Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật
Chương 21: Đáng Đời Anh!
Độc Bộ Thiên Hạ
02/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Vu Xuân Hạo ngơ ngác một chút: “À hả?”
Anh ta thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm, nhưng nhìn đôi mắt trước kia luôn ngượng ngùng sợ hãi, lúc này không có nửa điểm cảm xúc, trong lòng hơi trầm xuống, chỉ sợ cô trả thù.
Túc Kiều Kiều khinh thường đánh giá anh ta một cái, lạnh nhạt nói: “Sau này xin hãy tránh xa tôi một chút, từ nay về sau cả hai không liên quan đến nhau, bằng không tôi sẽ cho anh biết hai chữ hối hận viết như thế nào!”
Cô mới nói xong, lập tức giọng nói của hệ thống Hồng Nương vang lên: “Đinh, nhiệm vụ hoàn thành! Phần thưởng đã được phát, có thể được nhận bất cứ lúc nào.”
Nhận được phần thưởng, Túc Kiều Kiều lập tức muốn đi.
“Chờ một chút!” Vu Xuân Hạo theo bản năng ngăn cản cô, ánh mắt dừng lại trên gương mặt trắng nớt, ánh mắt hơi khẽ động, sinh ra một tia không nỡ, tình cảnh hiện tại vốn như nguyện của anh ta.
Dù sao trong thôn đều nói lần này Tống Thanh Hàm trở về chính là muốn kết hôn với Túc Kiều Kiều, anh ta cũng không muốn cưới người này, có thể thấy được một ngày không gặp, Túc Kiều Kiều giống như đẹp hơn không ít, trên người cũng không có hơi thở bùn đất anh ta nhìn không ra, trong lòng bỗng dưng có ý tứ vi diệu.
“Kiều Kiều, anh biết em tức giận, có thể nghe anh giải thích một chút không?”
Vu Xuân Hạo mỉm cười, càng thêm nhã nhặn: “Ngày hôm qua không đi, là bởi vì anh nghĩ có một ngày có thể quang minh chính đại ở bên cạnh em, một khi bỏ trốn...”
Túc Kiều Kiều thần sắc cổ quái nhìn anh ta, chính là chiêu thức như vậy, làm cho nguyên chủ rơi vào tay giặc, sau khi kết hôn ngoại tình?
Cô cười lạnh, tránh xa anh ta.
“Túc Kiều Kiều! Anh...”
Vu Xuân Hạo thấy cô vẫn kiên trì muốn rời đi, càng không cam lòng, đưa tay kéo cô, ai ngờ vừa chạm vào cánh tay cô, chỉ thấy người bên cạnh nhấc chân đạp về phía mình.
“A!” Chỗ nào đó đau nhức, Vu Xuân Hạo trong nháy mắt hai chân mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch cả người mồ hôi lạnh té trên mặt đất, cuộn mình lại.
Vu Xuân Hạo ngơ ngác một chút: “À hả?”
Anh ta thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm, nhưng nhìn đôi mắt trước kia luôn ngượng ngùng sợ hãi, lúc này không có nửa điểm cảm xúc, trong lòng hơi trầm xuống, chỉ sợ cô trả thù.
Túc Kiều Kiều khinh thường đánh giá anh ta một cái, lạnh nhạt nói: “Sau này xin hãy tránh xa tôi một chút, từ nay về sau cả hai không liên quan đến nhau, bằng không tôi sẽ cho anh biết hai chữ hối hận viết như thế nào!”
Cô mới nói xong, lập tức giọng nói của hệ thống Hồng Nương vang lên: “Đinh, nhiệm vụ hoàn thành! Phần thưởng đã được phát, có thể được nhận bất cứ lúc nào.”
Nhận được phần thưởng, Túc Kiều Kiều lập tức muốn đi.
“Chờ một chút!” Vu Xuân Hạo theo bản năng ngăn cản cô, ánh mắt dừng lại trên gương mặt trắng nớt, ánh mắt hơi khẽ động, sinh ra một tia không nỡ, tình cảnh hiện tại vốn như nguyện của anh ta.
Dù sao trong thôn đều nói lần này Tống Thanh Hàm trở về chính là muốn kết hôn với Túc Kiều Kiều, anh ta cũng không muốn cưới người này, có thể thấy được một ngày không gặp, Túc Kiều Kiều giống như đẹp hơn không ít, trên người cũng không có hơi thở bùn đất anh ta nhìn không ra, trong lòng bỗng dưng có ý tứ vi diệu.
“Kiều Kiều, anh biết em tức giận, có thể nghe anh giải thích một chút không?”
Vu Xuân Hạo mỉm cười, càng thêm nhã nhặn: “Ngày hôm qua không đi, là bởi vì anh nghĩ có một ngày có thể quang minh chính đại ở bên cạnh em, một khi bỏ trốn...”
Túc Kiều Kiều thần sắc cổ quái nhìn anh ta, chính là chiêu thức như vậy, làm cho nguyên chủ rơi vào tay giặc, sau khi kết hôn ngoại tình?
Cô cười lạnh, tránh xa anh ta.
“Túc Kiều Kiều! Anh...”
Vu Xuân Hạo thấy cô vẫn kiên trì muốn rời đi, càng không cam lòng, đưa tay kéo cô, ai ngờ vừa chạm vào cánh tay cô, chỉ thấy người bên cạnh nhấc chân đạp về phía mình.
“A!” Chỗ nào đó đau nhức, Vu Xuân Hạo trong nháy mắt hai chân mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch cả người mồ hôi lạnh té trên mặt đất, cuộn mình lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.