Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật
Chương 38: Đã Gọi Em Rể!
Độc Bộ Thiên Hạ
02/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Chờ được giữ lấy, sắc mặt Tống Thanh Hàm trống rỗng, trong đầu theo bản năng nhớ lại xúc cảm vừa rồi, lại nhìn cô gái trước mắt rõ ràng đã tắm rửa, giống như còn mang theo một mùi hương nhàn nhạt không biết tên, đôi mắt ướt át trên gương mặt xinh đẹp vô cùng sáng ngời, trái tim anh bỗng dưng đập thình thịch lên.
Tống Thanh Hàm lập tức cả người cứng đờ, khô khan nói: “Không sao, cô đi trước đi.”
Đám người Trương Tráng cũng cười nói: “Chị dâu, đại ca không sao đâu, chúng ta tiếp tục!”
“À.”
Túc Kiều Kiều khẽ gật đầu, xoay người chạy về viện, giọng nói thanh thúy vang lên, “Ba, bọn họ tới rồi.”
“Thanh Hàm tới rồi à, mau vào đây!” Túc Chính Dương lập tức đứng dậy.
Đúng lúc này hai anh em Túc Kiến Hoa cũng từ phía sau trở về, trên người còn đang nhỏ nước, trong tay dùng cỏ xâu mấy con cá, thế là theo bọn họ cùng nhau vào viện, vừa vui vẻ hớn hở nói: “Em rể đến rồi, chú em nay may mắn đấy, hôm nay câu được tận mấy con cá lớn! Cũng có thể nấu thêm một món súp cá, món này Kiều Kiều vốn thích ăn.”
Tống Thanh Hàm đang muốn cười, chỉ thấy mẹ vợ đen mặt đi ra, một phát tát vào đầu Túc Kiến Hoa đang nói chuyện: “Em rể cái gì hả, còn chưa kết hôn đâu! Nói năng chú ý cho mẹ!”
“Đúng vậy, phải phải, Thanh Hàm, chúng ta vào nhà giới thiệu một chút.”
Túc Kiến Hoa giống như một người ngốc nghếch, bị đánh cũng không tức giận, anh ấy thả cá vào trong thùng, sau đó mời bọn họ đi vào.
Tống Thanh Hàm còn rất lễ phép, đối mặt với gương mặt đen của Tôn Phương rõ ràng không muốn gặp anh, cũng kiên trì chào hỏi, mấy anh em anh cũng rất nhiệt tình, ngược lại làm tôn Phương ngượng ngùng nghiêm mặt, nhưng vẫn hung dữ chú giục: “Mau ngồi đi, đồ ăn xong cả rồi.”
Mấy thanh niên chạy đến nhà chính, nhìn bàn không phải cá mà là thịt, ngay cả trong rau xanh đều đặt mấy món ăn thịt ba chỉ kinh hô: “Thím khách khí quá!”
Tống Thanh Hàm cũng nhìn thấy, so với tưởng tượng của anh phong phú hơn rất nhiều.
Chờ được giữ lấy, sắc mặt Tống Thanh Hàm trống rỗng, trong đầu theo bản năng nhớ lại xúc cảm vừa rồi, lại nhìn cô gái trước mắt rõ ràng đã tắm rửa, giống như còn mang theo một mùi hương nhàn nhạt không biết tên, đôi mắt ướt át trên gương mặt xinh đẹp vô cùng sáng ngời, trái tim anh bỗng dưng đập thình thịch lên.
Tống Thanh Hàm lập tức cả người cứng đờ, khô khan nói: “Không sao, cô đi trước đi.”
Đám người Trương Tráng cũng cười nói: “Chị dâu, đại ca không sao đâu, chúng ta tiếp tục!”
“À.”
Túc Kiều Kiều khẽ gật đầu, xoay người chạy về viện, giọng nói thanh thúy vang lên, “Ba, bọn họ tới rồi.”
“Thanh Hàm tới rồi à, mau vào đây!” Túc Chính Dương lập tức đứng dậy.
Đúng lúc này hai anh em Túc Kiến Hoa cũng từ phía sau trở về, trên người còn đang nhỏ nước, trong tay dùng cỏ xâu mấy con cá, thế là theo bọn họ cùng nhau vào viện, vừa vui vẻ hớn hở nói: “Em rể đến rồi, chú em nay may mắn đấy, hôm nay câu được tận mấy con cá lớn! Cũng có thể nấu thêm một món súp cá, món này Kiều Kiều vốn thích ăn.”
Tống Thanh Hàm đang muốn cười, chỉ thấy mẹ vợ đen mặt đi ra, một phát tát vào đầu Túc Kiến Hoa đang nói chuyện: “Em rể cái gì hả, còn chưa kết hôn đâu! Nói năng chú ý cho mẹ!”
“Đúng vậy, phải phải, Thanh Hàm, chúng ta vào nhà giới thiệu một chút.”
Túc Kiến Hoa giống như một người ngốc nghếch, bị đánh cũng không tức giận, anh ấy thả cá vào trong thùng, sau đó mời bọn họ đi vào.
Tống Thanh Hàm còn rất lễ phép, đối mặt với gương mặt đen của Tôn Phương rõ ràng không muốn gặp anh, cũng kiên trì chào hỏi, mấy anh em anh cũng rất nhiệt tình, ngược lại làm tôn Phương ngượng ngùng nghiêm mặt, nhưng vẫn hung dữ chú giục: “Mau ngồi đi, đồ ăn xong cả rồi.”
Mấy thanh niên chạy đến nhà chính, nhìn bàn không phải cá mà là thịt, ngay cả trong rau xanh đều đặt mấy món ăn thịt ba chỉ kinh hô: “Thím khách khí quá!”
Tống Thanh Hàm cũng nhìn thấy, so với tưởng tượng của anh phong phú hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.