Thập Niên 70: Con Trai Vai Ác Nhặt Ve Chai Nuôi Tôi
Chương 33: Tới Nhà
Diêm Tiểu Ngũ
16/09/2023
Đi xuyên qua con ngõ quanh co, Hứa Vệ Đông dẫn Hứa Dao đi vào một căn nhà nhỏ hai tầng kiểu Âu.
Xung quanh căn nhà kiểu Âu khá trống trải.
Trong mắt Hứa Vệ Đông đầy vẻ hâm mộ, giới thiệu nơi này là chỗ ở cũ của các chuyên gia Liên Xô, bây giờ người có thể ở nơi này đều là cán bộ và lãnh đạo của các đơn vị.
"Con không thể tự dựa vào sức mình để gây dựng sự nghiệp giống như Lan Hương, đời này có thể ở trong một căn nhà lớn được hay không, phải xem biểu hiện lát nữa của con."
Dựa theo quỹ đạo của thế giới ban đầu, thành tích của Hứa Lan Hương không tính là quá tốt.
Cô ta ghi danh vào khoa chính quy của một trường đại học trong tỉnh, sau khi tốt nghiệp thì làm việc cho một đơn vị không tồi.
Nhưng sau khi Hứa Gia An trưởng thành, cô ta cũng bị Hứa Gia An trả thù, không những bị nổ tung, mà thi thể còn bị phân hủy dưới mương.
Hứa Dao hé miệng mỉm cười, tỏ ra ngượng ngùng.
"Yên tâm đi cha, cha tốt với con như vậy, chờ con thành công được gả vào nhà anh ấy, con sẽ bảo anh ấy đề bạt cha lên, cho cha làm chủ nhiệm một phân xưởng nào đó."
Hứa Vệ Đông hơi lúng túng "ừ" một tiếng, ông ta không tính là tốt với đứa con gái Hứa Dao này.
Ông ta gõ cửa, trong nhà có một bé trai đi ra mở cửa.
Cậu bé khoảng chừng mười tuổi, vóc người cao gầy, mái tóc che khuất đôi mắt.
Trên khuôn mặt non nớt giống như bị bao phủ bởi một lớp bóng tối không thể xua đi được, tạo cho người ta một cảm giác tăm tối.
Tầm mắt của cậu ta đảo qua khuôn mặt của Hứa Dao, cười khẩy một tiếng:
"Lại là một kẻ khác đến tìm Lương Chí Thành? Tôi khuyên các người đến từ đâu thì quay về đó đi, tôi không cần mẹ kế."
Hứa Dao nhìn về phía Hứa Vệ Đông.
Con cái người ta đã chống đối mẹ kế như vậy, lúc gả vào chắc chắn không thể thiếu mâu thuẫn.
Nhưng mà Hứa Vệ Đông đã định trước là sẽ khiến cô thất vọng.
Hứa Vệ Đông mỉm cười lấy lòng:
"Mẹ kế cũng có người thật sự yêu thương con riêng, con gái của tôi hiền lành an phận, chắc chắn hai người sẽ hòa hợp với nhau."
Ông ta vừa nói xong, có một gã đàn ông trung niên bụng phệ đi từ trong nhà ra, đôi mắt bé tí đánh giá Hứa Dao hệt như tia X.
"Cô chính là Hứa… con gái của nhà họ Hứa đúng không? Đứng đừng ở cửa, vào đây ngồi đi." Hắn ta suy nghĩ một chút, không nhớ ra cô tên gì.
Cậu bé không mấy thiện cảm, trừng mắt nhìn Hứa Dao, xoay người đi vào phòng thu xếp sách vở đến trường.
"Tôi nói với thằng bé vài câu đã." Hứa Dao nói xong, đi theo nó vào phòng.
Xung quanh căn nhà kiểu Âu khá trống trải.
Trong mắt Hứa Vệ Đông đầy vẻ hâm mộ, giới thiệu nơi này là chỗ ở cũ của các chuyên gia Liên Xô, bây giờ người có thể ở nơi này đều là cán bộ và lãnh đạo của các đơn vị.
"Con không thể tự dựa vào sức mình để gây dựng sự nghiệp giống như Lan Hương, đời này có thể ở trong một căn nhà lớn được hay không, phải xem biểu hiện lát nữa của con."
Dựa theo quỹ đạo của thế giới ban đầu, thành tích của Hứa Lan Hương không tính là quá tốt.
Cô ta ghi danh vào khoa chính quy của một trường đại học trong tỉnh, sau khi tốt nghiệp thì làm việc cho một đơn vị không tồi.
Nhưng sau khi Hứa Gia An trưởng thành, cô ta cũng bị Hứa Gia An trả thù, không những bị nổ tung, mà thi thể còn bị phân hủy dưới mương.
Hứa Dao hé miệng mỉm cười, tỏ ra ngượng ngùng.
"Yên tâm đi cha, cha tốt với con như vậy, chờ con thành công được gả vào nhà anh ấy, con sẽ bảo anh ấy đề bạt cha lên, cho cha làm chủ nhiệm một phân xưởng nào đó."
Hứa Vệ Đông hơi lúng túng "ừ" một tiếng, ông ta không tính là tốt với đứa con gái Hứa Dao này.
Ông ta gõ cửa, trong nhà có một bé trai đi ra mở cửa.
Cậu bé khoảng chừng mười tuổi, vóc người cao gầy, mái tóc che khuất đôi mắt.
Trên khuôn mặt non nớt giống như bị bao phủ bởi một lớp bóng tối không thể xua đi được, tạo cho người ta một cảm giác tăm tối.
Tầm mắt của cậu ta đảo qua khuôn mặt của Hứa Dao, cười khẩy một tiếng:
"Lại là một kẻ khác đến tìm Lương Chí Thành? Tôi khuyên các người đến từ đâu thì quay về đó đi, tôi không cần mẹ kế."
Hứa Dao nhìn về phía Hứa Vệ Đông.
Con cái người ta đã chống đối mẹ kế như vậy, lúc gả vào chắc chắn không thể thiếu mâu thuẫn.
Nhưng mà Hứa Vệ Đông đã định trước là sẽ khiến cô thất vọng.
Hứa Vệ Đông mỉm cười lấy lòng:
"Mẹ kế cũng có người thật sự yêu thương con riêng, con gái của tôi hiền lành an phận, chắc chắn hai người sẽ hòa hợp với nhau."
Ông ta vừa nói xong, có một gã đàn ông trung niên bụng phệ đi từ trong nhà ra, đôi mắt bé tí đánh giá Hứa Dao hệt như tia X.
"Cô chính là Hứa… con gái của nhà họ Hứa đúng không? Đứng đừng ở cửa, vào đây ngồi đi." Hắn ta suy nghĩ một chút, không nhớ ra cô tên gì.
Cậu bé không mấy thiện cảm, trừng mắt nhìn Hứa Dao, xoay người đi vào phòng thu xếp sách vở đến trường.
"Tôi nói với thằng bé vài câu đã." Hứa Dao nói xong, đi theo nó vào phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.