Thập Niên 70: Làm Quân Y Gặp Bộ Đội Đặc Chủng
Chương 44: Nhị Đội Trưởng Mất Uy Nghiêm (2)
A Miêu Lượng Trảo Trảo
24/09/2024
Tống Vi bình tĩnh an ủi, lại chỉ vào hạng mục thứ hai từ dưới lên trên: "Kiểm tra khớp xương chậu."
Theo lời của Tống Vi, mọi người lại một lần nữa bị thu hút sự chú ý.
"Cái này là gì?" Tổng chỉ huy cảm thấy như mở ra cánh cửa mới: "Nếu không phải hôm nay nhìn thấy, có lẽ cả đời này tôi cũng không biết trên người mình còn có một chỗ gọi là xương chậu."
"... " Tống Vi.
"Cái này tôi biết, tôi hiểu." Lúc này Đông Tử và Mộc Qua đã kiểm tra xong cũng chạy đến, còn không quên vỗ vào mông mình: "Đây chính là xương chậu."
"Mông?" Tổng chỉ huy há hốc mồm kết luận.
"... " Lục Cửu.
Anh quyết định, không kiểm tra nữa, đây là cái gì vậy?
Lục Cửu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hối hận vì mình là người cuối cùng đến, biết thế anh đến trước, cũng đỡ phải bị mọi người vây xem như con khỉ thế này.
Lục Cửu cảm thấy uy nghiêm mấy năm nay tích lũy của mình đều bị hủy hoại hết rồi.
Nhìn thấy Lục Cửu định vỗ mông đứng dậy, Tống Vi tay lanh mắt lẹ kéo anh lại: "Anh đừng nghe bọn họ nói bậy, khớp xương chậu chính là khớp xương chậu, thực tế nó không phải mông mà là xương chậu."
"Có khác gì đâu?" Lục Cửu lạnh lùng nhìn cô.
Xương chậu và mông không phải đều chung một chỗ sao?
"Tất nhiên là khác, một cái là nhóm cơ, một cái là xương, tôi kiểm tra là xương." Tống Vi trả lời một cách hùng hồn.
Lục Cửu không muốn để ý.
"Đội trưởng anh đừng ngại ngùng, chúng em đều là người từng trải, chúng em đều đã vượt qua, anh có gì mà không thể?"
"Các người đi ra ngoài." Lục Cửu cứng rắn chỉ vào những kẻ xem náo nhiệt không biết xấu hổ này, để bọn họ nhìn Tống Vi sờ mông anh? Đùa à?
Cho dù người kiểm tra không phải là Tống Vi, thì cũng không được.
Anh đâu phải con khỉ, ai cũng có thể đến xem?
Đối mặt với lệnh đuổi khách đầy sát khí của Lục Cửu, Mộc Qua và Đông Tử rất sợ hãi nhìn nhau: "Báo cáo kiểm tra của chúng tôi ra chưa vậy?"
"Mới vừa rồi y tá Yến Ni nói là mười phút nữa sẽ ra."
"Ồ ồ, cũng sắp mười phút rồi, tôi đi ra ngoài chờ ở quầy thôi."
"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy." Hai người nói xong liền đồng lòng chuồn mất.
Tổng chỉ huy thấy vậy cũng kéo theo tiểu Trịnh không biết nhìn sắc mặt: "Ừ, chúng tôi cũng đi xem công việc của các bác sĩ và y tá khác đi.”
“Bác sĩ Tống, chỗ này giao cho cô, trước đây thằng này ở trong quân đội, cả ngày chỉ ở với đám đàn ông nên tính khí cứng nhắc và bướng bỉnh như vậy, rất không hiểu chuyện, cô thông cảm nhé."
"Vâng." Tống Vi lịch sự gật đầu.
Cho đến khi nơi này trống không chỉ còn lại hai người, Tống Vi mới nhìn về phía Lục Cửu: "Bây giờ Nhị đội trưởng có thể hợp tác rồi chứ?"
Lục Cửu lặng lẽ quay đầu lại, lưng đối diện với Tống Vi.
"Làm gì vậy?" Tống Vi một mặt không hiểu.
"Chậc, không phải là muốn kiểm tra mông sao?" Lục Cửu lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn.
Tống Vi cười: "Ai nói với anh là muốn kiểm tra mông? Nằm xuống!"
Theo lời của Tống Vi, mọi người lại một lần nữa bị thu hút sự chú ý.
"Cái này là gì?" Tổng chỉ huy cảm thấy như mở ra cánh cửa mới: "Nếu không phải hôm nay nhìn thấy, có lẽ cả đời này tôi cũng không biết trên người mình còn có một chỗ gọi là xương chậu."
"... " Tống Vi.
"Cái này tôi biết, tôi hiểu." Lúc này Đông Tử và Mộc Qua đã kiểm tra xong cũng chạy đến, còn không quên vỗ vào mông mình: "Đây chính là xương chậu."
"Mông?" Tổng chỉ huy há hốc mồm kết luận.
"... " Lục Cửu.
Anh quyết định, không kiểm tra nữa, đây là cái gì vậy?
Lục Cửu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hối hận vì mình là người cuối cùng đến, biết thế anh đến trước, cũng đỡ phải bị mọi người vây xem như con khỉ thế này.
Lục Cửu cảm thấy uy nghiêm mấy năm nay tích lũy của mình đều bị hủy hoại hết rồi.
Nhìn thấy Lục Cửu định vỗ mông đứng dậy, Tống Vi tay lanh mắt lẹ kéo anh lại: "Anh đừng nghe bọn họ nói bậy, khớp xương chậu chính là khớp xương chậu, thực tế nó không phải mông mà là xương chậu."
"Có khác gì đâu?" Lục Cửu lạnh lùng nhìn cô.
Xương chậu và mông không phải đều chung một chỗ sao?
"Tất nhiên là khác, một cái là nhóm cơ, một cái là xương, tôi kiểm tra là xương." Tống Vi trả lời một cách hùng hồn.
Lục Cửu không muốn để ý.
"Đội trưởng anh đừng ngại ngùng, chúng em đều là người từng trải, chúng em đều đã vượt qua, anh có gì mà không thể?"
"Các người đi ra ngoài." Lục Cửu cứng rắn chỉ vào những kẻ xem náo nhiệt không biết xấu hổ này, để bọn họ nhìn Tống Vi sờ mông anh? Đùa à?
Cho dù người kiểm tra không phải là Tống Vi, thì cũng không được.
Anh đâu phải con khỉ, ai cũng có thể đến xem?
Đối mặt với lệnh đuổi khách đầy sát khí của Lục Cửu, Mộc Qua và Đông Tử rất sợ hãi nhìn nhau: "Báo cáo kiểm tra của chúng tôi ra chưa vậy?"
"Mới vừa rồi y tá Yến Ni nói là mười phút nữa sẽ ra."
"Ồ ồ, cũng sắp mười phút rồi, tôi đi ra ngoài chờ ở quầy thôi."
"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy." Hai người nói xong liền đồng lòng chuồn mất.
Tổng chỉ huy thấy vậy cũng kéo theo tiểu Trịnh không biết nhìn sắc mặt: "Ừ, chúng tôi cũng đi xem công việc của các bác sĩ và y tá khác đi.”
“Bác sĩ Tống, chỗ này giao cho cô, trước đây thằng này ở trong quân đội, cả ngày chỉ ở với đám đàn ông nên tính khí cứng nhắc và bướng bỉnh như vậy, rất không hiểu chuyện, cô thông cảm nhé."
"Vâng." Tống Vi lịch sự gật đầu.
Cho đến khi nơi này trống không chỉ còn lại hai người, Tống Vi mới nhìn về phía Lục Cửu: "Bây giờ Nhị đội trưởng có thể hợp tác rồi chứ?"
Lục Cửu lặng lẽ quay đầu lại, lưng đối diện với Tống Vi.
"Làm gì vậy?" Tống Vi một mặt không hiểu.
"Chậc, không phải là muốn kiểm tra mông sao?" Lục Cửu lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn.
Tống Vi cười: "Ai nói với anh là muốn kiểm tra mông? Nằm xuống!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.