Thập Niên 70: Con Trai Vai Ác Nhặt Ve Chai Nuôi Tôi
Chương 47: Nghi Ngờ
Diêm Tiểu Ngũ
18/09/2023
Bà ta và Hứa Hướng Bắc chả buồn ăn uống, định đi lên huyện tìm Hứa Lan Hương hỏi thăm tình hình.
Bọn họ không dám đến đồn cảnh sát tìm Hứa Vệ Đông, chỉ sợ Hứa Vệ Đông thực sự làm chuyện phạm pháp, tiền bây giờ bọn họ dùng đều là tiền bẩn, cảnh sát sẽ bắt bọn họ nhả hết ra.
Hai vợ chồng vừa mới bước ra cửa, đi ngang qua qua thửa đất riêng.
Nhìn thấy Lưu Mai đang khom lưng, vùi đầu hái đậu đũa, cà tím, ớt xanh, thứ nào cũng hái một bó to ném vào trong sọt.
Hái xong không mang về nhà mà tiện tay đưa hết cho Hứa Dao.
Tôn Diễm Phương tức giận đến mức đau cả đầu.
Nếu là trước kia, Lưu Mai nào dám quang minh chính đại trợ cấp cho con hồ ly tinh lẳng lơ kia, nhưng bây giờ Lưu Mai hoàn toàn không xem bà ta là chủ gia đình nữa rồi.
Lưu Mai đưa cái sọt cho Hứa Dao vác lên lưng, thấy Hứa Dao chao đảo, bà đưa tay đỡ lên.
"Cần mẹ mang qua nhà cho con không? Con nấu cơm không ăn được, tiện thể mẹ nấu cho con bữa cơm."
Hứa Dao mỉm cười xua tay: "Không cần đâu, tự con làm được, cha làm ra chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng mẹ cũng khó chịu."
Dừng một chút, Hứa Dao hoài nghi hỏi: "Mẹ, sao ông ta lại đối xử với con như thế? Rốt cuộc con có phải con ruột của ông ta không?"
Không thể nói là trọng nam khinh nữ được, Hứa Vệ Đông đối xử với Hứa Cương cũng không tốt lắm.
"Đứa nhỏ này nói bậy gì đấy… Trước kia ông ta rất tốt với ba chúng ta, rồi đột nhiên thái độ trở nên cực kỳ kém.
Dần dần ông ta nuôi đứa trẻ nhà chú hai như con ruột, mẹ nghi là ông ta trúng tà rồi. Bất kể thế nào, ông ta dám bán con thì xứng đáng ngồi tù."
Lưu Mai nghĩ thông rồi.
Nhiều năm như vậy, bà và Hứa Vệ Đông đã quen sống riêng, nhiều người hay ít người cũng không khác gì nhau.
Ba người bọn họ cũng không hưởng được tí lộc nào từ Hứa Vệ Đông, Hứa Vệ Đông muốn vào tù cứ vào đi, người tổn thất lớn nhất là nhà chú hai mà.
Con gái đã thay đổi rồi, ba người bọn họ cùng nhau làm việc chăm chỉ, cuộc sống sẽ không quá tệ.
Là cha ruột lại càng kỳ lạ, lẽ nào Hứa Vệ Đông cũng giống như Hứa Dao, bên trong đều thay đổi thành một người khác?
Hứa Dao đè nén nỗi nghi ngờ, để Lưu Mai nghỉ ngơi trước.
Nhà chú hai sợ dính dáng đến Hứa Vệ Đông, có thể sẽ đoạn tuyệt quan hệ, cô nói xong thì vác cái sọt đi về phía căn nhà rách nát.
Hứa Dao đẩy cửa ra.
Lúc này, Hứa Gia An đã đun xong nước nóng theo lời dặn dò của cô, hai tay xách một thùng nước lớn, chuẩn bị tắm rửa ở sân sau.
Bọn họ không dám đến đồn cảnh sát tìm Hứa Vệ Đông, chỉ sợ Hứa Vệ Đông thực sự làm chuyện phạm pháp, tiền bây giờ bọn họ dùng đều là tiền bẩn, cảnh sát sẽ bắt bọn họ nhả hết ra.
Hai vợ chồng vừa mới bước ra cửa, đi ngang qua qua thửa đất riêng.
Nhìn thấy Lưu Mai đang khom lưng, vùi đầu hái đậu đũa, cà tím, ớt xanh, thứ nào cũng hái một bó to ném vào trong sọt.
Hái xong không mang về nhà mà tiện tay đưa hết cho Hứa Dao.
Tôn Diễm Phương tức giận đến mức đau cả đầu.
Nếu là trước kia, Lưu Mai nào dám quang minh chính đại trợ cấp cho con hồ ly tinh lẳng lơ kia, nhưng bây giờ Lưu Mai hoàn toàn không xem bà ta là chủ gia đình nữa rồi.
Lưu Mai đưa cái sọt cho Hứa Dao vác lên lưng, thấy Hứa Dao chao đảo, bà đưa tay đỡ lên.
"Cần mẹ mang qua nhà cho con không? Con nấu cơm không ăn được, tiện thể mẹ nấu cho con bữa cơm."
Hứa Dao mỉm cười xua tay: "Không cần đâu, tự con làm được, cha làm ra chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng mẹ cũng khó chịu."
Dừng một chút, Hứa Dao hoài nghi hỏi: "Mẹ, sao ông ta lại đối xử với con như thế? Rốt cuộc con có phải con ruột của ông ta không?"
Không thể nói là trọng nam khinh nữ được, Hứa Vệ Đông đối xử với Hứa Cương cũng không tốt lắm.
"Đứa nhỏ này nói bậy gì đấy… Trước kia ông ta rất tốt với ba chúng ta, rồi đột nhiên thái độ trở nên cực kỳ kém.
Dần dần ông ta nuôi đứa trẻ nhà chú hai như con ruột, mẹ nghi là ông ta trúng tà rồi. Bất kể thế nào, ông ta dám bán con thì xứng đáng ngồi tù."
Lưu Mai nghĩ thông rồi.
Nhiều năm như vậy, bà và Hứa Vệ Đông đã quen sống riêng, nhiều người hay ít người cũng không khác gì nhau.
Ba người bọn họ cũng không hưởng được tí lộc nào từ Hứa Vệ Đông, Hứa Vệ Đông muốn vào tù cứ vào đi, người tổn thất lớn nhất là nhà chú hai mà.
Con gái đã thay đổi rồi, ba người bọn họ cùng nhau làm việc chăm chỉ, cuộc sống sẽ không quá tệ.
Là cha ruột lại càng kỳ lạ, lẽ nào Hứa Vệ Đông cũng giống như Hứa Dao, bên trong đều thay đổi thành một người khác?
Hứa Dao đè nén nỗi nghi ngờ, để Lưu Mai nghỉ ngơi trước.
Nhà chú hai sợ dính dáng đến Hứa Vệ Đông, có thể sẽ đoạn tuyệt quan hệ, cô nói xong thì vác cái sọt đi về phía căn nhà rách nát.
Hứa Dao đẩy cửa ra.
Lúc này, Hứa Gia An đã đun xong nước nóng theo lời dặn dò của cô, hai tay xách một thùng nước lớn, chuẩn bị tắm rửa ở sân sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.