Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Gả Nhầm Thành Quân Tẩu
Chương 10:
Tinh Đình Yếu Phi Phi
11/12/2024
Tiểu tổ dân binh ít nhất cần bốn người, gồm một tổ trưởng và ba tổ viên. Tiểu tổ số ba của Tô Nhụy vừa đủ số lượng, nếu thiếu một người sẽ bị giải tán ngay lập tức. Bà cụ A Hỉ chính là người chiếm một phần tư “quân số” quan trọng ấy!
Nhìn bóng dáng chậm rãi của bà cụ A Hỉ khuất dần trên con đường về nhà, Tô Nhụy quay bước về phía “văn phòng phụ nữ”.
Gọi là văn phòng, thực ra chỉ là một ngôi nhà cũ kỹ.
Nếu nói đến công trình lâu đời nhất ở thôn Tiểu Bá thì chính là tòa nhà hai tầng này. Đây từng là trụ sở của Ủy ban thôn Tiểu Bá. Sau khi ba thôn nhập làm một, vì số lượng phụ nữ trong thôn khá đông, nơi này được chuyển thành văn phòng phụ nữ rồi giao cho chị A Triệu đảm nhận công tác.
Trên tường, hai bên là hai câu khẩu hiệu nổi bật: “Phụ nữ giải phóng, xã hội tiến bộ” và “Theo đuổi độc lập, không ngừng vươn lên”.
Tòa nhà này được xây dựng vào năm 1958 bởi các chuyên gia LX hỗ trợ. Ban đầu, nó được thiết kế theo phong cách uy nghi, tráng lệ của thời kỳ cách mạng. Nhưng giữa chừng các chuyên gia LX rút lui, công trình bị bỏ dở nên chỉ hoàn thành sơ sài thành một tòa nhà hai tầng đơn giản.
Trên đỉnh nhà vẫn còn mô hình một chú chim bồ câu hòa bình, là biểu tượng duy nhất còn sót lại từ thời kỳ rực rỡ của ý thức hệ.
Trước sân, nền xi măng bằng phẳng là nơi từng dựng hai cột cờ – một của Tổ quốc, một của LX. Trên mặt đất vẫn còn vài dòng chữ tiếng Nga mà Tô Nhụy không thể đọc được. Khi còn nhỏ, cô thường leo lên đó nghịch ngợm dẫm chân lên.
Nếu các chuyên gia LX không bỏ rơi công trình, đập nước được hoàn thành, thì phụ nữ thôn Tiểu Bá có lẽ đã không chịu cảnh nhiều người trở thành quả phụ. Sau này, cột cờ LX bị nhóm phụ nữ trong thôn kéo đổ vì quá phẫn nộ. Chỉ còn lại trụ xi măng, giờ phơi đầy củ cải muối và cải bẹ xanh.
Chiếc cột sắt thì được tái sử dụng thành nồi lớn của tập thể, ngày ngày bị dân làng dùng nấu cơm đến bóng loáng.
Tô Nhụy lắc đầu, tự nhủ: “Thôi, trách trời oán đất cũng chẳng ích gì. Hạnh phúc là phải tự mình giành lấy!”
Hiện tại, cô có hai ước mơ lớn trong đời. Thứ nhất lấy được một chàng rể ở rể. Mục tiêu này vẫn là dễ, bởi thôn Tiểu Bá rất có kinh nghiệm trong việc gả con gái đi. Thứ hai trở thành người phụ nữ có sức ảnh hưởng nhất thôn Tiểu Bá. Mục tiêu này thuộc cấp độ địa ngục.
Nhìn bóng dáng chậm rãi của bà cụ A Hỉ khuất dần trên con đường về nhà, Tô Nhụy quay bước về phía “văn phòng phụ nữ”.
Gọi là văn phòng, thực ra chỉ là một ngôi nhà cũ kỹ.
Nếu nói đến công trình lâu đời nhất ở thôn Tiểu Bá thì chính là tòa nhà hai tầng này. Đây từng là trụ sở của Ủy ban thôn Tiểu Bá. Sau khi ba thôn nhập làm một, vì số lượng phụ nữ trong thôn khá đông, nơi này được chuyển thành văn phòng phụ nữ rồi giao cho chị A Triệu đảm nhận công tác.
Trên tường, hai bên là hai câu khẩu hiệu nổi bật: “Phụ nữ giải phóng, xã hội tiến bộ” và “Theo đuổi độc lập, không ngừng vươn lên”.
Tòa nhà này được xây dựng vào năm 1958 bởi các chuyên gia LX hỗ trợ. Ban đầu, nó được thiết kế theo phong cách uy nghi, tráng lệ của thời kỳ cách mạng. Nhưng giữa chừng các chuyên gia LX rút lui, công trình bị bỏ dở nên chỉ hoàn thành sơ sài thành một tòa nhà hai tầng đơn giản.
Trên đỉnh nhà vẫn còn mô hình một chú chim bồ câu hòa bình, là biểu tượng duy nhất còn sót lại từ thời kỳ rực rỡ của ý thức hệ.
Trước sân, nền xi măng bằng phẳng là nơi từng dựng hai cột cờ – một của Tổ quốc, một của LX. Trên mặt đất vẫn còn vài dòng chữ tiếng Nga mà Tô Nhụy không thể đọc được. Khi còn nhỏ, cô thường leo lên đó nghịch ngợm dẫm chân lên.
Nếu các chuyên gia LX không bỏ rơi công trình, đập nước được hoàn thành, thì phụ nữ thôn Tiểu Bá có lẽ đã không chịu cảnh nhiều người trở thành quả phụ. Sau này, cột cờ LX bị nhóm phụ nữ trong thôn kéo đổ vì quá phẫn nộ. Chỉ còn lại trụ xi măng, giờ phơi đầy củ cải muối và cải bẹ xanh.
Chiếc cột sắt thì được tái sử dụng thành nồi lớn của tập thể, ngày ngày bị dân làng dùng nấu cơm đến bóng loáng.
Tô Nhụy lắc đầu, tự nhủ: “Thôi, trách trời oán đất cũng chẳng ích gì. Hạnh phúc là phải tự mình giành lấy!”
Hiện tại, cô có hai ước mơ lớn trong đời. Thứ nhất lấy được một chàng rể ở rể. Mục tiêu này vẫn là dễ, bởi thôn Tiểu Bá rất có kinh nghiệm trong việc gả con gái đi. Thứ hai trở thành người phụ nữ có sức ảnh hưởng nhất thôn Tiểu Bá. Mục tiêu này thuộc cấp độ địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.