[Thập Niên 70] Đừng Làm Cha Mẹ Thua Trên Vạch Xuất Phát
Chương 48:
Hạp Kim
25/01/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nghiêm Chu Tự nghe xong muốn phản bác, đây là suy nghĩ cặn kẽ kiểu gì, có chỗ tốt chức vị tốt lại không muốn, cứ một mực chọn nơi này và chức vị này?
Khương Dật đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Đánh cờ là một bộ môn cần học vấn rất lớn, không phải chỉ dựa vào hai yếu tố là vùng miền và chức vị mà đôi khi cần phải dũng cảm tiến lên, và đôi khi cũng phải dũng cảm rút lui, tôi rất rõ ràng chuyện tôi muốn làm.”
Tình hình ở Bắc Kinh rất phức tạp, thay vì ở nơi mưu toan đó chi bằng lập nên thành tích ở nơi này.
Đương nhiên, không ai thích đi xuống, lựa chọn rời đi không chỉ cần lòng dũng cảm mà còn cần cả sức mạnh.
Sức mạnh này là sức mạnh để vào cuộc chơi bất cứ lúc nào.
Nghiêm Chu Tự bưng ly trà lên uống một ngụm: “Anh đã nghĩ kỹ rồi thì em cũng không nói thêm gì nữa.”
Anh ta biết tính cách của Khương Dật, chuyện anh ấy đã quyết định thì chín con trâu cũng không kéo lại được.
Khương Dật cất tài liệu, đứng dậy nói với Nghiêm Chu Tự: “Hai hôm nay dẫn cậu ra ngoài chơi.”
Cục khai thác mỏ nằm ở miền núi, bây giờ là cuối tháng ba, rất nhiều hoa đều đã nở rộ, đúng lúc có thể dẫn Nghiêm Chu Tự đi dạo, dù sao ở bộ đội cũng quản lý chặt chẽ, lần này khó khăn lắm mới được ra ngoài, nói thế nào cũng phải đi dạo khắp nơi.
“Anh sắp xếp xong cả rồi à?” Nghiêm Chu Tự nhíu mày, lại nói: “Em không thích những con người giả dối kia.”
Chơi một chút còn phải ca tụng công đức trong thời gian dài, thật mất hứng...
Khương Dật trấn an Nghiêm Chu Tự: “Biết tật xấu của cậu, tôi đã chọn người xong cả rồi.”
“Vợ em tư có phải ngốc không, công việc của bộ phận hậu cần không tốt sao.” Phan Oanh nói với Lưu Yến: “Chị không hiểu tại sao nó muốn chuyển đến ban nữ công, cũng không biết tình hình ban nữ công thế nào, đã dám đăng ký?”
Không nói nên lời.
Danh sách của ban nữ công vừa dán hôm nay, Phan Oanh góp vui nhìn thoáng qua, không ngờ lại thấy phía trên có tên của em dâu mình và càng không ngờ em dâu này là Lý Nam.
Thật là khó hiểu.
Ở trong mắt cô ta, Lý Nam không phải là người tích cực, cô ấy thuộc kiểu người dùng roi vụt đi, cho nên cô ta quả thực không hiểu chuyện Lý Nam chuyển đến ban nữ công.
Lẽ nào công việc của ban nữ công có thu nhập hơn? Cho nên DNA của Lý Nam đã thay đổi?
Phan Oanh suy nghĩ một chút, không cần nói, cũng thật sự có khả năng này.
Nhưng cô ta không xem trọng sự phát triển của ban nữ công, công tác phụ nữ này đã bị gián đoạn bao lâu, kể từ khi vận động đến nay, công tác phụ nữ của các địa phương đều dừng lại, bây giờ đột nhiên muốn thành lập ban nữ công… Nếu muốn cô ta nói thì vẫn nên ở lại vị trí ban đầu để đảm bảo.
Lưu Yến là vợ của Tống Nghiệp, là một người dịu dàng rung động lòng người.
Cô ta nói: “Em cảm thấy em tư không phải là một người mạo hiểm, người phụ trách của ban nữ công là Hứa Mạnh, em cảm thấy có thể em tư đã bị Hứa Mạnh lừa gạt.”
Hứa Mạnh?
Vừa nghĩ đến tác phong mạnh mẽ của Hứa Mạnh, Phan Oanh gật đầu: “Quả thực có khả năng.” Có đôi khi gặp Hứa Mạnh cô ta cũng thấy rén.
Một lúc sau, Phan Oanh hỏi Lưu Yến: “Chúng ta có nên nói với vợ em tư không nhỉ.” Nói thế nào cũng là chị em dâu, ban nữ công gì đó quá không đáng tin, cô ta nghe nói bây giờ có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào vị trí ở bộ phận hậu cần của Lý Nam, đừng để đến lúc đó Lý Nam mất cả chì lẫn chài.
Nghiêm Chu Tự nghe xong muốn phản bác, đây là suy nghĩ cặn kẽ kiểu gì, có chỗ tốt chức vị tốt lại không muốn, cứ một mực chọn nơi này và chức vị này?
Khương Dật đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Đánh cờ là một bộ môn cần học vấn rất lớn, không phải chỉ dựa vào hai yếu tố là vùng miền và chức vị mà đôi khi cần phải dũng cảm tiến lên, và đôi khi cũng phải dũng cảm rút lui, tôi rất rõ ràng chuyện tôi muốn làm.”
Tình hình ở Bắc Kinh rất phức tạp, thay vì ở nơi mưu toan đó chi bằng lập nên thành tích ở nơi này.
Đương nhiên, không ai thích đi xuống, lựa chọn rời đi không chỉ cần lòng dũng cảm mà còn cần cả sức mạnh.
Sức mạnh này là sức mạnh để vào cuộc chơi bất cứ lúc nào.
Nghiêm Chu Tự bưng ly trà lên uống một ngụm: “Anh đã nghĩ kỹ rồi thì em cũng không nói thêm gì nữa.”
Anh ta biết tính cách của Khương Dật, chuyện anh ấy đã quyết định thì chín con trâu cũng không kéo lại được.
Khương Dật cất tài liệu, đứng dậy nói với Nghiêm Chu Tự: “Hai hôm nay dẫn cậu ra ngoài chơi.”
Cục khai thác mỏ nằm ở miền núi, bây giờ là cuối tháng ba, rất nhiều hoa đều đã nở rộ, đúng lúc có thể dẫn Nghiêm Chu Tự đi dạo, dù sao ở bộ đội cũng quản lý chặt chẽ, lần này khó khăn lắm mới được ra ngoài, nói thế nào cũng phải đi dạo khắp nơi.
“Anh sắp xếp xong cả rồi à?” Nghiêm Chu Tự nhíu mày, lại nói: “Em không thích những con người giả dối kia.”
Chơi một chút còn phải ca tụng công đức trong thời gian dài, thật mất hứng...
Khương Dật trấn an Nghiêm Chu Tự: “Biết tật xấu của cậu, tôi đã chọn người xong cả rồi.”
“Vợ em tư có phải ngốc không, công việc của bộ phận hậu cần không tốt sao.” Phan Oanh nói với Lưu Yến: “Chị không hiểu tại sao nó muốn chuyển đến ban nữ công, cũng không biết tình hình ban nữ công thế nào, đã dám đăng ký?”
Không nói nên lời.
Danh sách của ban nữ công vừa dán hôm nay, Phan Oanh góp vui nhìn thoáng qua, không ngờ lại thấy phía trên có tên của em dâu mình và càng không ngờ em dâu này là Lý Nam.
Thật là khó hiểu.
Ở trong mắt cô ta, Lý Nam không phải là người tích cực, cô ấy thuộc kiểu người dùng roi vụt đi, cho nên cô ta quả thực không hiểu chuyện Lý Nam chuyển đến ban nữ công.
Lẽ nào công việc của ban nữ công có thu nhập hơn? Cho nên DNA của Lý Nam đã thay đổi?
Phan Oanh suy nghĩ một chút, không cần nói, cũng thật sự có khả năng này.
Nhưng cô ta không xem trọng sự phát triển của ban nữ công, công tác phụ nữ này đã bị gián đoạn bao lâu, kể từ khi vận động đến nay, công tác phụ nữ của các địa phương đều dừng lại, bây giờ đột nhiên muốn thành lập ban nữ công… Nếu muốn cô ta nói thì vẫn nên ở lại vị trí ban đầu để đảm bảo.
Lưu Yến là vợ của Tống Nghiệp, là một người dịu dàng rung động lòng người.
Cô ta nói: “Em cảm thấy em tư không phải là một người mạo hiểm, người phụ trách của ban nữ công là Hứa Mạnh, em cảm thấy có thể em tư đã bị Hứa Mạnh lừa gạt.”
Hứa Mạnh?
Vừa nghĩ đến tác phong mạnh mẽ của Hứa Mạnh, Phan Oanh gật đầu: “Quả thực có khả năng.” Có đôi khi gặp Hứa Mạnh cô ta cũng thấy rén.
Một lúc sau, Phan Oanh hỏi Lưu Yến: “Chúng ta có nên nói với vợ em tư không nhỉ.” Nói thế nào cũng là chị em dâu, ban nữ công gì đó quá không đáng tin, cô ta nghe nói bây giờ có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào vị trí ở bộ phận hậu cần của Lý Nam, đừng để đến lúc đó Lý Nam mất cả chì lẫn chài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.