Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh
Chương 31:
Phúc Hồng Trang
11/06/2024
Từ Nhạc Ninh vốn đang nức nở gào khóc một tiếng, "Tôi đối với bọn họ tốt như vậy, bọn họ sao lại đối với tôi như vậy.”
Vương Thu Hoa đạp xe đạp một đường, hiện tại lại là lúc mặt trời gay gắt nhất, ra một thân mồ hôi, cô ấyrót một ly nước ấm, một hơi uống xong, lại đưa ga giường cho Khương Mật nhìn: "Chúng tôi ở bên hồ hẻo lánh trong công viên phát hiện đôi cẩu nam nữ kia, hai người đang nằm trên một tấm ga giường ngủ.”
Khương Mật: "Chị rất hiểu kỹ xảo nói chuyện! Được rồi, đừng khóc, khóc cũng không giải quyết được vấn đề, còn sẽ đánh thức cháu trai lớn của tôi.”
Chị họ coi trọng Diêm Hạo Dương? Ngày hôm qua thật ra không nhìn ra! Còn có thể trải ga giường hẹn hò ở nơi công cộng, có thể thấy được cuộc sống ngày xưa của chị họ quá mức thuận buồm xuôi gió, căn bản không có tâm cảnh giác.
Từ Nhạc Ninh khóc nấc cục, "Tôi đã điều tra rõ ràng, tôi nên làm gì bây giờ?”
Khương Mật cân nhắc: "Đụng tới tra nam còn không chạy, nếu không xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, đi đào rau dại cho tỉnh não?"
Từ Nhạc Ninh khóc: "Bọn họ phản bội tôi, tôi hận bọn họ.”
Hai người cùng hận, cũng không phải yêu đương não, Khương Mật cười: "Cô tới chỗ tôi khóc vô dụng? Cũng không phải tôi đoạt vị hôn phu từ nhỏ của cô, cũng không phải tôi phụ lòng cô, đi nơi khác khóc đi."
Vương Thu Hoa: "Nhạc Ninh, chị dẫn em đến nhà người khác khóc." Lại gấp ga giường lại: "Em gái Khương gia, hôm nào mời em ăn cơm.”
Cả buổi chiều, Từ Nhạc Ninh rất bận rộn, do Vương Thu Hoa dẫn người, đến nhà Khương Thư Âm khóc một hồi, lại đến nhà Diêm Hạo Dương khóc một hồi.
Bây giờ thì tốt rồi, mọi người đều biết, Diêm Hạo Dương và Khương Thư Âm nằm ngủ trên một tấm ga giường trong công viên.
Khổng gia.
Bà cụ chỉ vào trán mẹ Khổng Vi Vi mắng, "Con nuông chiều con như vậy sao? Tuổi còn nhỏ không học giỏi, đi theo nhục mạ cô gái nhỏ, còn ép cô gái nhỏ suýt nữa nhảy lầu tự sát.”
Mẹ Khổng uất ức, bà ấy gì cũng không biết, đã bị mẹ già chỉ vào mũi mắng, "Mẹ, mẹ mắng con, cũng phải cho con biết nguyên nhân chứ. Vi Vi sau khi tốt nghiệp liền ngoan ngoãn ở nhà, qua thời gian nữa sẽ đi làm, thế nào lại thành không học thứ tốt.”
Khổng Vi Vi thấy chuyện bại lộ, choáng váng.
Lão thái thái quá lạnh lùng nhìn cô: "Cháu tự mình nói, hay là bà giúp cháu nói?"
Khổng Vi Vi chưa bao giờ thấy bà ngoại lạnh nhạt với cô ta như thế, cô ta muốn làm nũng, nhưng vẻ mặt của bà cụ không có chút buông lỏng, Khổng Vi Vi mở miệng kể chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Cuối cùng cô ta giải thích: "Bình thường sức khỏe Khương Mật không tốt, ngày hôm qua đâu phải bị Vệ Vinh Nghiệp đánh ngất xỉu, rõ ràng là cô aay đói đến ngất xỉu. Về phần nhảy lầu, cháu lại không biết cô ấy sẽ xuống nông thôn. Cô ấy thích Vệ Vinh Nghiệp, khẳng định muốn gả cho Vệ Vinh Nghiệp. Diêm Hạo Dương cũng nói, cô ấy nhảy lầu chính là cố ý, muốn ép Vệ gia bỏ nhiều tiền, nhà cô ấy rất nghèo, thiếu rất nhiều nợ bên ngoài. Bà ngoại, sao bà biết? Có phải nhà Khương Mật tìm bà hay không? Có phải cũng muốn cháu bồi thường hay không!”
Mẹ Khổng cũng khuyên: "Mẹ, Vi Vi chơi với Khương Thư Âm, mẹ chưa từng thấy đứa bé kia, rất ưu tú, xinh đẹp, thành tích học tập cũng rất tốt. Khương Mật này, không chừng chính là như Vi Vi nói vậy, là tâm tư bất chính.”
Lão thái thái thất vọng lắc đầu: "Tôi nếu là chưa từng gặp Khương Mật, thật đúng là tin lời của các người. An An ngày hôm qua phát sốt, ở bệnh viện truyền dịch, vừa vặn đụng phải. Ngày hôm qua Nhạc Ninh đã biết sai rồi, hối hận cả đêm đều ngủ không ngon, nói với ba mẹ con bé, sáng sớm hôm nay đã đi bệnh viện bồi tội. Cháu đến bây giờ còn đang châm chọc người bị hại, cháu không phải mạnh miệng, cháu là cứng lòng."
Vương Thu Hoa đạp xe đạp một đường, hiện tại lại là lúc mặt trời gay gắt nhất, ra một thân mồ hôi, cô ấyrót một ly nước ấm, một hơi uống xong, lại đưa ga giường cho Khương Mật nhìn: "Chúng tôi ở bên hồ hẻo lánh trong công viên phát hiện đôi cẩu nam nữ kia, hai người đang nằm trên một tấm ga giường ngủ.”
Khương Mật: "Chị rất hiểu kỹ xảo nói chuyện! Được rồi, đừng khóc, khóc cũng không giải quyết được vấn đề, còn sẽ đánh thức cháu trai lớn của tôi.”
Chị họ coi trọng Diêm Hạo Dương? Ngày hôm qua thật ra không nhìn ra! Còn có thể trải ga giường hẹn hò ở nơi công cộng, có thể thấy được cuộc sống ngày xưa của chị họ quá mức thuận buồm xuôi gió, căn bản không có tâm cảnh giác.
Từ Nhạc Ninh khóc nấc cục, "Tôi đã điều tra rõ ràng, tôi nên làm gì bây giờ?”
Khương Mật cân nhắc: "Đụng tới tra nam còn không chạy, nếu không xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, đi đào rau dại cho tỉnh não?"
Từ Nhạc Ninh khóc: "Bọn họ phản bội tôi, tôi hận bọn họ.”
Hai người cùng hận, cũng không phải yêu đương não, Khương Mật cười: "Cô tới chỗ tôi khóc vô dụng? Cũng không phải tôi đoạt vị hôn phu từ nhỏ của cô, cũng không phải tôi phụ lòng cô, đi nơi khác khóc đi."
Vương Thu Hoa: "Nhạc Ninh, chị dẫn em đến nhà người khác khóc." Lại gấp ga giường lại: "Em gái Khương gia, hôm nào mời em ăn cơm.”
Cả buổi chiều, Từ Nhạc Ninh rất bận rộn, do Vương Thu Hoa dẫn người, đến nhà Khương Thư Âm khóc một hồi, lại đến nhà Diêm Hạo Dương khóc một hồi.
Bây giờ thì tốt rồi, mọi người đều biết, Diêm Hạo Dương và Khương Thư Âm nằm ngủ trên một tấm ga giường trong công viên.
Khổng gia.
Bà cụ chỉ vào trán mẹ Khổng Vi Vi mắng, "Con nuông chiều con như vậy sao? Tuổi còn nhỏ không học giỏi, đi theo nhục mạ cô gái nhỏ, còn ép cô gái nhỏ suýt nữa nhảy lầu tự sát.”
Mẹ Khổng uất ức, bà ấy gì cũng không biết, đã bị mẹ già chỉ vào mũi mắng, "Mẹ, mẹ mắng con, cũng phải cho con biết nguyên nhân chứ. Vi Vi sau khi tốt nghiệp liền ngoan ngoãn ở nhà, qua thời gian nữa sẽ đi làm, thế nào lại thành không học thứ tốt.”
Khổng Vi Vi thấy chuyện bại lộ, choáng váng.
Lão thái thái quá lạnh lùng nhìn cô: "Cháu tự mình nói, hay là bà giúp cháu nói?"
Khổng Vi Vi chưa bao giờ thấy bà ngoại lạnh nhạt với cô ta như thế, cô ta muốn làm nũng, nhưng vẻ mặt của bà cụ không có chút buông lỏng, Khổng Vi Vi mở miệng kể chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Cuối cùng cô ta giải thích: "Bình thường sức khỏe Khương Mật không tốt, ngày hôm qua đâu phải bị Vệ Vinh Nghiệp đánh ngất xỉu, rõ ràng là cô aay đói đến ngất xỉu. Về phần nhảy lầu, cháu lại không biết cô ấy sẽ xuống nông thôn. Cô ấy thích Vệ Vinh Nghiệp, khẳng định muốn gả cho Vệ Vinh Nghiệp. Diêm Hạo Dương cũng nói, cô ấy nhảy lầu chính là cố ý, muốn ép Vệ gia bỏ nhiều tiền, nhà cô ấy rất nghèo, thiếu rất nhiều nợ bên ngoài. Bà ngoại, sao bà biết? Có phải nhà Khương Mật tìm bà hay không? Có phải cũng muốn cháu bồi thường hay không!”
Mẹ Khổng cũng khuyên: "Mẹ, Vi Vi chơi với Khương Thư Âm, mẹ chưa từng thấy đứa bé kia, rất ưu tú, xinh đẹp, thành tích học tập cũng rất tốt. Khương Mật này, không chừng chính là như Vi Vi nói vậy, là tâm tư bất chính.”
Lão thái thái thất vọng lắc đầu: "Tôi nếu là chưa từng gặp Khương Mật, thật đúng là tin lời của các người. An An ngày hôm qua phát sốt, ở bệnh viện truyền dịch, vừa vặn đụng phải. Ngày hôm qua Nhạc Ninh đã biết sai rồi, hối hận cả đêm đều ngủ không ngon, nói với ba mẹ con bé, sáng sớm hôm nay đã đi bệnh viện bồi tội. Cháu đến bây giờ còn đang châm chọc người bị hại, cháu không phải mạnh miệng, cháu là cứng lòng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.