[Thập Niên 70] Đừng Làm Cha Mẹ Thua Trên Vạch Xuất Phát
Chương 50:
Hạp Kim
25/01/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tống Chí là một người đàn ông truyền thống, anh ta cảm thấy đàn ông mà không có con trai là không toàn vẹn, mà Phan Oanh là một người phụ nữ hiếu thắng, cô ta cảm thấy phụ nữ không có con trai thì dưới người khác một bậc.
Nhưng Lý Nam không có những suy nghĩ này, cô nghiêm túc nói: “Con gái, đừng nghe lời họ, con chỉ cần biết mẹ và ba con có con là đủ, ba mẹ không quan tâm nam nữ, là con là được.”
Tống Đường vui vẻ gặm đầu ngón tay, ôm lấy Lý Nam.
“Mẹ ơi, mẹ thật tốt.” Những lời cô bé hỏi lúc đầu là thăm dò, cô bé không muốn có em trai em gái, nhưng Tống Hạnh và Tống Lê nói với cô bé rằng không có cha mẹ nào không muốn có con trai cả, nói con trai sẽ nối dõi tông đường, con gái gả đi là con của nhà người ta, và đã cho cô bé rất nhiều ví dụ… Nên cô bé rất sợ.
Lý Nam ôm Tống Đường, cô cũng là con gái lớn lên, biết được sự lo lắng của Tống Đường, cô nhẹ nhàng vỗ lưng Tống Đường: “Con gái à, con yên tâm, mẹ và ba con sẽ không có con nữa.”
Tống Đường nở nụ cười, nghiêm túc nói: “Kiếp sau con vẫn muốn làm con của mẹ và ba.”
Vẻ mặt Lý Nam thoáng dừng lại: “…”
Không cần thiết.
Cuộc sống bị thúc giục chăm chỉ làm việc và tiến bộ mỗi ngày vẫn nên giữ lại cho người khác.
Tống Đường buông Lý Nam ra, chuyển đề tài: “Mẹ, ngày mai sẽ có cuộc họp, con cảm thấy mẹ nên xem tài liệu thêm một lúc nữa đi, ôn cũ biết mới.”
Vẻ mặt Lý Nam lại dừng lại: “…”
À, cái này.
Tống Đường không cho Lý Nam cơ hội phản ứng, trực tiếp để tài liệu đến trước mặt Lý Nam: “Dì Hứa Mạnh đã nói, hội nghị lần này rất quan trọng, có lãnh đạo huyện tham dự.”
Lãnh đạo huyện đã có rất nhiều cuộc thảo luận về việc khôi phục công tác phụ nữ, đúng lúc lần này Hứa Mạnh đã dẫn đầu công việc của ban nữ công Cục khai thác mỏ Ngũ Tứ, một số lãnh đạo quan trọng có kế hoạch để Hứa Mạnh làm một báo cáo.
“Mẹ, lần này đi không chỉ có mẹ mà còn có cô Trương Ái Bình.” Tống Đường kéo Lý Nam ngồi vào ghế đẩu: “Mẹ không được tụt lại phía sau nhé.”
Lý Nam: “…”
Sau khi ngồi xuống cô nói với Tống Đường: “Con gái, chúng ta làm việc cùng nhau, là mối quan hệ hợp tác, không phải quan hệ cạnh tranh.”
Tống Đường sửng sốt, mắt nhìn vào những cái tên trong danh sách: “Mẹ, mẹ xác định cô Trương Ái Bình muốn hợp tác với mẹ?”
Tin tức vừa rồi nói là Trương Ái Bình vì tranh đoạt, đã cướp chồng chưa cưới của người khác, nhưng khi lấy được rồi thì lại chán, loại tính cách này còn hợp tác?
Lý Nam: “…”
Cô cũng không giãy giụa nữa, thành thành thật thật đọc tài liệu.
Hội nghị ngày mai quả thực rất quan trọng, cô đã đồng ý với Hứa Mạnh làm tốt thì phải đến nơi đến chốn.
Thấy mẹ mình đã vào trạng thái làm việc, cô bé dịch sang bên cạnh tạo ra bí kiếp Vọng phu thành long và vọng mẫu thành phượng*.
*Tất cả cha mẹ đều “Vọng tử thành long, vọng nữ thành phượng” tức là hi vọng con cái xuất sắc, có thể vượt trội hơn người; nhưng “Vọng phu thành long, vọng mẫu thành phượng” cũng là tiếng lòng của con cái, chúng cũng muốn có ba mẹ xuất sắc. Bởi vì ba mẹ xuất sắc thì mới có những đứa con xuất sắc.
Bởi vì không thể sao chép, nên mỗi phần bí kiếp đều phải viết tay, bây giờ Tống Đường sẽ viết vào lúc rãnh, nhưng rất nghiêm túc.
Yêu cầu của cô với bản thân là không được mắc lỗi chính tả và chữ ghép.
Kiếp trước không hổ là quyển vương, yêu cầu bản thân rất cao.
Tống Chí là một người đàn ông truyền thống, anh ta cảm thấy đàn ông mà không có con trai là không toàn vẹn, mà Phan Oanh là một người phụ nữ hiếu thắng, cô ta cảm thấy phụ nữ không có con trai thì dưới người khác một bậc.
Nhưng Lý Nam không có những suy nghĩ này, cô nghiêm túc nói: “Con gái, đừng nghe lời họ, con chỉ cần biết mẹ và ba con có con là đủ, ba mẹ không quan tâm nam nữ, là con là được.”
Tống Đường vui vẻ gặm đầu ngón tay, ôm lấy Lý Nam.
“Mẹ ơi, mẹ thật tốt.” Những lời cô bé hỏi lúc đầu là thăm dò, cô bé không muốn có em trai em gái, nhưng Tống Hạnh và Tống Lê nói với cô bé rằng không có cha mẹ nào không muốn có con trai cả, nói con trai sẽ nối dõi tông đường, con gái gả đi là con của nhà người ta, và đã cho cô bé rất nhiều ví dụ… Nên cô bé rất sợ.
Lý Nam ôm Tống Đường, cô cũng là con gái lớn lên, biết được sự lo lắng của Tống Đường, cô nhẹ nhàng vỗ lưng Tống Đường: “Con gái à, con yên tâm, mẹ và ba con sẽ không có con nữa.”
Tống Đường nở nụ cười, nghiêm túc nói: “Kiếp sau con vẫn muốn làm con của mẹ và ba.”
Vẻ mặt Lý Nam thoáng dừng lại: “…”
Không cần thiết.
Cuộc sống bị thúc giục chăm chỉ làm việc và tiến bộ mỗi ngày vẫn nên giữ lại cho người khác.
Tống Đường buông Lý Nam ra, chuyển đề tài: “Mẹ, ngày mai sẽ có cuộc họp, con cảm thấy mẹ nên xem tài liệu thêm một lúc nữa đi, ôn cũ biết mới.”
Vẻ mặt Lý Nam lại dừng lại: “…”
À, cái này.
Tống Đường không cho Lý Nam cơ hội phản ứng, trực tiếp để tài liệu đến trước mặt Lý Nam: “Dì Hứa Mạnh đã nói, hội nghị lần này rất quan trọng, có lãnh đạo huyện tham dự.”
Lãnh đạo huyện đã có rất nhiều cuộc thảo luận về việc khôi phục công tác phụ nữ, đúng lúc lần này Hứa Mạnh đã dẫn đầu công việc của ban nữ công Cục khai thác mỏ Ngũ Tứ, một số lãnh đạo quan trọng có kế hoạch để Hứa Mạnh làm một báo cáo.
“Mẹ, lần này đi không chỉ có mẹ mà còn có cô Trương Ái Bình.” Tống Đường kéo Lý Nam ngồi vào ghế đẩu: “Mẹ không được tụt lại phía sau nhé.”
Lý Nam: “…”
Sau khi ngồi xuống cô nói với Tống Đường: “Con gái, chúng ta làm việc cùng nhau, là mối quan hệ hợp tác, không phải quan hệ cạnh tranh.”
Tống Đường sửng sốt, mắt nhìn vào những cái tên trong danh sách: “Mẹ, mẹ xác định cô Trương Ái Bình muốn hợp tác với mẹ?”
Tin tức vừa rồi nói là Trương Ái Bình vì tranh đoạt, đã cướp chồng chưa cưới của người khác, nhưng khi lấy được rồi thì lại chán, loại tính cách này còn hợp tác?
Lý Nam: “…”
Cô cũng không giãy giụa nữa, thành thành thật thật đọc tài liệu.
Hội nghị ngày mai quả thực rất quan trọng, cô đã đồng ý với Hứa Mạnh làm tốt thì phải đến nơi đến chốn.
Thấy mẹ mình đã vào trạng thái làm việc, cô bé dịch sang bên cạnh tạo ra bí kiếp Vọng phu thành long và vọng mẫu thành phượng*.
*Tất cả cha mẹ đều “Vọng tử thành long, vọng nữ thành phượng” tức là hi vọng con cái xuất sắc, có thể vượt trội hơn người; nhưng “Vọng phu thành long, vọng mẫu thành phượng” cũng là tiếng lòng của con cái, chúng cũng muốn có ba mẹ xuất sắc. Bởi vì ba mẹ xuất sắc thì mới có những đứa con xuất sắc.
Bởi vì không thể sao chép, nên mỗi phần bí kiếp đều phải viết tay, bây giờ Tống Đường sẽ viết vào lúc rãnh, nhưng rất nghiêm túc.
Yêu cầu của cô với bản thân là không được mắc lỗi chính tả và chữ ghép.
Kiếp trước không hổ là quyển vương, yêu cầu bản thân rất cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.