Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đoàn Văn Công
Chương 15:
Tuyết Dã Dã
22/05/2024
Nhưng nếu đã làm bà mối, cô vẫn phải lại khuyên nhủ, "Đừng nói ngươi, liền Lăng phó đoàn trưởng thân thể kia ánh mắt, ai thấy không phạm tội? Nhưng hung điểm tốt, ít nhất thủ hạ của hắn những binh đản tử kia một đám đều phục tùng, hắn ra chiến trường cũng có thể trấn áp địch nhân. Hơn nữa, ngươi sợ hắn, những tiểu cô nương khác cũng sợ, chính là dù thích cũng không dám đi trêu chọc hắn, cái này không tỉnh ngươi rất nhiều chuyện sao?”
Mai tỷ lưỡi rực rỡ hoa sen, lại nói tiếp đạo lý rõ ràng: "Nam nhân này nha, cưới cái giống ngươi xinh đẹp như vậy vợ sau nhất định là sẽ biết lạnh biết nóng đấy, đến trong chăn, lại thiết huyết hán tử cũng phải hóa thành nhiễu chỉ nhu...... Nói cho ngươi a......"
Những lời này, trong giấc mơ Thời Mạn cũng nghe chị Mai nói qua.
Những chuyện trong chăn, lần đầu tiên Thời Mạn nghe thấy da mặt còn mỏng, mặt sẽ đỏ bừng.
Nhưng hiện tại nghe lại, trong đầu hiện lên một màn Lăng Chấn ở trong chăn "hung" như thế nào, quá khi dễ người.
Ngược lại Thời Mạn càng kiên định từ chối hôn sự này, tìm một người đàn ông dịu dàng săn sóc.
……
Chị Mai đi rồi, Thời Mạn về phòng ngủ trưa.
Cô cảm thấy Diêu Văn Tĩnh và Lưu Đào đều là lạ, nhưng cô không coi hai cô ra gì, qua loa vài câu, chờ tỉnh lại liền trực tiếp đi đến cửa căn tin xem bảng thông báo.
Cô chỉ muốn nhìn xem, hướng đi của các chị em quen biết trong đoàn văn công có trùng khớp với giấc mơ hay không.
Quả nhiên, ngoại trừ Diêu Văn Tĩnh từ bốn đội trong mộng biến thành năm đội hiện tại, những thứ khác đều không thay đổi.
Nhưng Thời Mạn vẫn tìm được chút an ủi, ít nhất từ lúc bắt đầu tham gia tuyển chọn, cô đã thay đổi hướng đi của Nhất Đâu Đâu.
Hôm nay còn chưa bắt đầu chính thức nhập đội tập luyện, buổi chiều Thời Mạn không có việc gì, mang theo giỏ quần áo đi nhà tắm nữ binh.
Cô đặt quần áo cần thay lên giá treo, kéo rèm bắt đầu tắm.
Trong tiếng nước ào ào, mơ hồ nghe thấy bên cạnh có người vừa đánh xà phòng vừa nói chuyện phiếm - -
"Anh có nghe nói đội nhảy có một nữ binh hạng A xuất sắc không?"
Tôi biết, hình như là Thời Mạn. Ngoại trừ cô ấy, còn có hai người cũng được hạng A, sao chỉ nói về cô ấy?
"Hắc, cái này ngươi không biết đi, hai người kia chính là thật tài thực liệu cầm giáp ưu đẳng. Nhưng cô cái này giáp ưu đẳng cầm đến không vẻ vang, nghe nói cô là thác quan hệ đi cửa sau!"
“Còn có thể như vậy?”
Vẫn là số người tốt, không chỉ có thể gả cho Lăng phó đoàn trưởng, tuyển chọn cũng có người giúp đỡ nói chuyện, chúng ta hâm mộ không được.
“……”
Tin đồn này truyền đến Thời Mạn còn có thể nhẫn?
Cô tắm rửa xong ngay cả tóc cũng không lau, phủ thêm quần áo liền đi tới, ánh mắt thẳng chọn lựa nhìn nói chuyện hai người, "Các người nghe ai nói ta tìm Lăng Chấn thác quan hệ?"
Thời Mạn bộ dáng kiều, nhưng lúc tức giận thì nhướng đuôi mắt, có một loại tùy hứng kiêu căng sắp bắt đầu không kiêng nể gì áp tới, cũng rất có khí thế.
Hơn nữa đối phương ở sau lưng nói xấu cô, tại chỗ bị cô bắt được, liền càng thêm xấu hổ vô cùng.
Hai nữ binh đều áy náy cúi đầu dưới vòi hoa sen, nữ binh mặt vuông ấp úng nói: "Chỉ...... nghe mọi người đồn như vậy.
Thời Mạn nhíu mày, "Xem ra, bản thân tôi là người cuối cùng biết tôi đi cửa sau.
Hai cô kinh ngạc ngẩng đầu, vẻ mặt đều khiếp sợ giống nhau, "Anh, anh không......?
Tôi và Lăng Chấn chỉ gặp nhau một lần, chuyện của tôi và anh ấy, đã hết rồi.” Thời Mạn tùy ý, thản nhiên tuyên bố.
Cô vén mái tóc ướt sũng, bọt nước ném lên cổ trắng nõn, bốn phía hơi nước nhuộm lên mặt mày cô một tầng dục sắc tinh khiết lại kinh diễm.
Hai nữ binh đều nhìn thẳng, bị vẻ đẹp của Thời Mạn, còn có vẻ mặt khinh mạn không sao cả của cô làm cho kinh ngạc.
Mai tỷ lưỡi rực rỡ hoa sen, lại nói tiếp đạo lý rõ ràng: "Nam nhân này nha, cưới cái giống ngươi xinh đẹp như vậy vợ sau nhất định là sẽ biết lạnh biết nóng đấy, đến trong chăn, lại thiết huyết hán tử cũng phải hóa thành nhiễu chỉ nhu...... Nói cho ngươi a......"
Những lời này, trong giấc mơ Thời Mạn cũng nghe chị Mai nói qua.
Những chuyện trong chăn, lần đầu tiên Thời Mạn nghe thấy da mặt còn mỏng, mặt sẽ đỏ bừng.
Nhưng hiện tại nghe lại, trong đầu hiện lên một màn Lăng Chấn ở trong chăn "hung" như thế nào, quá khi dễ người.
Ngược lại Thời Mạn càng kiên định từ chối hôn sự này, tìm một người đàn ông dịu dàng săn sóc.
……
Chị Mai đi rồi, Thời Mạn về phòng ngủ trưa.
Cô cảm thấy Diêu Văn Tĩnh và Lưu Đào đều là lạ, nhưng cô không coi hai cô ra gì, qua loa vài câu, chờ tỉnh lại liền trực tiếp đi đến cửa căn tin xem bảng thông báo.
Cô chỉ muốn nhìn xem, hướng đi của các chị em quen biết trong đoàn văn công có trùng khớp với giấc mơ hay không.
Quả nhiên, ngoại trừ Diêu Văn Tĩnh từ bốn đội trong mộng biến thành năm đội hiện tại, những thứ khác đều không thay đổi.
Nhưng Thời Mạn vẫn tìm được chút an ủi, ít nhất từ lúc bắt đầu tham gia tuyển chọn, cô đã thay đổi hướng đi của Nhất Đâu Đâu.
Hôm nay còn chưa bắt đầu chính thức nhập đội tập luyện, buổi chiều Thời Mạn không có việc gì, mang theo giỏ quần áo đi nhà tắm nữ binh.
Cô đặt quần áo cần thay lên giá treo, kéo rèm bắt đầu tắm.
Trong tiếng nước ào ào, mơ hồ nghe thấy bên cạnh có người vừa đánh xà phòng vừa nói chuyện phiếm - -
"Anh có nghe nói đội nhảy có một nữ binh hạng A xuất sắc không?"
Tôi biết, hình như là Thời Mạn. Ngoại trừ cô ấy, còn có hai người cũng được hạng A, sao chỉ nói về cô ấy?
"Hắc, cái này ngươi không biết đi, hai người kia chính là thật tài thực liệu cầm giáp ưu đẳng. Nhưng cô cái này giáp ưu đẳng cầm đến không vẻ vang, nghe nói cô là thác quan hệ đi cửa sau!"
“Còn có thể như vậy?”
Vẫn là số người tốt, không chỉ có thể gả cho Lăng phó đoàn trưởng, tuyển chọn cũng có người giúp đỡ nói chuyện, chúng ta hâm mộ không được.
“……”
Tin đồn này truyền đến Thời Mạn còn có thể nhẫn?
Cô tắm rửa xong ngay cả tóc cũng không lau, phủ thêm quần áo liền đi tới, ánh mắt thẳng chọn lựa nhìn nói chuyện hai người, "Các người nghe ai nói ta tìm Lăng Chấn thác quan hệ?"
Thời Mạn bộ dáng kiều, nhưng lúc tức giận thì nhướng đuôi mắt, có một loại tùy hứng kiêu căng sắp bắt đầu không kiêng nể gì áp tới, cũng rất có khí thế.
Hơn nữa đối phương ở sau lưng nói xấu cô, tại chỗ bị cô bắt được, liền càng thêm xấu hổ vô cùng.
Hai nữ binh đều áy náy cúi đầu dưới vòi hoa sen, nữ binh mặt vuông ấp úng nói: "Chỉ...... nghe mọi người đồn như vậy.
Thời Mạn nhíu mày, "Xem ra, bản thân tôi là người cuối cùng biết tôi đi cửa sau.
Hai cô kinh ngạc ngẩng đầu, vẻ mặt đều khiếp sợ giống nhau, "Anh, anh không......?
Tôi và Lăng Chấn chỉ gặp nhau một lần, chuyện của tôi và anh ấy, đã hết rồi.” Thời Mạn tùy ý, thản nhiên tuyên bố.
Cô vén mái tóc ướt sũng, bọt nước ném lên cổ trắng nõn, bốn phía hơi nước nhuộm lên mặt mày cô một tầng dục sắc tinh khiết lại kinh diễm.
Hai nữ binh đều nhìn thẳng, bị vẻ đẹp của Thời Mạn, còn có vẻ mặt khinh mạn không sao cả của cô làm cho kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.