Thập Niên 70: Hôn Nhân Ấm Áp Của Chị Cả Ngọt Ngào
Chương 3: Tin Đồn
Liệt Vô Hạ
14/07/2024
Chuyện nguyên thân của Tạ Lan Nha làm loạn đập đầu bắt nguồn từ miệng ăn trong nhà này.
Chủ nhà này là bà nội Tạ Lý Thị, sinh được ba người anh em, bạn già đã qua đời nhiều năm.
Tạ Thành Chương cha Tạ Lan Nha, là anh cả trong ba anh em, từ nhỏ đã làm việc chăm chỉ cực khổ để chăm sóc gia đình.
Tạ Thành Chương và vợ Hải Xuân Nhi sinh được bốn đứa bé.
Tạ Lan Nha là chị cả, phía sau có em trai lớn mười một tuổi, em trai nhỏ bảy tuổi và Nữu Nữu bốn tuổi.
Vợ chồng Tạ Thành Chương đều là công nhân tạm thời tại nhà máy cán thép trong huyện.
Loại công việc tạm thời này là công việc nặng nhọc và mệt mỏi nhất trong nhà máy cán thép, cần theo ca, làm ở nhiệt độ cao, cũng rất nguy hiểm.
Hai vợ chồng Tạ Thành Chương làm việc chăm chỉ, mỗi tháng nghỉ một ngày, trừ đi khẩu phần ăn thì có thể kiếm được khoảng ba mươi đồng.
Nhưng vì chưa phân nhà nên phải đưa hết tiền cho Tạ Lý Thị, nuôi ba gia đình mười bảy, mười tám miệng ăn, cho nên trong nhà vẫn nghèo, nghèo, nghèo.
Nhưng vì tiền, Tạ Lý Thị cũng cho phép Tạ Lan Nha đi học.
Đến cuối năm ngoái, Tạ Lan Nha đã gần mười tám tuổi, cuối cùng mới học hết cấp hai.
Hiện tại nguyên thân của Tạ Lan Nha vừa làm việc trong thôn vừa chăm sóc em trai, em gái.
Ai tính được số trời, hai tháng trước, do xưởng cán nóng của nhà máy cán thép hoạt động không đúng cách, sắt nóng chảy tràn vào đúng lúc Tạ Thành Chương và Hải Xuân Nhi đang làm việc với nhóm, vô tình chết hết trong vụ tai nạn này.
Hai vợ chồng không để lại một câu, cứ như vậy mà ra đi.
Nguyên thân Tạ Lan Nha biết tin, lập tức không chịu nổi, hôn mê bất tỉnh.
Mấy ngày tiếp theo vẫn nằm mê man, không tỉnh lại được.
Đợi tâm lý cô chấp nhận được một chút, nghĩ đến mình còn phải nuôi các em, nhất định phải gượng dậy, đến nhà máy thép nhận tiền trợ cấp lại biết tiền trợ cấp đã bị bà nội Tạ Lý Thị lấy đi từ lâu.
Mà chú hai Tạ Kim Sơn còn chiếm được một ưu đãi đền bù —— trở thành công nhân chính thức trong nhà máy cán thép, bắt đầu làm việc ở huyện thành!
Tiền trợ cấp đổi bằng tính mạng của cha mẹ, bà nội cầm tiền lại không nói gì với chị em bọn họ?
Cô đã mười tám tuổi, cũng đủ tư cách nhận việc rồi, chú hai đi làm công nhân chính thức, chuyện lớn như vậy sao không hỏi cô một tiếng?
Vậy sau này mấy chị em bọn họ sống như thế nào, có phải nên rõ ràng một câu?
Nguyên thân đi tìm bà nội và chú hai lý luận.
Bà nội lời lẽ chính nghĩa: “Mày ồn ào cái gì? Con trai con dâu tao chết, chẳng lẽ tao không được cầm tiền?! Làm sao, mày định cầm tiền đi lấy chồng à? Vô liêm sỉ!”
Chú hai thì tỏ vẻ miễn cưỡng: “Đương nhiên là tao đi làm! Cha mẹ mày mất rồi, sau này các em mày không dựa vào chúng tao thì dựa vào ai? Mày làm như tao lợi dụng lắm ấy, đúng là không hiểu chuyện!”
Nguyên thân luôn cảm thấy bà nội và chú hai làm như vậy là không hợp lý, bình thường cha mẹ không ở nhà, bà nội cũng không tốt với mấy chị em bọn họ, bây giờ cha mẹ mất rồi, nếu cũng không cho bọn họ một phần tiền trợ cấp thì sau này các em phải làm sao?
Nguyên thân lấy hết can đảm đi tìm người đòi công lý, nhưng trong lúc đó lại xảy ra một chuyện khủng khiếp: Trong thôn có tin đồn, nguyên nhân lén lút hẹn hò với Hà Ngộ —— bị chuyển xuống sống ở đầu thôn phía tây, đang chờ lấy tiền trợ cấp của cha mẹ để bỏ trốn!
Nông thôn mà, loại chuyện này lan truyền rất nhanh, không biết ai nói, chỉ trong vài ngày đã truyền khắp thôn rồi.
Bởi vì tin đồn này, bà nội, các chú thím của nguyên thân ngày nào cũng đến đầu thôn mắng Hà Ngộ, nói hoa mỹ là đòi mặt mũi cho Tạ Lan Nha.
Đòi mặt mũi?
Đây là mất mặt hoàn toàn mới đúng!
Chủ nhà này là bà nội Tạ Lý Thị, sinh được ba người anh em, bạn già đã qua đời nhiều năm.
Tạ Thành Chương cha Tạ Lan Nha, là anh cả trong ba anh em, từ nhỏ đã làm việc chăm chỉ cực khổ để chăm sóc gia đình.
Tạ Thành Chương và vợ Hải Xuân Nhi sinh được bốn đứa bé.
Tạ Lan Nha là chị cả, phía sau có em trai lớn mười một tuổi, em trai nhỏ bảy tuổi và Nữu Nữu bốn tuổi.
Vợ chồng Tạ Thành Chương đều là công nhân tạm thời tại nhà máy cán thép trong huyện.
Loại công việc tạm thời này là công việc nặng nhọc và mệt mỏi nhất trong nhà máy cán thép, cần theo ca, làm ở nhiệt độ cao, cũng rất nguy hiểm.
Hai vợ chồng Tạ Thành Chương làm việc chăm chỉ, mỗi tháng nghỉ một ngày, trừ đi khẩu phần ăn thì có thể kiếm được khoảng ba mươi đồng.
Nhưng vì chưa phân nhà nên phải đưa hết tiền cho Tạ Lý Thị, nuôi ba gia đình mười bảy, mười tám miệng ăn, cho nên trong nhà vẫn nghèo, nghèo, nghèo.
Nhưng vì tiền, Tạ Lý Thị cũng cho phép Tạ Lan Nha đi học.
Đến cuối năm ngoái, Tạ Lan Nha đã gần mười tám tuổi, cuối cùng mới học hết cấp hai.
Hiện tại nguyên thân của Tạ Lan Nha vừa làm việc trong thôn vừa chăm sóc em trai, em gái.
Ai tính được số trời, hai tháng trước, do xưởng cán nóng của nhà máy cán thép hoạt động không đúng cách, sắt nóng chảy tràn vào đúng lúc Tạ Thành Chương và Hải Xuân Nhi đang làm việc với nhóm, vô tình chết hết trong vụ tai nạn này.
Hai vợ chồng không để lại một câu, cứ như vậy mà ra đi.
Nguyên thân Tạ Lan Nha biết tin, lập tức không chịu nổi, hôn mê bất tỉnh.
Mấy ngày tiếp theo vẫn nằm mê man, không tỉnh lại được.
Đợi tâm lý cô chấp nhận được một chút, nghĩ đến mình còn phải nuôi các em, nhất định phải gượng dậy, đến nhà máy thép nhận tiền trợ cấp lại biết tiền trợ cấp đã bị bà nội Tạ Lý Thị lấy đi từ lâu.
Mà chú hai Tạ Kim Sơn còn chiếm được một ưu đãi đền bù —— trở thành công nhân chính thức trong nhà máy cán thép, bắt đầu làm việc ở huyện thành!
Tiền trợ cấp đổi bằng tính mạng của cha mẹ, bà nội cầm tiền lại không nói gì với chị em bọn họ?
Cô đã mười tám tuổi, cũng đủ tư cách nhận việc rồi, chú hai đi làm công nhân chính thức, chuyện lớn như vậy sao không hỏi cô một tiếng?
Vậy sau này mấy chị em bọn họ sống như thế nào, có phải nên rõ ràng một câu?
Nguyên thân đi tìm bà nội và chú hai lý luận.
Bà nội lời lẽ chính nghĩa: “Mày ồn ào cái gì? Con trai con dâu tao chết, chẳng lẽ tao không được cầm tiền?! Làm sao, mày định cầm tiền đi lấy chồng à? Vô liêm sỉ!”
Chú hai thì tỏ vẻ miễn cưỡng: “Đương nhiên là tao đi làm! Cha mẹ mày mất rồi, sau này các em mày không dựa vào chúng tao thì dựa vào ai? Mày làm như tao lợi dụng lắm ấy, đúng là không hiểu chuyện!”
Nguyên thân luôn cảm thấy bà nội và chú hai làm như vậy là không hợp lý, bình thường cha mẹ không ở nhà, bà nội cũng không tốt với mấy chị em bọn họ, bây giờ cha mẹ mất rồi, nếu cũng không cho bọn họ một phần tiền trợ cấp thì sau này các em phải làm sao?
Nguyên thân lấy hết can đảm đi tìm người đòi công lý, nhưng trong lúc đó lại xảy ra một chuyện khủng khiếp: Trong thôn có tin đồn, nguyên nhân lén lút hẹn hò với Hà Ngộ —— bị chuyển xuống sống ở đầu thôn phía tây, đang chờ lấy tiền trợ cấp của cha mẹ để bỏ trốn!
Nông thôn mà, loại chuyện này lan truyền rất nhanh, không biết ai nói, chỉ trong vài ngày đã truyền khắp thôn rồi.
Bởi vì tin đồn này, bà nội, các chú thím của nguyên thân ngày nào cũng đến đầu thôn mắng Hà Ngộ, nói hoa mỹ là đòi mặt mũi cho Tạ Lan Nha.
Đòi mặt mũi?
Đây là mất mặt hoàn toàn mới đúng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.