Thập Niên 70: Cô Vợ Xinh Đẹp Kết Hôn Ba Lần
Chương 29:
Khương Ti Chử Tửu
28/02/2024
“Mẹ, cái này không ngon, còn lãng phí muối nữa.”
Khương Mỹ Tâm cười nói:
“Hồi trước đọc sách dạy nấu ăn có món lòng mỡ, để mẹ làm thử.”
Cơm tối có lòng mỡ xào tỏi, canh thịt gà rừng thịt bụng heo, xào thêm hai món rau khiến cho mấy đứa ăn thỏa mãn vô cùng.
“Mẹ, lòng mỡ ngon quá.”
“Canh gà hầm thịt heo cũng rất ngon.”
“Mẹ giỏi nhất.”
Lão đại lão nhị ưu sầu, cứ ăn uống như vậy, tiền riêng của mẹ sớm muộn cũng hết.
“Mỹ Tâm, nhà cô ăn gì mà thơm vậy”
Miêu Xảo Chân nhà bên ăn tối sớm, đi sang nói chuyện.
Khương Mỹ Tâm vừa ăn vừa gắp một miếng lòng mỡ đút cho Miêu Xảo Chân:
“Lòng nhà cô đưa cho đấy, mấy đứa nhỏ rất thích ăn.”
Miêu Xảo Chân lập tức dùng đũa nếm thử, thật kì lạ, lòng lợn này lại được Khương Mỹ Tâm làm thành mĩ vị.
Cô nuốt miếng lòng đậm đà xuống, vị còn chưa hết, cười nói:
“Con rể tôi gọi điện thoại đến, kêu là lãnh đạo của nó muốn làm lễ mừng thọ cho ba của mình, còn hỏi không biết cô có thể đến góp một tay không?”
Làm được chuyện này thì con rể ít nhiều có thể được coi trọng hơn ở đơn vị, chỉ sợ Khương Mỹ Tâm không đồng ý thôi.
Miêu Xảo Chân sợ Khương Mỹ Tâm từ chối, lập tức đưa ra điều kiện, cô giơ năm ngón tay lên:
“Giúp bếp được năm đồng hậu tạ.”
Năm đồng cho một ngày bận rộn đã là rất nhiều, nhà Phan đại nương có máy may, ban ngày làm ruộng, buổi trưa và tối may quần áo, một tháng mới kiếm thêm được hai, ba đồng, cả nhà may mắn vô cùng.
Trong nhà có tới sáu cái miệng ăn, lão đại có thể kiếm đủ điểm công nhưng lão nhị làm ruộng một ngày cũng chỉ được tám điểm, chỉ có hai người lao động, cuối năm tính khẩu phần ăn theo điểm công, cả nhà không đủ ăn.
Khương Mỹ Tâm tiếp lời:
“Được, ngày mai để tiểu Oánh dẫn đường cho tôi.”
“Được, để tôi nói với tiểu Oánh.”
“Mỹ Tâm, cô không hề lười biếng và tham lam như người ở thôn Thanh Sơn.”
Khương Mỹ Tâm lấy cớ:
“Không chịu khó thì không có cơm ăn, tôi sẽ chăm sóc Tần Mặc Sinh, nuôi lớn tụi nhỏ.”
Trời chưa sáng cô đã ngồi máy kéo trong thôn vào thị trấn, bà Từ đã dậy nấu ăn sáng cho cả nhà, con dâu cả đã vào thị trấn giúp việc, vậy mà hai cô con dâu kia trong nhà còn ngủ, thật sự là trời đất đảo lộn.
Bà nói với ông lão:
“Vợ cả trước đây không ngủ, đến khi mặt trời lên cao còn chưa dậy nổi, bây giờ đổi tính rồi à?”
Khương lão tử xoa xoa chân, lớn tuổi nên nhiều bệnh, ông nói:
“Có lẽ do gả liên tục ba lần nên nản lòng thoái chí, chỉ cần nó muốn sống tốt, ra cũng nên giúp đỡ một chút.”
Bà Từ nói:
“Ban đầu tôi nghĩ, cứ để Hướng Đông cưới được người nó thích là Chiêu Đễ, chờ đến khi lão đại trở về hiển nhiên sẽ răn dạy được Mỹ Tâm, không ngờ cuối cùng lão đại lại mất, là nhà chúng ta nợ nó.”
“Nếu như lão đại vẫn còn sống, lấy tính cách của nó chắc chắn không chịu kết hôn với Khương Mỹ Tâm, rồi lại làm loạn không yên, như bây giờ tất cả đều là số phận rồi, bà cũng đừng nghĩ đến lão đại nữa.”
Khương Mỹ Tâm cười nói:
“Hồi trước đọc sách dạy nấu ăn có món lòng mỡ, để mẹ làm thử.”
Cơm tối có lòng mỡ xào tỏi, canh thịt gà rừng thịt bụng heo, xào thêm hai món rau khiến cho mấy đứa ăn thỏa mãn vô cùng.
“Mẹ, lòng mỡ ngon quá.”
“Canh gà hầm thịt heo cũng rất ngon.”
“Mẹ giỏi nhất.”
Lão đại lão nhị ưu sầu, cứ ăn uống như vậy, tiền riêng của mẹ sớm muộn cũng hết.
“Mỹ Tâm, nhà cô ăn gì mà thơm vậy”
Miêu Xảo Chân nhà bên ăn tối sớm, đi sang nói chuyện.
Khương Mỹ Tâm vừa ăn vừa gắp một miếng lòng mỡ đút cho Miêu Xảo Chân:
“Lòng nhà cô đưa cho đấy, mấy đứa nhỏ rất thích ăn.”
Miêu Xảo Chân lập tức dùng đũa nếm thử, thật kì lạ, lòng lợn này lại được Khương Mỹ Tâm làm thành mĩ vị.
Cô nuốt miếng lòng đậm đà xuống, vị còn chưa hết, cười nói:
“Con rể tôi gọi điện thoại đến, kêu là lãnh đạo của nó muốn làm lễ mừng thọ cho ba của mình, còn hỏi không biết cô có thể đến góp một tay không?”
Làm được chuyện này thì con rể ít nhiều có thể được coi trọng hơn ở đơn vị, chỉ sợ Khương Mỹ Tâm không đồng ý thôi.
Miêu Xảo Chân sợ Khương Mỹ Tâm từ chối, lập tức đưa ra điều kiện, cô giơ năm ngón tay lên:
“Giúp bếp được năm đồng hậu tạ.”
Năm đồng cho một ngày bận rộn đã là rất nhiều, nhà Phan đại nương có máy may, ban ngày làm ruộng, buổi trưa và tối may quần áo, một tháng mới kiếm thêm được hai, ba đồng, cả nhà may mắn vô cùng.
Trong nhà có tới sáu cái miệng ăn, lão đại có thể kiếm đủ điểm công nhưng lão nhị làm ruộng một ngày cũng chỉ được tám điểm, chỉ có hai người lao động, cuối năm tính khẩu phần ăn theo điểm công, cả nhà không đủ ăn.
Khương Mỹ Tâm tiếp lời:
“Được, ngày mai để tiểu Oánh dẫn đường cho tôi.”
“Được, để tôi nói với tiểu Oánh.”
“Mỹ Tâm, cô không hề lười biếng và tham lam như người ở thôn Thanh Sơn.”
Khương Mỹ Tâm lấy cớ:
“Không chịu khó thì không có cơm ăn, tôi sẽ chăm sóc Tần Mặc Sinh, nuôi lớn tụi nhỏ.”
Trời chưa sáng cô đã ngồi máy kéo trong thôn vào thị trấn, bà Từ đã dậy nấu ăn sáng cho cả nhà, con dâu cả đã vào thị trấn giúp việc, vậy mà hai cô con dâu kia trong nhà còn ngủ, thật sự là trời đất đảo lộn.
Bà nói với ông lão:
“Vợ cả trước đây không ngủ, đến khi mặt trời lên cao còn chưa dậy nổi, bây giờ đổi tính rồi à?”
Khương lão tử xoa xoa chân, lớn tuổi nên nhiều bệnh, ông nói:
“Có lẽ do gả liên tục ba lần nên nản lòng thoái chí, chỉ cần nó muốn sống tốt, ra cũng nên giúp đỡ một chút.”
Bà Từ nói:
“Ban đầu tôi nghĩ, cứ để Hướng Đông cưới được người nó thích là Chiêu Đễ, chờ đến khi lão đại trở về hiển nhiên sẽ răn dạy được Mỹ Tâm, không ngờ cuối cùng lão đại lại mất, là nhà chúng ta nợ nó.”
“Nếu như lão đại vẫn còn sống, lấy tính cách của nó chắc chắn không chịu kết hôn với Khương Mỹ Tâm, rồi lại làm loạn không yên, như bây giờ tất cả đều là số phận rồi, bà cũng đừng nghĩ đến lão đại nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.