Thập Niên 70: Em Gái Là Một Đại Mỹ Nhân
Chương 8: Chuyện Xưa 1
Nguyệt Bán Tường Vi
22/05/2023
Hô hào thì vang dội, nhưng trên thực tế thì xấu xa đê hèn, ai có mắt cũng đều nhìn rõ cả.
Thực ra chuyện này cũng không hiếm gặp, nhưng Trần Đức Mậu là người có tính tình ngay thẳng, ghét nhất là những người nhân phẩm có vấn đề, lập tức để ý đến Chu Bằng.
Sau khi biết được các phương diện của gã đều không xuất sắc lắm, năm đó trong danh sách giải ngũ có thêm tên của Chu Bằng.
Không phải ông cố ý nhắm vào gã, chỉ là Trần Đức Mậu thấy một người ngay cả gia đình cũng không có lòng trung thành, thì còn nói gì đến đất nước.
Nếu để người khác hiểu lầm ông và cái tên Chu Bằng kia là cùng một loại người, Trần Đức Mậu nhất định sẽ đen mặt.
Nhưng con gái ruột... ông chỉ có thể bất đắc dĩ giơ tay lên gõ đầu cô nhóc một cái, sau đó mới kể về chuyện của mình và người vợ cũ Tào Thu Hoa
...
Theo Trần Lộng Mặc thấy, chuyện cũng không có gì phức tạp, cũng không sến sẩm như những gì cô tưởng tượng.
Năm 1940, Trần Đức Mậu 18 tuổi và chị Tào Thu Hoa 22 tuổi ở nhà bên cạnh chơi với nhau từ nhỏ, đã kết hôn với nhau theo lệnh của cha mẹ.
Trong thời đại ăn còn không đủ no, trong thôn cũng chỉ có từng ấy nhà, đến tuổi kết hôn, chẳng ai để ý đến chuyện tình yêu tình đương, đó chỉ là trò giải trí của kẻ có tiền mà thôi.
Từ 8 tuổi, Tào Thu Hoa đã ra đồng làm việc, có thể coi như nửa sức lao động, Trần Đức Mậu 4 tuổi còn là một cậu nhóc mặc quần yếm, nghịch ngợm khắp nơi.
Nếu tính cẩn thận, thì Tào Thu Hoa nhìn Trần Đức Mậu lớn lên.
Quen biết nhau từ nhỏ, cho nên sau khi kết hôn, hai người sống rất tốt, người lớn hai bên cũng rất thương yêu.
Vốn có thể sống hòa thuận mỹ mãn như vậy cả đời, nhưng lúc Tào Thu Hoa mang thai bốn tháng, đột nhiên đám giặc quỷ xông vào làng tàn sát cướp bóc, một nửa thôn đều phải gánh chịu thủ đoạn thâm độc của chúng.
Vợ lên bệnh viện thị trấn kiểm tra sức khỏe nên thoát được một kiếp, sáng đi tối về, vậy mà chỉ ngắn ngủi một ngày, nhân gian đã trở thành luyện ngục.
Trừ hai vợ chồng họ, cả hai gia đình không còn một ai sống sót.
Bị gặp đả kích dữ dội như vậy, dù là người có tâm chí kiên định như Tào Thu Hoa cũng bị kích động đến mức suýt thì sảy thai.
Sau khi an táng người nhà xong, hai người mang đầy thù hận trong lòng chỉ muốn báo thù, qua bàn bạc, Trần Đức Mậu quyết định tòng quên.
Thực ra chuyện này cũng không hiếm gặp, nhưng Trần Đức Mậu là người có tính tình ngay thẳng, ghét nhất là những người nhân phẩm có vấn đề, lập tức để ý đến Chu Bằng.
Sau khi biết được các phương diện của gã đều không xuất sắc lắm, năm đó trong danh sách giải ngũ có thêm tên của Chu Bằng.
Không phải ông cố ý nhắm vào gã, chỉ là Trần Đức Mậu thấy một người ngay cả gia đình cũng không có lòng trung thành, thì còn nói gì đến đất nước.
Nếu để người khác hiểu lầm ông và cái tên Chu Bằng kia là cùng một loại người, Trần Đức Mậu nhất định sẽ đen mặt.
Nhưng con gái ruột... ông chỉ có thể bất đắc dĩ giơ tay lên gõ đầu cô nhóc một cái, sau đó mới kể về chuyện của mình và người vợ cũ Tào Thu Hoa
...
Theo Trần Lộng Mặc thấy, chuyện cũng không có gì phức tạp, cũng không sến sẩm như những gì cô tưởng tượng.
Năm 1940, Trần Đức Mậu 18 tuổi và chị Tào Thu Hoa 22 tuổi ở nhà bên cạnh chơi với nhau từ nhỏ, đã kết hôn với nhau theo lệnh của cha mẹ.
Trong thời đại ăn còn không đủ no, trong thôn cũng chỉ có từng ấy nhà, đến tuổi kết hôn, chẳng ai để ý đến chuyện tình yêu tình đương, đó chỉ là trò giải trí của kẻ có tiền mà thôi.
Từ 8 tuổi, Tào Thu Hoa đã ra đồng làm việc, có thể coi như nửa sức lao động, Trần Đức Mậu 4 tuổi còn là một cậu nhóc mặc quần yếm, nghịch ngợm khắp nơi.
Nếu tính cẩn thận, thì Tào Thu Hoa nhìn Trần Đức Mậu lớn lên.
Quen biết nhau từ nhỏ, cho nên sau khi kết hôn, hai người sống rất tốt, người lớn hai bên cũng rất thương yêu.
Vốn có thể sống hòa thuận mỹ mãn như vậy cả đời, nhưng lúc Tào Thu Hoa mang thai bốn tháng, đột nhiên đám giặc quỷ xông vào làng tàn sát cướp bóc, một nửa thôn đều phải gánh chịu thủ đoạn thâm độc của chúng.
Vợ lên bệnh viện thị trấn kiểm tra sức khỏe nên thoát được một kiếp, sáng đi tối về, vậy mà chỉ ngắn ngủi một ngày, nhân gian đã trở thành luyện ngục.
Trừ hai vợ chồng họ, cả hai gia đình không còn một ai sống sót.
Bị gặp đả kích dữ dội như vậy, dù là người có tâm chí kiên định như Tào Thu Hoa cũng bị kích động đến mức suýt thì sảy thai.
Sau khi an táng người nhà xong, hai người mang đầy thù hận trong lòng chỉ muốn báo thù, qua bàn bạc, Trần Đức Mậu quyết định tòng quên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.