Thập Niên 70: Hôn Nhân Chớp Nhoáng Thật Ngọt Ngào
Chương 20:
Cửu Ức
11/09/2023
Lúc Trình Nghiêu đi rửa hộp cơm về, nhìn thấy trên bàn có một đĩa lá bạc hà, anh chắc chắn trước đó không có đĩa này ở đây, không khỏi có chút kinh ngạc nhìn thêm lần thứ hai.
Sau đó lấy quần áo sạch sẽ, ra phía sau đi tắm.
Giang Vãn nhìn anh rời đi, bất giác nghĩ đến, trời sắp tối rồi!
Họ vừa kết hôn, họ là vợ chồng...
Ôi, cuối cùng cô cũng nhớ ra, người đàn ông này nhấn mạnh rằng họ đã kết hôn và anh rất nghiêm túc trong chuyện này!
Cho nên nghiêm túc là ở chỗ này sao?
Mặt cô lập tức nóng bừng.
Nước sôi, cô pha một ấm trà bạc hà trước, sau đó đổ một ít vào bình tráng men, đợi nguội có thể uống, có thể bỏ thêm chút đá lạnh, hơn nữa cái này còn có thể đun sôi để nguội, dùng làm nước tắm.
Cô muốn sử dụng bồn tắm lớn của mình, nhưng không biết lúc đi ra ngoài lấy nước có bị người khác nhìn không, quên đi, đợi đến khi nào chuyển nhà rồi nói tiếp.
Giang Vãn đang tắm bên này, Trình Nghiêu tắm rửa xong đã giặt phơi quần áo của mình rồi mới quay lại, muốn đẩy cửa phòng ra nhưng không đẩy được.
Anh không khỏi nhíu mày, thế này... anh phải ngủ chỗ khác sao?
Nói kết hôn nghiêm túc rồi cơ mà?
Anh đang định giơ tay gõ cửa, muốn cô mở cửa để bọn họ có thể nói chuyện một chút thì giọng Giang Vãn từ bên trong truyền ra: “Cái đó... đợi một chút, tôi đang tắm.”
Tay Trình Nghiêu vừa giơ ra lập tức rụt lại, đồng tử hơi giãn, nói: “Không vội.”
Giang Vãn nói xong liền nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài rời đi, lúc này mới dám thở hắt ra, nhanh chóng tắm rửa.
Lúc Lục Minh trở về, tình cờ nhìn thấy Trình Nghiêu đang đứng ở ngã tư, nghĩ tới hôm nay anh có chuyện vui, liền đi tới đấm vào vai:
"Anh Nghiêu, giải thích chút đi."
Tất nhiên là về việc anh và Giang Vãn kết hôn.
Người khác thì không biết nhưng anh ấy có thể đoán ra được, bọn họ căn bản không phải vì tình yêu mới kết hôn, họ chỉ mới gặp nhau ngày hôm kia thôi!
Trình Nghiêu nhún vai, hất tay Lục Minh ra: “Giải thích cái gì?”
Lục Minh: “Thì Giang Vãn đấy, không nghĩ anh là kiểu thấy sắc nảy lòng tham, nếu muốn giúp cô ấy thì còn nhiều cách khác mà!”
Trình Nghiêu: “Sau này đừng nói những lời như vậy, bọn tôi đã kết hôn rồi.”
Lục Minh buồn bực, còn muốn nói thêm thì Trình Nghiêu đã đổi chủ đề trước: “Tôi đã có gia đình nên không ở đây được nữa, cậu xem chỗ nào phù hợp, lấy cho tôi một mảnh đất, tôi muốn xây nhà."
Lục Minh tức giận: "Việc này mà anh cũng tìm tôi à? Năng lực của anh lớn lắm mà, thư giới thiệu của con gái nhà người ta anh nói đưa là phải đưa, anh đi mà tìm bọn họ đi!"
Trình Nghiêu cười ha hả, vỗ vỗ vai Lục Minh, nói: "Hiện tại trong trang trại cậu là người có quyền quyết định cuối cùng, chúng ta là anh em nhiều năm, không đến mức không đáp ứng được yêu cầu của tôi chứ?"
Nói xong anh đi về phía ký túc xá.
Sau đó lấy quần áo sạch sẽ, ra phía sau đi tắm.
Giang Vãn nhìn anh rời đi, bất giác nghĩ đến, trời sắp tối rồi!
Họ vừa kết hôn, họ là vợ chồng...
Ôi, cuối cùng cô cũng nhớ ra, người đàn ông này nhấn mạnh rằng họ đã kết hôn và anh rất nghiêm túc trong chuyện này!
Cho nên nghiêm túc là ở chỗ này sao?
Mặt cô lập tức nóng bừng.
Nước sôi, cô pha một ấm trà bạc hà trước, sau đó đổ một ít vào bình tráng men, đợi nguội có thể uống, có thể bỏ thêm chút đá lạnh, hơn nữa cái này còn có thể đun sôi để nguội, dùng làm nước tắm.
Cô muốn sử dụng bồn tắm lớn của mình, nhưng không biết lúc đi ra ngoài lấy nước có bị người khác nhìn không, quên đi, đợi đến khi nào chuyển nhà rồi nói tiếp.
Giang Vãn đang tắm bên này, Trình Nghiêu tắm rửa xong đã giặt phơi quần áo của mình rồi mới quay lại, muốn đẩy cửa phòng ra nhưng không đẩy được.
Anh không khỏi nhíu mày, thế này... anh phải ngủ chỗ khác sao?
Nói kết hôn nghiêm túc rồi cơ mà?
Anh đang định giơ tay gõ cửa, muốn cô mở cửa để bọn họ có thể nói chuyện một chút thì giọng Giang Vãn từ bên trong truyền ra: “Cái đó... đợi một chút, tôi đang tắm.”
Tay Trình Nghiêu vừa giơ ra lập tức rụt lại, đồng tử hơi giãn, nói: “Không vội.”
Giang Vãn nói xong liền nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài rời đi, lúc này mới dám thở hắt ra, nhanh chóng tắm rửa.
Lúc Lục Minh trở về, tình cờ nhìn thấy Trình Nghiêu đang đứng ở ngã tư, nghĩ tới hôm nay anh có chuyện vui, liền đi tới đấm vào vai:
"Anh Nghiêu, giải thích chút đi."
Tất nhiên là về việc anh và Giang Vãn kết hôn.
Người khác thì không biết nhưng anh ấy có thể đoán ra được, bọn họ căn bản không phải vì tình yêu mới kết hôn, họ chỉ mới gặp nhau ngày hôm kia thôi!
Trình Nghiêu nhún vai, hất tay Lục Minh ra: “Giải thích cái gì?”
Lục Minh: “Thì Giang Vãn đấy, không nghĩ anh là kiểu thấy sắc nảy lòng tham, nếu muốn giúp cô ấy thì còn nhiều cách khác mà!”
Trình Nghiêu: “Sau này đừng nói những lời như vậy, bọn tôi đã kết hôn rồi.”
Lục Minh buồn bực, còn muốn nói thêm thì Trình Nghiêu đã đổi chủ đề trước: “Tôi đã có gia đình nên không ở đây được nữa, cậu xem chỗ nào phù hợp, lấy cho tôi một mảnh đất, tôi muốn xây nhà."
Lục Minh tức giận: "Việc này mà anh cũng tìm tôi à? Năng lực của anh lớn lắm mà, thư giới thiệu của con gái nhà người ta anh nói đưa là phải đưa, anh đi mà tìm bọn họ đi!"
Trình Nghiêu cười ha hả, vỗ vỗ vai Lục Minh, nói: "Hiện tại trong trang trại cậu là người có quyền quyết định cuối cùng, chúng ta là anh em nhiều năm, không đến mức không đáp ứng được yêu cầu của tôi chứ?"
Nói xong anh đi về phía ký túc xá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.