xấu hổ, nói nữa, nàng sao không đi mượn Lý Xuân Miêu, lão thái thái đều có thể mắng chết nàng.
Liền nhìn nàng dễ khi dễ, Tô Niên Niên thật đúng là không tính cho nàng mặt mũi.
“Đại tẩu, nương ngươi không nói với ngươi đồ vật của nàng dâu mới không thể mượn sao?” Tô Niên Niên bày ra vẻ mặt không thể tin tưởng.
“Tam đệ muội, ngươi nói không cho mượn thì không cho mượn đi, còn nói không thể mượn, nương ta từ nhỏ đến lớn cũng chưa cho ta nói qua còn có chuyện này.”
Tô Niên Niên nghiêm trang nói: “Thật sự, nương ta nói, đồ vật của cô dâu mới cũng không thể mượn, đặc biệt là không thể đưa cho hài tử, nói đúng ra là không sạch sẽ, phúc khí của cô dâu mới quá lớn, tiểu hài tử chịu không được, dễ dàng xảy ra chuyện, nghiêm trọng hơn là có khả năng ảnh hưởng tới tiền đồ. Lúc trước tam tẩu ta vừa mới gả vào, của hồi môn có một đôi hoa cài đầu cực kì tinh xảo, ta muốn mang một chút, nương thiếu chút nữa còn đánh ta một trận.”
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên và có chút bối rối của Tô Niên Niên, Hàn đại tẩu cũng không xác định, “Có chuyện này? Ta sao chưa từng nghe qua.”
Kia cũng không phải sự thật, ta vừa mới bịa ra, ngươi làm sao mà nghe qua được.
Tô Niên Niên mặt ngoài vẫn cứ nghiêm túc gật gật đầu: “Trước khi xuất giá, nương ta liền nói, không thể bởi vì tâm địa tốt bụng của mình mà hại người khác.”
“Quên đi, ngươi trước dùng mấy năm lại nói, may mà có tam đệ muội, thiếu chút nữa ta liền hại Cường Cường.” Hàn đại tẩu hậm hực đi rồi, nàng không quan trọng, đại nhi tử chính là mạng của nàng, nếu là ra một chút việc, lão thái thái có thể làm Hàn Lập Xuân hưu nàng.
Vương Tiểu Lệ chụp vào đùi, không được, trở về phải hỏi nương nàng, sao đem chuyện quan trọng như vậy quên mất, nàng giống như có một năm mới vừa gả lại đây liền cho Đại Nha cách vách mượn cái lược, trách không được Cường Cường nhà nàng so ra kém Văn Văn nhà lão tứ, ngày mai nàng liền trở về.
Tô Niên Niên nhìn Hàn đại tẩu đi ra ngoài, con lừa nhỏ , còn trị không được ngươi.
Muốn mượn nàng đồ vật, đạo hạnh còn chưa đủ.
Hàn Thanh Minh tỉnh lại liền phát hiện người đang nằm trong lòng ngực hắn, mặt úp vào lồng ngực, hô hấp dồn dập làm cho hắn ngứa ngáy, nhìn nàng miệng nhỏ của nàng đang chu lên, hắn trong lòng không biết làm sao sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn, đối với ngày tháng về sau cũng tràn ngập hy vọng.
Hắn chậm rãi rời giường, không dám đánh thức nàng.
Nghe được tiếng gà trống gáy, mọi người đều lục đục thức dậy, hôm nay đến phiên chị dâu cả nấu cơm, lão thái thái thỉnh thoảng lại đây xem một vòng, sợ hãi Vương Tiểu Lệ ăn vụng.
Nàng vẫn luôn không nhìn thấy bóng dáng của Tô Niên Niên, trong lòng nghĩ, cô con dâu mới này có lẽ thực sự rất lười biếng, chẳng trách tất cả mọi người trong thôn đều nói vậy.
Không được, đã đến Hàn gia thì phải nghe theo lời nàng.
“Lão tam, kêu ngươi tức phụ dậy ăn cơm.” Vẫn còn ngủ, heo so với nàng còn chăm chỉ hơn.
Hàn Thanh Minh liếc mắt nhìn mẹ hắn một cái, lo lắng bà lớn giọng dọa đến nàng, liền gật gật đầu, vẫn là chính mình đi.
Trên giường không có hắn, không gian lớn, tư thế ngủ của Tô Niên Niên cũng càng thêm hào phóng.
“Rời giường.” Hàn Thanh Minh nhẹ nhàng lay nàng.
“Ngô……” Tô Niên Niên quay người.
“Rời giường, cơm nước xong ngủ tiếp.” Hàn Thanh Minh bất đắc dĩ nói.
“Không muốn dậy, ngủ thêm một chút không được sao.” Nàng theo bản năng làm nũng.
Nghe được giọng nói mềm mềm mại mại của Tô Niên Niên sát bên tai, trái tim đều vì nàng mà tan chảy.
Nhưng mẹ hắn còn nhìn chằm chằm, hắn không còn cách nào khác, tiếp tục lay , “Rời giường.”
Tô Niên Niên rời giường tỉnh dậy liền muốn phát hỏa.
Ân? Từ từ, không đúng, không phải phòng của nàng.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai đang phóng đại, nàng mới nhớ tới chính mình xuyên sách.
Chẳng lẽ về sau những ngày tuyệt vời ngủ đến mặt trời lên cao một đi không trở lại?
Ô ô ô, không cần a!!!
Nghĩ thì nghĩ vậy, nàng vẫn là lấy tốc độ nhanh nhất rời giường mặc quần áo, chuẩn bị ăn cơm.
Bây giờ không giống lúc trước, Hàn lão thái thái sẽ không để dành cơm cho nàng.
Hàn Thanh Minh xem nàng từ phẫn nộ đến nghi hoặc lại đến đau buồn, cảm giác còn rất vui vẻ, đồng thời lại có một tia đau lòng, nếu không phải gả đến nhà hắn, liền không cần dậy sớm như vậy.
“Đừng gấp, ta đi lấy nước cho người súc miệng.”
Có thể không gấp sao, mẹ ngươi cũng không phải là ăn chay.
Khi đến nơi đánh răng, Tô Niên Niên choáng váng, không có bàn chải đánh răng làm sao mà đánh?
“Làm sao vậy?” Hàn Thanh Minh thấy nàng giống như đang tìm đồ vật.
“Không có việc gì.” Chiếc bàn chải đánh răng bằng lá liễu này thực sự rất độc đáo.
Nàng nhưng thật ra đã quên, đây là những năm 70, không phải những năm 20, nông thôn hầu như không có mấy người dùng bàn chải đánh răng, đều là dùng cây liễu xoát xoát liền xong việc.
1975, nghĩa là nàng còn phải đợi 2 năm nữa mới đến kì tuyển sinh đại học được mở lại, và 3 năm nữa mới được cải cách và mở cửa.
Trời xanh a, bảo sét tới đánh chết nàng đi.
“Này em ba có vợ là không giống trước kia, nước súc miệng đều đưa tận nơi, không giống đại ca ngươi.” Đại tẩu Vương Tiểu Lệ nói.
“Như thế nào, ngươi còn muốn để chồng người hầu hạ ngươi a.” Lão thái thái nghiêng con mắt nói.
“Nương đây là nói gì vậy? Ta chỉ có thể hầu hạ nam nhân nhà mình, cũng không dám để hắn hầu hạ ta.” Vương Tiểu Lệ vội nói.
Chết tiệt, trách không được Tô Niên Niên nghe nàng âm dương quái khí, nguyên lai là chờ nàng đến để nói.
Còn có lão thái thái, chưa đến một ngày liền lột bỏ tính cách người mẹ chồng tốt bụng?
Vậy các ngươi là chưa thấy qua nam nhân ở thời đại mới giặt quần áo, nấu cơm, dỗ hài tử cộng thêm phục vụ vợ, nếu không các người liền tức chết.
“Đại tẩu nói cái gì vậy , Niên Niên không biết chỗ súc miệng của nhà ta ở đâu, ta mang nàng lại đây.” Nhìn đôi mắt nhỏ ủy khuất của Tô Niên Niên, Hàn Thanh Minh nói.
“Ai da, lại còn bảo vệ nữa.”
Ngay cả khi không ngẩng đầu lên, Tô Niên Niên đều có thể cảm nhận được lão thái thái đang muốn đục một lỗ trên người mình
Hàn đại tẩu đạt được mục đích, đi theo phía sau lão thái thái rời đi.
“Đừng để ý các nàng, các nàng cứ như vậy.” Hàn Thanh Minh không chịu nổi Tô Niên Niên dùng đôi mắt ủy khuất kia nhìn hắn
“ Ân.” Không nên tức giận, chó cắn ngươi, ngươi còn có thể cắn trả sao?
Cơm hôm nay rõ ràng là không bằng ngày hôm qua, nước cơm không nhìn thấy gạo, còn có dưa chua không phân biệt được màu sắc, cái nước đen đen này, chắc hẳn là tương đi, thêm mấy cái bánh nướng thêm lương thực phụ, đây là bữa sáng sau này của nàng.
Hít sâu một hơi.
Tô Niên Niên tìm được băng ghế nhỏ ngày hôm qua, ngồi xuống, chờ lão thái thái phân cơm.
“Ngày mai nên là tam tẩu nấu cơm đi.” Lý Xuân Miêu làm bộ lơ đãng nói.
“Tứ đệ muội nhọc lòng cũng không ít, nương đều hiểu rõ.” Chỉ mình ngươi biết chắc, Vương Tiểu Lệ nói.
“Nên vậy , hôm nay nhà lão đại làm, ngày mai nhà lão tam làm, con dâu Hàn gia không thể là cái không nghe lời, chuyện gì các ngươi làm được đều phải làm, không thể để ta một thân già nua còn hầu hạ các ngươi.” Lão thái thái gõ gõ cái muỗng, âm trầm nói.
Tô Niên Niên nghĩ mấy câu nói đó khẳng định là gõ nàng, còn có Lý Xuân Miêu.
“Vâng, nương, ngày mai ta làm.” Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hàn Thanh Minh, Tô Niên Niên hướng hắn nở nụ cười trấn an.
Ngày mai để cho Hàn gia các ngươi nếm thử tay nghề của ta.
“Đi xuống ruộng thôi.” Hàn lão gia tử lên tiếng, mọi người uống xong ngụm canh cuối cùng, đi theo ra đồng.
Tô Niên Niên theo bản năng đi theo Hàn Thanh Minh đi ra ngoài, hắn đột nhiên xoay người hướng nàng lắc đầu.
Phải rồi, tân tức phụ ngày đầu tiên là không cần làm việc, ngày đó mẹ Tô Niên Niên sợ hãi người Hàn gia khi dễ nàng, liền dạy bảo vài chuyện.
Trở về ngủ nướng.
“Kẽo kẹt.” Tô Niên Niên quay đầu lại, nhìn đến Hàn đại tẩu tiến vào.
Đều không gõ cửa sao?
“Mọi người đều nói tam đệ muội ở nhà được yêu thương hết mực, ta vừa vào cửa liền thấy đúng thật là như vậy, người ta cưới vợ làm gì có của hồi môn nhiều như vậy, nguyên bộ lễ hỏi không tính, còn có ấm nước nóng, chậu nước mới, tủ quần áo.” Hàn đại tẩu vừa nói vừa sờ, lộ ra ánh mắt tham lam.
Tô Niên Niên nhìn thấy mà phát sợ
“Đại tẩu không ra ruộng làm việc sao, tới chỗ ta có việc gì thế?”
Có việc thì nói, không có việc gì lăn.
“Không phải là do hôm qua sao, Cường Cường nửa đêm dậy uống nước, hôm nay buổi sáng liền tiêu chảy, hẳn là đêm qua uống nước lạnh nên bị đau bụng, ta nghĩ, ngươi không phải có cái phích nước nóng mới sao, trước mượn cho hài tử dùng một chút?”
Người trong thôn đều nói lão thái thái đau lão đại, nhưng nàng đau nhất còn không phải lão tứ sao, thời điểm Hàn Lập Hạ kết hôn đặt mua quần áo mới, gia cụ mới không nói, liền phiếu phích nước nóng đều có, nếu không phải nàng dâu lão tứ lúc ấy lễ hỏi quá kém, lão thái thái sợ nàng nháo, nói không chừng xe đạp đều có thể cấp lão tứ.
Nhớ tới liền hận đến hàm răng đau.
Tô Niên Niên hết chỗ nói rồi, đây là rõ ràng khi dễ nàng, ngày đầu tiên liền tới muốn đồ vật, còn dùng mấy ngày, nói thật dễ nghe, nếu là hôm nay cho nàng mượn phích nước nóng, ngày mai chính là chậu nước, hôm sau còn có tủ quần áo.
Đây là từ nào tới không biết xấu hổ, nói nữa, nàng sao không đi mượn Lý Xuân Miêu, lão thái thái đều có thể mắng chết nàng.
Liền nhìn nàng dễ khi dễ, Tô Niên Niên thật đúng là không tính cho nàng mặt mũi.
“Đại tẩu, nương ngươi không nói với ngươi đồ vật của nàng dâu mới không thể mượn sao?” Tô Niên Niên bày ra vẻ mặt không thể tin tưởng.
“Tam đệ muội, ngươi nói không cho mượn thì không cho mượn đi, còn nói không thể mượn, nương ta từ nhỏ đến lớn cũng chưa cho ta nói qua còn có chuyện này.”
Tô Niên Niên nghiêm trang nói: “Thật sự, nương ta nói, đồ vật của cô dâu mới cũng không thể mượn, đặc biệt là không thể đưa cho hài tử, nói đúng ra là không sạch sẽ, phúc khí của cô dâu mới quá lớn, tiểu hài tử chịu không được, dễ dàng xảy ra chuyện, nghiêm trọng hơn là có khả năng ảnh hưởng tới tiền đồ. Lúc trước tam tẩu ta vừa mới gả vào, của hồi môn có một đôi hoa cài đầu cực kì tinh xảo, ta muốn mang một chút, nương thiếu chút nữa còn đánh ta một trận.”
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên và có chút bối rối của Tô Niên Niên, Hàn đại tẩu cũng không xác định, “Có chuyện này? Ta sao chưa từng nghe qua.”
Kia cũng không phải sự thật, ta vừa mới bịa ra, ngươi làm sao mà nghe qua được.
Tô Niên Niên mặt ngoài vẫn cứ nghiêm túc gật gật đầu: “Trước khi xuất giá, nương ta liền nói, không thể bởi vì tâm địa tốt bụng của mình mà hại người khác.”
“Quên đi, ngươi trước dùng mấy năm lại nói, may mà có tam đệ muội, thiếu chút nữa ta liền hại Cường Cường.” Hàn đại tẩu hậm hực đi rồi, nàng không quan trọng, đại nhi tử chính là mạng của nàng, nếu là ra một chút việc, lão thái thái có thể làm Hàn Lập Xuân hưu nàng.
Vương Tiểu Lệ chụp vào đùi, không được, trở về phải hỏi nương nàng, sao đem chuyện quan trọng như vậy quên mất, nàng giống như có một năm mới vừa gả lại đây liền cho Đại Nha cách vách mượn cái lược, trách không được Cường Cường nhà nàng so ra kém Văn Văn nhà lão tứ, ngày mai nàng liền trở về.
Tô Niên Niên nhìn Hàn đại tẩu đi ra ngoài, con lừa nhỏ , còn trị không được ngươi.
Muốn mượn nàng đồ vật, đạo hạnh còn chưa đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.