Thập Niên 70: Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Vợ Chồng Quân Nhân Nơi Đại Viện
Chương 24: A
Thứ Lộ
21/08/2024
Các chiến sĩ phía dưới chăm chú nhìn cô gái mặc áo đỏ quần đỏ trên sân khấu, theo động tác xoay người, tay áo cô như cuốn theo một trận gió, thu hút mọi ánh nhìn.
Diễn viên múa chính và tên ác bá giằng co nhau, hai người phối hợp ăn ý, động tác mạnh mẽ dứt khoát. Biểu cảm của Tần Vũ Kiều cũng thay đổi theo mạch truyện sinh động như thật, đưa khán giả hòa mình vào câu chuyện thay đổi vận mệnh, chống lại thế lực đen tối.
“Múa! Lần trước cô xinh đẹp đã nói hôm nay cô ấy sẽ múa, con nhất định phải xem!”
“Ba ơi, ba nói xem có đúng không nào?”
Trình Tiền bị con gái làm phiền đến phát cáu, chỉ đành gật đầu lia lịa.
“Mẹ, mẹ nói xem có đúng không?”
“Đúng rồi, dì ấy nhảy đẹp lắm!” Ôn Thiến rất đồng tình.
“Chú Cố...” Viên Viên quay đầu nhìn Cố Thiên Chuẩn đang chăm chú nhìn sân khấu nhưng người nọ dường như không nghe thấy, chẳng có động tĩnh gì, chỉ chăm chăm nhìn lên sân khấu.
Cố Thiên Chuẩn nhìn Tần Vũ Kiều đang độc vũ trên sân khấu, trong phút chốc không còn nghe thấy tiếng nhạc, tiếng nói chuyện. Trước mắt chỉ có người con gái đang khiêu vũ, bên tai chỉ có tiếng tim mình đập thình thịch.
Chỉ thấy cô xoay người nhảy múa, dáng người yểu điệu linh động động lòng người, dưới sự phối hợp của âm nhạc trở thành tâm điểm của cả hội trường.
Tần Vũ Kiều hòa mình vào vai diễn, múa may quên mình. Động tác vung roi nhanh nhẹn dứt khoát, trên không trung tung người lên cao, động tác duỗi người ra sau đẹp mắt, từ đầu ngón chân nhón lên đến đầu ngón tay linh hoạt. Mỗi một bộ phận trên cơ thể đều đang nhảy múa, cả người tỏa sáng trên sân khấu.
Động tác cuối cùng dừng lại, Tần Vũ Kiều thở hổn hển, ngẩng cao đầu đón nhận những tràng pháo tay như sóng triều dâng tới.
Toàn bộ buổi biểu diễn kết thúc, tất cả diễn viên lên sân khấu chào khán giả, Tần Vũ Kiều mặc bộ váy đỏ đứng bên phải thế nhưng lại nổi bật hơn cả người đứng vị trí trung tâm.
“Thiên Chuẩn, Thủ trưởng tìm cậu.” Ngô Phong lom khom đi đến hàng ghế sau gọi người.
Lúc này cũng vừa lúc tiết mục cuối cùng kết thúc, các diễn viên dừng lại chào khán giả, bọn họ bước theo tiếng vỗ tay đi về phía trước ngồi xuống bên cạnh Thủ trưởng.
“Thủ trưởng, Cố Thiên Chuẩn, Đại đội ba, Tiểu đoàn hai xin báo cáo.” Cố Thiên Chuẩn giơ tay chào, giọng nói sang sảng hùng hồn.
“Ngồi xuống nói chuyện đi, hôm nay là ngày vui của toàn Đại Quân, không cần quá câu nệ.” Vị Thủ trưởng tinh thần quắc thước, đôi mắt sắc bén quan sát người thanh niên trước mặt, trong lòng không khỏi có chút tán thưởng.
“Cậu từ chiến trường trở về tham gia công tác, đã quen chưa?”
“Báo cáo Thủ trưởng, đã quen! Quân nhân ở đâu cũng là quân nhân, làm gì cũng như nhau cả.”
“Ừm. Bây giờ thời đại khác rồi, chúng ta phải đi con đường mới. Những người lính như các cậu kinh nghiệm phong phú, có thể cung cấp nhiều ý kiến đóng góp cho sự phát triển lâu dài của Quân khu chúng ta...”
Trên sân khấu dưới sân khấu không ít người bàn tán xôn xao, khen ngợi vũ đạo của trụ cột đoàn văn công.
“Nhảy đẹp quá, Kiều Kiều!”
“Chị Kiều Kiều, em xem đoạn độc vũ của chị đến ngây người luôn! Động tác đẹp quá đi mất!”
“Kiều Kiều, cậu nhảy đẹp thật đấy! Bọn tớ phải học hỏi cậu mới được!”
Tần Vũ Kiều rất hài lòng với màn trình diễn hôm nay của mình, không hề có sai sót. Cô nhận lấy từng lời khen ngợi của đồng đội, nhìn về phía những người đáng yêu nhất dưới khán đài - các chiến sĩ vỗ tay cho họ, cổ vũ cho họ, những vất vả tập luyện trước đó thật sự rất xứng đáng.
Diễn viên múa chính và tên ác bá giằng co nhau, hai người phối hợp ăn ý, động tác mạnh mẽ dứt khoát. Biểu cảm của Tần Vũ Kiều cũng thay đổi theo mạch truyện sinh động như thật, đưa khán giả hòa mình vào câu chuyện thay đổi vận mệnh, chống lại thế lực đen tối.
“Múa! Lần trước cô xinh đẹp đã nói hôm nay cô ấy sẽ múa, con nhất định phải xem!”
“Ba ơi, ba nói xem có đúng không nào?”
Trình Tiền bị con gái làm phiền đến phát cáu, chỉ đành gật đầu lia lịa.
“Mẹ, mẹ nói xem có đúng không?”
“Đúng rồi, dì ấy nhảy đẹp lắm!” Ôn Thiến rất đồng tình.
“Chú Cố...” Viên Viên quay đầu nhìn Cố Thiên Chuẩn đang chăm chú nhìn sân khấu nhưng người nọ dường như không nghe thấy, chẳng có động tĩnh gì, chỉ chăm chăm nhìn lên sân khấu.
Cố Thiên Chuẩn nhìn Tần Vũ Kiều đang độc vũ trên sân khấu, trong phút chốc không còn nghe thấy tiếng nhạc, tiếng nói chuyện. Trước mắt chỉ có người con gái đang khiêu vũ, bên tai chỉ có tiếng tim mình đập thình thịch.
Chỉ thấy cô xoay người nhảy múa, dáng người yểu điệu linh động động lòng người, dưới sự phối hợp của âm nhạc trở thành tâm điểm của cả hội trường.
Tần Vũ Kiều hòa mình vào vai diễn, múa may quên mình. Động tác vung roi nhanh nhẹn dứt khoát, trên không trung tung người lên cao, động tác duỗi người ra sau đẹp mắt, từ đầu ngón chân nhón lên đến đầu ngón tay linh hoạt. Mỗi một bộ phận trên cơ thể đều đang nhảy múa, cả người tỏa sáng trên sân khấu.
Động tác cuối cùng dừng lại, Tần Vũ Kiều thở hổn hển, ngẩng cao đầu đón nhận những tràng pháo tay như sóng triều dâng tới.
Toàn bộ buổi biểu diễn kết thúc, tất cả diễn viên lên sân khấu chào khán giả, Tần Vũ Kiều mặc bộ váy đỏ đứng bên phải thế nhưng lại nổi bật hơn cả người đứng vị trí trung tâm.
“Thiên Chuẩn, Thủ trưởng tìm cậu.” Ngô Phong lom khom đi đến hàng ghế sau gọi người.
Lúc này cũng vừa lúc tiết mục cuối cùng kết thúc, các diễn viên dừng lại chào khán giả, bọn họ bước theo tiếng vỗ tay đi về phía trước ngồi xuống bên cạnh Thủ trưởng.
“Thủ trưởng, Cố Thiên Chuẩn, Đại đội ba, Tiểu đoàn hai xin báo cáo.” Cố Thiên Chuẩn giơ tay chào, giọng nói sang sảng hùng hồn.
“Ngồi xuống nói chuyện đi, hôm nay là ngày vui của toàn Đại Quân, không cần quá câu nệ.” Vị Thủ trưởng tinh thần quắc thước, đôi mắt sắc bén quan sát người thanh niên trước mặt, trong lòng không khỏi có chút tán thưởng.
“Cậu từ chiến trường trở về tham gia công tác, đã quen chưa?”
“Báo cáo Thủ trưởng, đã quen! Quân nhân ở đâu cũng là quân nhân, làm gì cũng như nhau cả.”
“Ừm. Bây giờ thời đại khác rồi, chúng ta phải đi con đường mới. Những người lính như các cậu kinh nghiệm phong phú, có thể cung cấp nhiều ý kiến đóng góp cho sự phát triển lâu dài của Quân khu chúng ta...”
Trên sân khấu dưới sân khấu không ít người bàn tán xôn xao, khen ngợi vũ đạo của trụ cột đoàn văn công.
“Nhảy đẹp quá, Kiều Kiều!”
“Chị Kiều Kiều, em xem đoạn độc vũ của chị đến ngây người luôn! Động tác đẹp quá đi mất!”
“Kiều Kiều, cậu nhảy đẹp thật đấy! Bọn tớ phải học hỏi cậu mới được!”
Tần Vũ Kiều rất hài lòng với màn trình diễn hôm nay của mình, không hề có sai sót. Cô nhận lấy từng lời khen ngợi của đồng đội, nhìn về phía những người đáng yêu nhất dưới khán đài - các chiến sĩ vỗ tay cho họ, cổ vũ cho họ, những vất vả tập luyện trước đó thật sự rất xứng đáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.