Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà
Chương 3: C.1.3
Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
12/09/2022
Trừ bỏ hắn bên ngoài, phía sau còn đi theo bốn năm tiểu tử choai choai tầm mười bốn mười lăm tuổi, một đám trên mặt biểu tình đều mang theo chút nôn nóng còn nháo nhào oán trách lẫn nhau.
“Đều tại các ngươi, nếu không phải do các ngươi, ta sao có thể quên mất Tiểu Đào Đào.”
“Còn không phải trách ngươi, vừa nhìn thấy trái cây liền quên mất nàng.”
“Trách ngươi trách ngươi”
Mấy cái nam hài ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, thiếu chút nữa liền phải đánh nhau tới.
“Đừng cãi cọ, trở về đều phải bị đánh.” Trong đó một cái nam hài tử lớn tuổi nhất sâu kín mở miệng, “Trước hết vẫn nên nghĩ làm thế nào để có thể giảm nhẹ hình phạt đi”
Mấy người tức khắc héo, nghĩ đến sau khi trở về phải bị đánh, đều có chút lo lắng đề phòng.
Không trách bọn họ lo lắng như thế, thật sự Tiểu Đào Tử là hài tử nhỏ nhất ở Khúc gia, ước chừng có mười hai người anh trai, nàng vẫn là bé gái duy nhất ở Khúc gia, có thể nghĩ tới được sủng ái thế nào.
Đặc biệt Tiểu Đào Tử lại trắng nõn sạch sẽ, tuổi còn trẻ đã là tiểu mỹ nhân ở đại đội, nhiều ít nam hài tử thích Tiểu Đào Đào ở trong lòng đem người coi như chính mình tương lai tức phụ tiểu nam hài suốt ngày đều nhìn chằm chằm đâu.
Hôm nay việc này một khi truyền ra ngoài, đừng nói những người đó sẽ qua tới đánh bọn họ một trận, mấy người bọn họ sợ hãi nhất chính là chính mình từ đây bị đá khỏi thân phận đối tượng tương lai của Tiểu Đào Đào.
Mấy người lòng có xúc động đi tìm, mặt lộ vẻ khó khăn mà nhìn nhau liếc mắt một cái.
“Nếu không, chúng ta không nói ra ngoài?”
“Chúng ta không nói, nhưng là Tiểu Đào Đào sẽ nói a.” Kia nam hài Quốc Khánh lớn tuổi nhất lại lần nữa sâu kín thở dài.
“Tiểu Đào Đào mỗi lần trở về, người nhà họ Khúc không phải hận không thể đem Tiểu Đào Đào một ngày trôi qua những gì đều hỏi rõ? Huống chi”
“Tiểu Đào Tử lại rất mang thù”
Một đám nam hài tử tức khắc tuyệt vọng, sớm biết như thế, liền không ham mấy quả dại kia.
Liền ở thời điểm cả đám nam hài tử thở dài, Khúc Lục Nhi đã đi tới chỗ Tiểu Đào Đào đang đợi, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tiểu Đào Đào trên cây, sợ hãi la to.
“A a a a a”
“Tiểu Đào Đào như thế nào biến thành nấm tinh?”
Mặt khác nam hài nghe vậy, vẻ mặt cũng mang theo hoảng sợ mà nhìn người đang ở trên cây cả người bị ‘ nấm ’ quấn quanh Tiểu Đào Đào.
“A a a a, là nấm tinh”
“Nấm tinh, mau đem Tiểu Đào Đào thả ra.”
“Chịu chết đi, nấm tinh, mau rời khỏi người Tiểu Đào Đào.”
……
“Đều tại các ngươi, nếu không phải do các ngươi, ta sao có thể quên mất Tiểu Đào Đào.”
“Còn không phải trách ngươi, vừa nhìn thấy trái cây liền quên mất nàng.”
“Trách ngươi trách ngươi”
Mấy cái nam hài ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, thiếu chút nữa liền phải đánh nhau tới.
“Đừng cãi cọ, trở về đều phải bị đánh.” Trong đó một cái nam hài tử lớn tuổi nhất sâu kín mở miệng, “Trước hết vẫn nên nghĩ làm thế nào để có thể giảm nhẹ hình phạt đi”
Mấy người tức khắc héo, nghĩ đến sau khi trở về phải bị đánh, đều có chút lo lắng đề phòng.
Không trách bọn họ lo lắng như thế, thật sự Tiểu Đào Tử là hài tử nhỏ nhất ở Khúc gia, ước chừng có mười hai người anh trai, nàng vẫn là bé gái duy nhất ở Khúc gia, có thể nghĩ tới được sủng ái thế nào.
Đặc biệt Tiểu Đào Tử lại trắng nõn sạch sẽ, tuổi còn trẻ đã là tiểu mỹ nhân ở đại đội, nhiều ít nam hài tử thích Tiểu Đào Đào ở trong lòng đem người coi như chính mình tương lai tức phụ tiểu nam hài suốt ngày đều nhìn chằm chằm đâu.
Hôm nay việc này một khi truyền ra ngoài, đừng nói những người đó sẽ qua tới đánh bọn họ một trận, mấy người bọn họ sợ hãi nhất chính là chính mình từ đây bị đá khỏi thân phận đối tượng tương lai của Tiểu Đào Đào.
Mấy người lòng có xúc động đi tìm, mặt lộ vẻ khó khăn mà nhìn nhau liếc mắt một cái.
“Nếu không, chúng ta không nói ra ngoài?”
“Chúng ta không nói, nhưng là Tiểu Đào Đào sẽ nói a.” Kia nam hài Quốc Khánh lớn tuổi nhất lại lần nữa sâu kín thở dài.
“Tiểu Đào Đào mỗi lần trở về, người nhà họ Khúc không phải hận không thể đem Tiểu Đào Đào một ngày trôi qua những gì đều hỏi rõ? Huống chi”
“Tiểu Đào Tử lại rất mang thù”
Một đám nam hài tử tức khắc tuyệt vọng, sớm biết như thế, liền không ham mấy quả dại kia.
Liền ở thời điểm cả đám nam hài tử thở dài, Khúc Lục Nhi đã đi tới chỗ Tiểu Đào Đào đang đợi, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tiểu Đào Đào trên cây, sợ hãi la to.
“A a a a a”
“Tiểu Đào Đào như thế nào biến thành nấm tinh?”
Mặt khác nam hài nghe vậy, vẻ mặt cũng mang theo hoảng sợ mà nhìn người đang ở trên cây cả người bị ‘ nấm ’ quấn quanh Tiểu Đào Đào.
“A a a a, là nấm tinh”
“Nấm tinh, mau đem Tiểu Đào Đào thả ra.”
“Chịu chết đi, nấm tinh, mau rời khỏi người Tiểu Đào Đào.”
……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.