Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh
Chương 5:
Phúc Hồng Trang
16/04/2024
Chờ sau khi Khương Ngưng tốt nghiệp, nhờ quan hệ tìm việc làm khắp nơi, trước sau tốn hơn ba trăm đồng, cũng là vận may tốt, mua được danh ngạch thi cử, thi đậu giáo viên tiểu học của xưởng sắt thép.
Anh rể Thẩm Hoài Thành cũng là quen biết sau khi Khương Ngưng lên làm giáo viên, năm nay mới xác nhận quan hệ yêu đương.
Hiện giờ, trong nhà còn thiếu nợ bên ngoài mấy trăm đồng, trong đó bao gồm lễ hỏi của chị dâu Lưu Vân.
Một câu nói, trong nhà rất nghèo, cứ như vậy, mẹ Khương còn chuẩn bị nhường công việc cho Khương Mật, có thể thấy được người trong nhà rất yêu thương cô.
Sau khi ăn xong, ba Khương dọn dẹp bát đũa, mẹ Khương xách một nửa bánh bao còn lại cho Khương Ngưng: "Buổi trưa làm cơm ăn."
Thẩm Hoài Thành từ chối: "Dì à, buổi trưa cháu đưa Ngưng Ngưng đi ăn một bữa nóng hổi.
Mẹ Khương: "Lần sau đừng mua mấy thứ này nữa, rất tốn tiền. Muốn ăn thì cứ để Khương Trạch làm, tay nghề của nó không kém."
Khương Trạch là con thứ hai Khương gia, hiện giờ là công nhân thái rau của nhà hàng quốc doanh, đi theo cha vợ mài tài nấu nướng, không quá vài năm, cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Khương Trạch cũng có bản lĩnh, lúc cưới vợ, lễ hỏi ghi giấy nợ, lúc vợ gả vào, còn đưa tới của hồi môn một chiếc xe đạp, mặt khác còn được cha vợ sắp xếp vào khách sạn quốc doanh.
Thẩm Hoài Thành cười nói: "Vậy lần sau con cắt hai cân thịt ba chỉ."
Mẹ Khương: "Bảo cháu đi tay không."
Khương Mật ở bên cạnh cười: "Mẹ, mẹ thật thương anh rể."
Mẹ Khương làm bộ nhéo lỗ tai Khương Mật, Khương Mật bịt lỗ tai né tránh: "Nói thật cũng không cho nói."
Tất cả mọi người nhìn cô cười, Khương Mật cũng vui vẻ.
Chờ Thẩm Hoài Thành và Khương Ngưng cùng nhau đẩy xe đạp rời đi, Tiểu Tương Bao không khóc, cũng không nháo, chỉ là nhìn Khương Ngưng, trong đôi mắt to đen láy chứa đầy nước mắt, muốn rơi nhưng không rơi: "Cô hai, cô hai, dượng, Tiểu Tương Bao, muốn, leo núi."
Bộ dáng đáng thương này, ai nhìn cũng không nỡ từ chối.
Chị dâu Lưu Vân đang thu dọn bát đũa hô: "Tiểu Tương Bao, muốn ăn thịt xào măng không?"
Tiểu Tương Bao không để ý tới mẹ, nhìn Khương Ngưng, vẻ mặt càng đáng thương.
Khương gia có nhan sắc cao, ngòai Khương Mật khuôn mặt nổi mụn, từng người từng người đều đẹp mắt.
Trong nháy mắt Khương Ngưng mở miệng, Khương Mật cầm Tiểu Tương Bao lên: "Cháu không muốn leo núi, tuyệt đối không muốn! Hôm nay cô dẫn cháu đi lấy trứng chim."
Tiểu Tương Bao rối rắm, nhưng hiển nhiên leo núi có hấp dẫn càng lớn. Lúc ăn cơm, cậu đã nghe thấy dượng hai nói dẫn theo cô hai đi leo núi.
Thẩm Hoài Thành móc ra một tấm vé xem phim: "Tiểu Bao Tương, hôm nay mặt trời lớn như thế, leo núi mệt lắm. Chỗ chú có vé xem phim, dượng cùng cô út đi xem phim đi."
Bánh Bao Tương nháy mắt bị vé xem phim chinh phục, cậu hoan hô: "Xem, phim, vui."
Khương Mật cười híp mắt: "Chị, anh rể, hai người mau đi đi." Chờ hai người rời đi, Tiểu Tương Bao còn đang vui vẻ xem vé xem phim, Khương Mật: "Tiểu Tương Bao, đến, theo cô út học, xem phim. Không phải, xem, xem phim."
Tiểu Tương Bao uất ức, cậu chỉ biết nhảy một chữ hai chữ ra ngoài, "Cô út, bắt nạt, Tiểu, Tương Bao.
Tất cả mọi người bị chọc cười, thu dọn một chút, tất cả mọi người cũng đều đi làm, Tiểu Tương Bao giao cho Khương Mật chăm sóc, cơm trưa của hai người cũng có sẵn, mỗi người một chiếc bánh bao thịt lớn.
Hiện tại Khương Mật hận không thể cùng Tiểu Tương Bao giết chết bánh bao thịt lớn!
Tiểu Tương Bao sốt ruột xem phim, kéo Khương Mật: "Xem, xem phim."
Khương Mật cười: "Xem phim!" Khóa cửa, dắt Tiểu Tương Bao ra cửa.
Anh rể Thẩm Hoài Thành cũng là quen biết sau khi Khương Ngưng lên làm giáo viên, năm nay mới xác nhận quan hệ yêu đương.
Hiện giờ, trong nhà còn thiếu nợ bên ngoài mấy trăm đồng, trong đó bao gồm lễ hỏi của chị dâu Lưu Vân.
Một câu nói, trong nhà rất nghèo, cứ như vậy, mẹ Khương còn chuẩn bị nhường công việc cho Khương Mật, có thể thấy được người trong nhà rất yêu thương cô.
Sau khi ăn xong, ba Khương dọn dẹp bát đũa, mẹ Khương xách một nửa bánh bao còn lại cho Khương Ngưng: "Buổi trưa làm cơm ăn."
Thẩm Hoài Thành từ chối: "Dì à, buổi trưa cháu đưa Ngưng Ngưng đi ăn một bữa nóng hổi.
Mẹ Khương: "Lần sau đừng mua mấy thứ này nữa, rất tốn tiền. Muốn ăn thì cứ để Khương Trạch làm, tay nghề của nó không kém."
Khương Trạch là con thứ hai Khương gia, hiện giờ là công nhân thái rau của nhà hàng quốc doanh, đi theo cha vợ mài tài nấu nướng, không quá vài năm, cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Khương Trạch cũng có bản lĩnh, lúc cưới vợ, lễ hỏi ghi giấy nợ, lúc vợ gả vào, còn đưa tới của hồi môn một chiếc xe đạp, mặt khác còn được cha vợ sắp xếp vào khách sạn quốc doanh.
Thẩm Hoài Thành cười nói: "Vậy lần sau con cắt hai cân thịt ba chỉ."
Mẹ Khương: "Bảo cháu đi tay không."
Khương Mật ở bên cạnh cười: "Mẹ, mẹ thật thương anh rể."
Mẹ Khương làm bộ nhéo lỗ tai Khương Mật, Khương Mật bịt lỗ tai né tránh: "Nói thật cũng không cho nói."
Tất cả mọi người nhìn cô cười, Khương Mật cũng vui vẻ.
Chờ Thẩm Hoài Thành và Khương Ngưng cùng nhau đẩy xe đạp rời đi, Tiểu Tương Bao không khóc, cũng không nháo, chỉ là nhìn Khương Ngưng, trong đôi mắt to đen láy chứa đầy nước mắt, muốn rơi nhưng không rơi: "Cô hai, cô hai, dượng, Tiểu Tương Bao, muốn, leo núi."
Bộ dáng đáng thương này, ai nhìn cũng không nỡ từ chối.
Chị dâu Lưu Vân đang thu dọn bát đũa hô: "Tiểu Tương Bao, muốn ăn thịt xào măng không?"
Tiểu Tương Bao không để ý tới mẹ, nhìn Khương Ngưng, vẻ mặt càng đáng thương.
Khương gia có nhan sắc cao, ngòai Khương Mật khuôn mặt nổi mụn, từng người từng người đều đẹp mắt.
Trong nháy mắt Khương Ngưng mở miệng, Khương Mật cầm Tiểu Tương Bao lên: "Cháu không muốn leo núi, tuyệt đối không muốn! Hôm nay cô dẫn cháu đi lấy trứng chim."
Tiểu Tương Bao rối rắm, nhưng hiển nhiên leo núi có hấp dẫn càng lớn. Lúc ăn cơm, cậu đã nghe thấy dượng hai nói dẫn theo cô hai đi leo núi.
Thẩm Hoài Thành móc ra một tấm vé xem phim: "Tiểu Bao Tương, hôm nay mặt trời lớn như thế, leo núi mệt lắm. Chỗ chú có vé xem phim, dượng cùng cô út đi xem phim đi."
Bánh Bao Tương nháy mắt bị vé xem phim chinh phục, cậu hoan hô: "Xem, phim, vui."
Khương Mật cười híp mắt: "Chị, anh rể, hai người mau đi đi." Chờ hai người rời đi, Tiểu Tương Bao còn đang vui vẻ xem vé xem phim, Khương Mật: "Tiểu Tương Bao, đến, theo cô út học, xem phim. Không phải, xem, xem phim."
Tiểu Tương Bao uất ức, cậu chỉ biết nhảy một chữ hai chữ ra ngoài, "Cô út, bắt nạt, Tiểu, Tương Bao.
Tất cả mọi người bị chọc cười, thu dọn một chút, tất cả mọi người cũng đều đi làm, Tiểu Tương Bao giao cho Khương Mật chăm sóc, cơm trưa của hai người cũng có sẵn, mỗi người một chiếc bánh bao thịt lớn.
Hiện tại Khương Mật hận không thể cùng Tiểu Tương Bao giết chết bánh bao thịt lớn!
Tiểu Tương Bao sốt ruột xem phim, kéo Khương Mật: "Xem, xem phim."
Khương Mật cười: "Xem phim!" Khóa cửa, dắt Tiểu Tương Bao ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.