Thập Niên 70: Gả Cho Đại Lão Làm Quân Tẩu
Chương 44: Như Ý, Cuối Cùng Cháu Cũng Về Rồi
Hạ Vãn Ca
28/08/2024
Cô nói xong thì quay người chạy vào trong đại viện từ cổng sau, vào trong viện, không biết có phải vì lúc nãy cô chạy nhanh quá không hay là vì nguyên nhân gì khác mà mặt cô lúc này có chút nóng, nhịp tim đang đập thình thịch.
Cô hít một hơi thật sâu, khẽ kìm nén nhịp tim, đợi một lúc mới đi về phía nhà mình. Lúc đến sân nhà mình, cô thấy một số người trong đại viện đang đi lại quanh cửa nhà cô, tất cả đều nhìn về phía cửa nhà cô, như đang hóng chuyện.
Lúc này có người nhìn thấy cô, vội nói: “Như Ý, cuối cùng cháu cũng về rồi?”
Ôn Như Ý cười cười: “Thím, sao thế ạ?”
Người kia chỉ tay về phía nhà họ: “Có người bên ủy ban cách mạng đến nhà cháu giục cháu báo danh xuống nông thôn đấy.”
Ôn Như Ý ngây người, mấy ngày trước cô đến Ủy ban cách mạng hỏi công việc, lúc đó nhân viên công tác cho rằng cô xuống nông thôn, cô quên béng mất chuyện này, không nghĩ đến hôm nay bọn họ thế mà đến nhà giục người.
Cô nhanh chóng đi vào nhà, vẫn chưa đến cửa đã thấy Triệu Tú Hoa cùng với hai người lạ đi ra khỏi nhà, cô gọi Triệu Tú Hoa một tiếng.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi hoa trắng nhìn Triệu Tú Hoa hỏi: “Đây là con gái của cô?”
Triệu Tú Hoa gật đầu: “Đúng, là con gái tôi.”
Ôn Như Ý nhìn thấy hai người kia bèn chào hỏi, người phụ nữ áo sơ mi hoa nhìn cô nói: “Cô về thật đúng lúc, tôi cũng nói lại một lần với cô, công việc của cô không có cách nào sắp xếp được, hai ngày nay cô nhanh chóng đến văn phòng thanh niên tri thức báo danh, đừng để đến lúc đó chúng tôi lại đến giục một chuyến nữa, phiền phức lắm.”
Giọng điệu của cô ta không được thân thiện, dáng vẻ có chút mất kiên nhẫn, Ôn Như Ý trực tiếp hỏi: “Nếu như tôi sắp kết hôn rồi, cũng cần báo danh sao?”
Người phụ nữ đó nhíu mày nói: “Nếu như mấy ngày hôm nay cô kết hôn, đương nhiên không cần đi, nhưng ở chỗ chúng ta những ai năm nay tốt nghiệp, chỉ cần chưa kết hôn, không có công việc thì muộn nhất là cuối tháng này phải xuống nông thôn, ai cũng không thoát được! Báo danh sớm thì có phân công sớm, đều có lợi cho các cô.”
Ôn Như Ý đã hiểu, không kết hôn thì muộn nhất cuối tháng này phải xuống nông thôn, thời gian còn lại cho cô và Tần Trí Viễn không nhiều nữa, cô cười gật đầu: “Được, thế quay về tôi sẽ bàn bạc với người yêu của tôi về thời gian kết hôn.”
Lời cô vừa dứt, phía sau có một giọng nói rất ngạc nhiên cất lên: “Người yêu? Người yêu cái gì, Ôn Như Ý, không phải cô mới từ hôn sao? Người yêu ở đâu ra?”
Lời này vừa phát ra, hai nhân viên của Ủy ban cách mạng cũng nhìn Ôn Như Ý, vốn dĩ cô không muốn quan tâm đến lời nói này, nhưng nhìn thấy là do Trương Thái Lan nói, cô lạnh lùng đáp trả: “Thím, tôi từ hôn rồi không được có người yêu sao?”
Trương Thái Lan ngây người, vội vàng nói: “Tôi không có nói như thế, tôi chỉ lo đồng chí Ủy ban cách mạng hiểu lầm cô, nói cô vì để không phải xuống nông thôn mà vội vàng kết hôn, chui vào lỗ hổng của chính sách.”
Cô hít một hơi thật sâu, khẽ kìm nén nhịp tim, đợi một lúc mới đi về phía nhà mình. Lúc đến sân nhà mình, cô thấy một số người trong đại viện đang đi lại quanh cửa nhà cô, tất cả đều nhìn về phía cửa nhà cô, như đang hóng chuyện.
Lúc này có người nhìn thấy cô, vội nói: “Như Ý, cuối cùng cháu cũng về rồi?”
Ôn Như Ý cười cười: “Thím, sao thế ạ?”
Người kia chỉ tay về phía nhà họ: “Có người bên ủy ban cách mạng đến nhà cháu giục cháu báo danh xuống nông thôn đấy.”
Ôn Như Ý ngây người, mấy ngày trước cô đến Ủy ban cách mạng hỏi công việc, lúc đó nhân viên công tác cho rằng cô xuống nông thôn, cô quên béng mất chuyện này, không nghĩ đến hôm nay bọn họ thế mà đến nhà giục người.
Cô nhanh chóng đi vào nhà, vẫn chưa đến cửa đã thấy Triệu Tú Hoa cùng với hai người lạ đi ra khỏi nhà, cô gọi Triệu Tú Hoa một tiếng.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi hoa trắng nhìn Triệu Tú Hoa hỏi: “Đây là con gái của cô?”
Triệu Tú Hoa gật đầu: “Đúng, là con gái tôi.”
Ôn Như Ý nhìn thấy hai người kia bèn chào hỏi, người phụ nữ áo sơ mi hoa nhìn cô nói: “Cô về thật đúng lúc, tôi cũng nói lại một lần với cô, công việc của cô không có cách nào sắp xếp được, hai ngày nay cô nhanh chóng đến văn phòng thanh niên tri thức báo danh, đừng để đến lúc đó chúng tôi lại đến giục một chuyến nữa, phiền phức lắm.”
Giọng điệu của cô ta không được thân thiện, dáng vẻ có chút mất kiên nhẫn, Ôn Như Ý trực tiếp hỏi: “Nếu như tôi sắp kết hôn rồi, cũng cần báo danh sao?”
Người phụ nữ đó nhíu mày nói: “Nếu như mấy ngày hôm nay cô kết hôn, đương nhiên không cần đi, nhưng ở chỗ chúng ta những ai năm nay tốt nghiệp, chỉ cần chưa kết hôn, không có công việc thì muộn nhất là cuối tháng này phải xuống nông thôn, ai cũng không thoát được! Báo danh sớm thì có phân công sớm, đều có lợi cho các cô.”
Ôn Như Ý đã hiểu, không kết hôn thì muộn nhất cuối tháng này phải xuống nông thôn, thời gian còn lại cho cô và Tần Trí Viễn không nhiều nữa, cô cười gật đầu: “Được, thế quay về tôi sẽ bàn bạc với người yêu của tôi về thời gian kết hôn.”
Lời cô vừa dứt, phía sau có một giọng nói rất ngạc nhiên cất lên: “Người yêu? Người yêu cái gì, Ôn Như Ý, không phải cô mới từ hôn sao? Người yêu ở đâu ra?”
Lời này vừa phát ra, hai nhân viên của Ủy ban cách mạng cũng nhìn Ôn Như Ý, vốn dĩ cô không muốn quan tâm đến lời nói này, nhưng nhìn thấy là do Trương Thái Lan nói, cô lạnh lùng đáp trả: “Thím, tôi từ hôn rồi không được có người yêu sao?”
Trương Thái Lan ngây người, vội vàng nói: “Tôi không có nói như thế, tôi chỉ lo đồng chí Ủy ban cách mạng hiểu lầm cô, nói cô vì để không phải xuống nông thôn mà vội vàng kết hôn, chui vào lỗ hổng của chính sách.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.