Thập Niên 70: Hiệp Nghị Dưỡng Oa
Chương 14: Một Người Trùng Sinh!
Khương Ti Chử Tửu
15/10/2022
nhóm dịch: bánh bao
Thế nhưng Kiều Cửu Hương cảm thấy cháu gái cùng Hàn Cảnh Viễn rất thích hợp, suốt đêm chạy tới nông trường tìm Kiều Lan Lan.
“Lan Lan, tình huống của Hàn Cảnh Viễn, thím đã tìm bác cháu hỏi thăm rõ ràng rồi, hai đứa nhỏ kia là con của anh trai cậu ta, đứa lớn mười hai tuổi, đứa nhỏ tám tuổi, sau khi các cháu kết hôn, bà bác sẽ chăm sóc cho chúng nó.”
“Cháu trước hết nhẫn nhịn mấy năm nay đi, chờ hai đứa nhỏ lớn lên, cháu và Hàn Cảnh Viễn sinh thêm một đứa con của mình.”
“Hơn nữa thím đã hỏi thăm, Hàn Cảnh Viễn và vợ cũ ký với nhau thỏa thuận hôn nhân, lần này cũng là vợ cũ cậu ta chủ động đề nghị ly hôn, giữa hai người bọn họ không có tình cảm, điều kiện của Hàn Cảnh Viễn rất được, nếu bỏ lỡ cậu ta thì cháu khó mà tìm được người nào có điều kiện tốt hơn.”
Kiều Cửu Hương tìm được cháu gái nhà mẹ đẻ đến Nam Đảo làm thanh niên trí thức, vận động mạnh mẽ, cố gắng thêm mắm thêm muối về điều kiện của Hàn Cảnh Viễn, nhấn mạnh đây là đối tượng xem mắt cố ý giới thiệu cho cô ấy.
“Cháu đi gặp cậu ta đi, nói không chừng sẽ nhìn trúng nhau thì sao?”
Kiều Lan Lan vừa mới sống lại, đầu óc còn có chút bối rối, “Sao cháu nghe nói đoàn trưởng Hàn tính tình lãnh đạm, anh và vợ cũ sáu năm cũng không bồi dưỡng ra tình cảm, giờ cháu đi xem mắt với anh là có thể bồi dưỡng tình cảm ư?”
“Thím cảm thấy cháu đẹp hơn vợ cũ anh ấy, biết quyến rũ người khác hơn cô vợ kia ư, có thể biến tính cách lãnh đạm kia trở nên yêu cháu đến chết đi sống lại sao?”
Kiều Cửu Hương:...
“Cháu nghe ai nói linh tinh đấy.”
“Trong nhà vợ cũ Hàn Cảnh Viễn có nổi tiếng gió, biết anh muốn chuyển đến Nam Đảo, ngay cả nông trại của chúng ta cũng nghe được.”
“Chậc, đúng là không ăn được nho thì nói nho chua.”
Kiều Cửu Hương tuyệt đối không tin thanh niên hai mươi mấy tuổi kia sẽ có tính cách lãnh đạm, chắc chắn là một nhà vợ cũ của Hàn Cảnh Viễn vì mặt mũi cho nên mới bịa đặt.
“Chờ cháu và Hàn Cảnh Viễn sinh con của mình, lời đồn sẽ tự bị phá tan.”
Kiều Lan Lan có ấn tượng với Hàn Cảnh Viễn, kiếp trước anh có quan hệ không tệ với lão Đinh, lúc lão Đinh bị con cái lừa đi tù, là Hàn Cảnh Viễn chạy lên chạy xuống lão Đinh tìm chứng cớ giảm án.
Sau khi lão Đinh ra tù đúng lúc cải cách mở cửa, chú ta bắt đầu từ tiểu thương, lúc đến thôn thu mua đặc sản, cứu cô vợ thanh niên trí thức bị chủ nhiệm nông trường bắt giữ, cũng chính là Kiều Lan Lan.
Sau đó lại chăm sóc Kiều Lan Lan, còn mang theo cô cùng nhau làm ăn.
Lão Đinh sau đó bị bắt cóc và chết thảm, con trai chú ta đã thừa hưởng di sản của lão Đinh một cách hợp lý.
Kiều Lan Lan tốn rất nhiều tiền, tra ra kẻ bắt cóc là do con dâu của lão Đinh tìm tới, cuối cùng đốt giấy ở phần ngôi cố lão Đinh nói cho chú ta biết, nói rằng đứa con trai bất hiếu và cô con dâu kia đã bị phán tử hình.
Thế nhưng Kiều Cửu Hương cảm thấy cháu gái cùng Hàn Cảnh Viễn rất thích hợp, suốt đêm chạy tới nông trường tìm Kiều Lan Lan.
“Lan Lan, tình huống của Hàn Cảnh Viễn, thím đã tìm bác cháu hỏi thăm rõ ràng rồi, hai đứa nhỏ kia là con của anh trai cậu ta, đứa lớn mười hai tuổi, đứa nhỏ tám tuổi, sau khi các cháu kết hôn, bà bác sẽ chăm sóc cho chúng nó.”
“Cháu trước hết nhẫn nhịn mấy năm nay đi, chờ hai đứa nhỏ lớn lên, cháu và Hàn Cảnh Viễn sinh thêm một đứa con của mình.”
“Hơn nữa thím đã hỏi thăm, Hàn Cảnh Viễn và vợ cũ ký với nhau thỏa thuận hôn nhân, lần này cũng là vợ cũ cậu ta chủ động đề nghị ly hôn, giữa hai người bọn họ không có tình cảm, điều kiện của Hàn Cảnh Viễn rất được, nếu bỏ lỡ cậu ta thì cháu khó mà tìm được người nào có điều kiện tốt hơn.”
Kiều Cửu Hương tìm được cháu gái nhà mẹ đẻ đến Nam Đảo làm thanh niên trí thức, vận động mạnh mẽ, cố gắng thêm mắm thêm muối về điều kiện của Hàn Cảnh Viễn, nhấn mạnh đây là đối tượng xem mắt cố ý giới thiệu cho cô ấy.
“Cháu đi gặp cậu ta đi, nói không chừng sẽ nhìn trúng nhau thì sao?”
Kiều Lan Lan vừa mới sống lại, đầu óc còn có chút bối rối, “Sao cháu nghe nói đoàn trưởng Hàn tính tình lãnh đạm, anh và vợ cũ sáu năm cũng không bồi dưỡng ra tình cảm, giờ cháu đi xem mắt với anh là có thể bồi dưỡng tình cảm ư?”
“Thím cảm thấy cháu đẹp hơn vợ cũ anh ấy, biết quyến rũ người khác hơn cô vợ kia ư, có thể biến tính cách lãnh đạm kia trở nên yêu cháu đến chết đi sống lại sao?”
Kiều Cửu Hương:...
“Cháu nghe ai nói linh tinh đấy.”
“Trong nhà vợ cũ Hàn Cảnh Viễn có nổi tiếng gió, biết anh muốn chuyển đến Nam Đảo, ngay cả nông trại của chúng ta cũng nghe được.”
“Chậc, đúng là không ăn được nho thì nói nho chua.”
Kiều Cửu Hương tuyệt đối không tin thanh niên hai mươi mấy tuổi kia sẽ có tính cách lãnh đạm, chắc chắn là một nhà vợ cũ của Hàn Cảnh Viễn vì mặt mũi cho nên mới bịa đặt.
“Chờ cháu và Hàn Cảnh Viễn sinh con của mình, lời đồn sẽ tự bị phá tan.”
Kiều Lan Lan có ấn tượng với Hàn Cảnh Viễn, kiếp trước anh có quan hệ không tệ với lão Đinh, lúc lão Đinh bị con cái lừa đi tù, là Hàn Cảnh Viễn chạy lên chạy xuống lão Đinh tìm chứng cớ giảm án.
Sau khi lão Đinh ra tù đúng lúc cải cách mở cửa, chú ta bắt đầu từ tiểu thương, lúc đến thôn thu mua đặc sản, cứu cô vợ thanh niên trí thức bị chủ nhiệm nông trường bắt giữ, cũng chính là Kiều Lan Lan.
Sau đó lại chăm sóc Kiều Lan Lan, còn mang theo cô cùng nhau làm ăn.
Lão Đinh sau đó bị bắt cóc và chết thảm, con trai chú ta đã thừa hưởng di sản của lão Đinh một cách hợp lý.
Kiều Lan Lan tốn rất nhiều tiền, tra ra kẻ bắt cóc là do con dâu của lão Đinh tìm tới, cuối cùng đốt giấy ở phần ngôi cố lão Đinh nói cho chú ta biết, nói rằng đứa con trai bất hiếu và cô con dâu kia đã bị phán tử hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.