Thập Niên 70: Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Tôm
Chương 32
Kim Nguyệt Tịch
23/08/2022
“Tên nhóc ngốc, em nghĩ nhiều như vậy ngoại trừ làm chính mình càng khó chịu ra còn có tác dụng gì khác?” Kim Nguyệt Bảo giữa mày nhíu lại, “Có thời gian nghĩ cái này còn không bằng đi xem thêm chút sách đâu, nói nữa, nam tử hán đại trượng phu, còn không phải chỉ là một lần thi không tốt sao? Lần sau nỗ lực hơn không phải được rồi à?”
“Phải dũng cảm đối mặt, đón khó mà lên!”
Kim Nguyệt Bảo vỗ vỗ bả vai cậu bé, ngáp một cái nói: “Không còn sớm, nhanh nghỉ ngơi đi, dưỡng đủ tinh thần ngày mai học tốt được, ha, chị đi nghỉ ngơi.”
Nói xong, liền thong dong đi ra ngoài, còn tri kỷ giúp cậu bé đóng cửa cho kỹ.
Thẩm Trạch Lâm thổi tắt đèn dầu hoả, lẳng lặng nằm ở trên giường, trong lòng lại là thật lâu khó có thể bình tĩnh, dựa theo kinh nghiệm trước kia, người nào nhìn thấy điểm số này của cậu, theo bản năng sẽ so sánh cậu với chị gái của mình, sau đó quở trách cậu một trận, nhưng hôm nay, chị dâu hai không chỉ không trách mắng cậu, còn cổ vũ cậu tiếp tục nỗ lực, không cần nghĩ nhiều.
Trong lòng tên nhóc choai choai trào ra một cảm giác tán thành thỏa mãn, giờ khắc này, cậu thiệt tình cảm thấy: Chị dâu hai thật một cô gái tốt! Về sau nếu ai dám cùng chị dâu hai đối nghịch, cậu nhất định là người đầu tiên không đồng ý, kể cả anh hai cũng không được!
Như thế, qua một đoạn thời gian, thành tích của Thẩm Trạch Lâm quả nhiên vững bước tăng lên, nhưng mà khoảng cách đem so với Thuận Tử lại còn có điểm chênh lệch, bởi vậy, cậu liền nghẹn không hé răng.
Đương nhiên, đó đều là lời phía sau, tạm thời không đề cập tới!
——
Lại là một ngày mới, sau khi Kim Nguyệt Bảo gọi hai đứa nhỏ tinh thần phấn chấn rời giường, liền thấy chú em chồng nhà mình đã thức dậy từ sớm.
“Chị dâu!” Bởi vì trước đó được cô tri kỷ khai thông cùng cổ vũ, hôm nay Thẩm Trạch Lâm nhìn thấy cô còn có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chóp mũi còn có giọt mồ hôi trong suốt.
“Ừ.”
Kim Nguyệt Bảo ra vẻ không biết, đi thẳng vào nhà bếp, chỉ thấy trong bếp lò đã được nhóm lửa, thùng nước cũng đầy nước, trong nồi còn có nước ấm đã đun, cô chỉ cần nấu cơm tốt là được.
Tên nhóc này, cũng không biết giữ sức gì cả, một hơi làm nhiều như vậy!
Tuổi trẻ luôn dồi dào sức lực.
Thật làm người khác hâm mộ!
Cơm sáng thơm ngào ngạt, có bánh nướng bánh nhân thịt cùng cháo bí đỏ hạt kê vàng.
Hạt kê vàng chính là gạo từ lúa hạt kê, sinh hoạt trước kia không tốt, nước cơm cũng không sạch sẽ, lúc uống vào sẽ hơn lợn cợn ở cổ. Nhưng mà sinh hoạt hiện tại khá hơn rất nhiều, gạo kê vàng được xay cũng sạch hơn, cám gạo được đánh sạch rồi, đem đi nấu cháo rất bổ.
Kim Nguyệt Bảo lưu loát vo gạo, nấu nước, thái bí đỏ, đun nước, nhân lúc nước chưa sôi thì bỏ gạo vào. Xong mấy thứ này, lại đem bí đỏ cắt khối bỏ vào trong nồi, chỉnh lửa nhỏ để ninh từ từ, lợi dụng thời gian này, tôm hùm băm nhỏ nhét vào trong khối bột, ép thành bánh tráng, bỏ vàop chiên đến khi vàng là được.
Bữa sáng không hao phí nhiều công sức, nhưng mùi hương làm người ta xốn xang, hai đứa nhỏ thuần thục dọn chén đũa, nhưng cũng đã nhịn không được chảy nước miếng.
“Được rồi, ăn đi.”
Kim Nguyệt Bảo chủ động tiếp đón bọn nó ngồi xuống.
Thẩm Trạch Lâm gian nan nuốt nuốt nước miếng, sau đó ngẩng đầu lên ca hát.
Đứa nhỏ nghe tiếng tức khắc tấm tắc ăn bánh nhân thịt trong tay, sau đó không ngừng được, nhóc tham ăn, cả quy cách ăn cơm đều thiếu chút nữa quên mất.
Ăn cơm xong, Thẩm Trạch Lâm đi học, Kim Nguyệt Bảo liền đi thu thập trứng tôm lấy về từ nhà họ Triệu ngày hôm qua.
“Phải dũng cảm đối mặt, đón khó mà lên!”
Kim Nguyệt Bảo vỗ vỗ bả vai cậu bé, ngáp một cái nói: “Không còn sớm, nhanh nghỉ ngơi đi, dưỡng đủ tinh thần ngày mai học tốt được, ha, chị đi nghỉ ngơi.”
Nói xong, liền thong dong đi ra ngoài, còn tri kỷ giúp cậu bé đóng cửa cho kỹ.
Thẩm Trạch Lâm thổi tắt đèn dầu hoả, lẳng lặng nằm ở trên giường, trong lòng lại là thật lâu khó có thể bình tĩnh, dựa theo kinh nghiệm trước kia, người nào nhìn thấy điểm số này của cậu, theo bản năng sẽ so sánh cậu với chị gái của mình, sau đó quở trách cậu một trận, nhưng hôm nay, chị dâu hai không chỉ không trách mắng cậu, còn cổ vũ cậu tiếp tục nỗ lực, không cần nghĩ nhiều.
Trong lòng tên nhóc choai choai trào ra một cảm giác tán thành thỏa mãn, giờ khắc này, cậu thiệt tình cảm thấy: Chị dâu hai thật một cô gái tốt! Về sau nếu ai dám cùng chị dâu hai đối nghịch, cậu nhất định là người đầu tiên không đồng ý, kể cả anh hai cũng không được!
Như thế, qua một đoạn thời gian, thành tích của Thẩm Trạch Lâm quả nhiên vững bước tăng lên, nhưng mà khoảng cách đem so với Thuận Tử lại còn có điểm chênh lệch, bởi vậy, cậu liền nghẹn không hé răng.
Đương nhiên, đó đều là lời phía sau, tạm thời không đề cập tới!
——
Lại là một ngày mới, sau khi Kim Nguyệt Bảo gọi hai đứa nhỏ tinh thần phấn chấn rời giường, liền thấy chú em chồng nhà mình đã thức dậy từ sớm.
“Chị dâu!” Bởi vì trước đó được cô tri kỷ khai thông cùng cổ vũ, hôm nay Thẩm Trạch Lâm nhìn thấy cô còn có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chóp mũi còn có giọt mồ hôi trong suốt.
“Ừ.”
Kim Nguyệt Bảo ra vẻ không biết, đi thẳng vào nhà bếp, chỉ thấy trong bếp lò đã được nhóm lửa, thùng nước cũng đầy nước, trong nồi còn có nước ấm đã đun, cô chỉ cần nấu cơm tốt là được.
Tên nhóc này, cũng không biết giữ sức gì cả, một hơi làm nhiều như vậy!
Tuổi trẻ luôn dồi dào sức lực.
Thật làm người khác hâm mộ!
Cơm sáng thơm ngào ngạt, có bánh nướng bánh nhân thịt cùng cháo bí đỏ hạt kê vàng.
Hạt kê vàng chính là gạo từ lúa hạt kê, sinh hoạt trước kia không tốt, nước cơm cũng không sạch sẽ, lúc uống vào sẽ hơn lợn cợn ở cổ. Nhưng mà sinh hoạt hiện tại khá hơn rất nhiều, gạo kê vàng được xay cũng sạch hơn, cám gạo được đánh sạch rồi, đem đi nấu cháo rất bổ.
Kim Nguyệt Bảo lưu loát vo gạo, nấu nước, thái bí đỏ, đun nước, nhân lúc nước chưa sôi thì bỏ gạo vào. Xong mấy thứ này, lại đem bí đỏ cắt khối bỏ vào trong nồi, chỉnh lửa nhỏ để ninh từ từ, lợi dụng thời gian này, tôm hùm băm nhỏ nhét vào trong khối bột, ép thành bánh tráng, bỏ vàop chiên đến khi vàng là được.
Bữa sáng không hao phí nhiều công sức, nhưng mùi hương làm người ta xốn xang, hai đứa nhỏ thuần thục dọn chén đũa, nhưng cũng đã nhịn không được chảy nước miếng.
“Được rồi, ăn đi.”
Kim Nguyệt Bảo chủ động tiếp đón bọn nó ngồi xuống.
Thẩm Trạch Lâm gian nan nuốt nuốt nước miếng, sau đó ngẩng đầu lên ca hát.
Đứa nhỏ nghe tiếng tức khắc tấm tắc ăn bánh nhân thịt trong tay, sau đó không ngừng được, nhóc tham ăn, cả quy cách ăn cơm đều thiếu chút nữa quên mất.
Ăn cơm xong, Thẩm Trạch Lâm đi học, Kim Nguyệt Bảo liền đi thu thập trứng tôm lấy về từ nhà họ Triệu ngày hôm qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.