Chương 33
Nữ vương không ở nhà
13/02/2022
"Trời ơi… coi như là có chăm cho con gà tốt lên đi nữa, tôi cũng có nỡ ăn đâu. Ở dưới tôi còn mấy đứa cháu trai nữa, chúng nó trông chừng trứng gà mỗi ngày, tôi mà ăn bọn chúng lại ngồi nhìn đến chảy nước miếng! Tôi thấy vậy cũng không nỡ ăn, chỉ có thể để cho mấy đứa cháu nội ngoan của tôi ăn, là bà thì bà thấy có đúng hay không?” Bà Tô chậm rãi đem mấy lời này dẫn dắt bà Cố.
"Bà nói mấy lời này tôi thấy cũng không đúng! Mọi người đều có cái phúc riêng, chúng ta cả đời bận rộn thì làm sao mà không thể ăn cái gì tốt một chút chứ, giờ không ăn sợ là sau này không có cơ hội ăn đâu.”
Bà Tô bắt đầu thể hiện mục đích đến đây, bà nói: “Trong nhà người trưởng thành phải lao lực làm việc, còn con nít cũng đang dần lớn lên, chúng ta ở tuổi này cần gì ăn thêm đồ tốt chứ!”
"Không có cách nào khác, con trai nhà tôi hiếu thuận mà con dâu cũng quan tâm săn sóc, bọn nhỏ đều nói tôi vẫn có thể ăn được, nên đồ tốt trong nhà đều để lại cho tôi ăn. Khả năng cao là do mỗi nhà mỗi khác biệt thôi. Tính của con tôi và con người khác không giống nhau.” Bà Cố vừa nói vừa cười, thể hiện bản thân khá là hài lòng với việc làm của các con mình.
Nghe được những lời này, bà Tô lập tức tức giận đến nỗi ngực thở phập phồng. Đây là ý gì cơ chứ, xem bà là kẻ ngốc sao? Bà cho dù mắt bị mù thì cũng không phải là người ngu ngốc. Bà ấy nói vậy chả khác nào nói con cháu của bà ấy đem đồ ăn ngon về cho bà ấy ăn, hiếu thuận với bà ấy, còn con cháu của bà không hiếu thuận với bà nên bà mới không được ăn cái gì cả à?
"Con trai nhà tôi rất hiếu thuận, nàng dâu nhà tôi cũng thế. Càng không nói đến cháu trai lớn nhà tôi cũng vô cùng hiếu thuận.” Bà Tô không chịu thua thiệt nên cất giọng to mà nói.
"Đúng vậy, con trai của bà rất hiếu thuận, con dâu của bà rất hiếu thuận, đến cả cháu trai của bà cũng là đứa trẻ hiếu thuận. Không phải vậy thì sao bà sinh ra con gái, đến nhà tôi làm dâu cũng vô cùng hiếu thuận với tôi!” Bà Cố cười ha hả hùa theo.
Bà Tô nghe bà Cố nói như vậy lại càng tức, mọi thứ trước mắt đều biến thành màu đen, bà ta chỉ hận không thể bổ nhào qua cắn bà Cố một cái.
Dẫu sao, sau nhiều năm kinh nghiệm cãi nhau và đấu tranh đã nói cho bà Tô biết, việc này cứ như thế cho qua trước đã, dù sao thì hiện tại bà ta cũng đang ở trên địa bàn nhà người khác.
"Con gái của tôi tốt thì việc đó là lẽ đương nhiên rồi! Con gái nhà họ Tô sao có thể không tốt, nó chỉ mới vào cửa nhà họ Cố mấy năm thì đã sinh hai đứa con trai bụ bẫm ra đời. Như vậy là giúp người nhà họ Cố nối dõi tông đường sau này rồi.”
Từ lúc Tô Xảo Hồng được gả qua đây đã sanh được hai đứa con trai mập mạp, người mẹ đẻ là bà ta đi đến công xã đều rất là hãnh diện, đi đâu cũng nói là trong nhà bà có đứa con gái giỏi như vậy đấy.
"Vâng, đúng là sanh được hai đứa con trai mập mạp." Bà Cố dù nói vậy nhưng trong lòng lại cười lạnh một tiếng, gì chứ cũng chỉ là hai thằng nhóc con!
"Đúng vậy, chính là sanh được hai đứa con trai mập mạp!” Bà Tô trừng lớn hai mắt, lần nữa cường điệu hóa câu nói lên, dù sao là hai đứa con trai mập mạp chứ không phải là hai đứa con gái.
"Ừm. . ." Bà Cố giờ đã mất đi hứng thú để nói chuyện cùng với bà Tô, bà cảm thấy bà Tô cũng quá là rảnh rỗi, có chuyện gì thì nói rõ ra cho rồi, ngồi ở đây nói chuyện này chuyện kia vớ vẩn làm phí thời gian, nên giờ bà cũng tùy ý mà nói theo thôi.
Bà Tô thấy thái độ bà Cố như vậy cũng bắt đầu nói thêm lần nữa: "Sinh con nối dõi cho gia đình nhà chồng là bổn phận của người làm con dâu. Chúng ta cũng đã làm mẹ chồng thì cũng phải xem xét việc này thật kỹ, để con dâu mình ít ra sinh được một đứa con trai. Nếu như mà không sinh được con trai thì đối với người mẹ chồng như chúng ta như vậy là vô cùng có lỗi với ông bà tổ tiên. Sau này chết đi rồi thì lấy mặt mũi đâu mà nhìn ông bà đã chết của chúng ta cơ chứ! Mà bây giờ không nhắc nhở thì bà muốn làm gì chứ, chả lẽ chờ đến khi chúng ta chết, gặp lại người thân ông bà trên đó, rồi mới nói là không thể cho người nhà họ Cố có được mấy đứa con trai béo tốt so với gia đình khác. Đã làm cho nhà họ Cố bị tuyệt tự tuyệt tôn. Nếu là bà, bà có dám đối mặt với việc này không? Chúng ta trước giờ quy định phải sinh con trai mập mạp, nhưng lỡ mà sanh trúng con gái đi thì sao gọi là sinh con trọn vẹn được! Sinh con gái đâu phải là sinh cho nhà chúng ta, mà là sinh con cho nhà người khác.”
"Bà nói mấy lời này tôi thấy cũng không đúng! Mọi người đều có cái phúc riêng, chúng ta cả đời bận rộn thì làm sao mà không thể ăn cái gì tốt một chút chứ, giờ không ăn sợ là sau này không có cơ hội ăn đâu.”
Bà Tô bắt đầu thể hiện mục đích đến đây, bà nói: “Trong nhà người trưởng thành phải lao lực làm việc, còn con nít cũng đang dần lớn lên, chúng ta ở tuổi này cần gì ăn thêm đồ tốt chứ!”
"Không có cách nào khác, con trai nhà tôi hiếu thuận mà con dâu cũng quan tâm săn sóc, bọn nhỏ đều nói tôi vẫn có thể ăn được, nên đồ tốt trong nhà đều để lại cho tôi ăn. Khả năng cao là do mỗi nhà mỗi khác biệt thôi. Tính của con tôi và con người khác không giống nhau.” Bà Cố vừa nói vừa cười, thể hiện bản thân khá là hài lòng với việc làm của các con mình.
Nghe được những lời này, bà Tô lập tức tức giận đến nỗi ngực thở phập phồng. Đây là ý gì cơ chứ, xem bà là kẻ ngốc sao? Bà cho dù mắt bị mù thì cũng không phải là người ngu ngốc. Bà ấy nói vậy chả khác nào nói con cháu của bà ấy đem đồ ăn ngon về cho bà ấy ăn, hiếu thuận với bà ấy, còn con cháu của bà không hiếu thuận với bà nên bà mới không được ăn cái gì cả à?
"Con trai nhà tôi rất hiếu thuận, nàng dâu nhà tôi cũng thế. Càng không nói đến cháu trai lớn nhà tôi cũng vô cùng hiếu thuận.” Bà Tô không chịu thua thiệt nên cất giọng to mà nói.
"Đúng vậy, con trai của bà rất hiếu thuận, con dâu của bà rất hiếu thuận, đến cả cháu trai của bà cũng là đứa trẻ hiếu thuận. Không phải vậy thì sao bà sinh ra con gái, đến nhà tôi làm dâu cũng vô cùng hiếu thuận với tôi!” Bà Cố cười ha hả hùa theo.
Bà Tô nghe bà Cố nói như vậy lại càng tức, mọi thứ trước mắt đều biến thành màu đen, bà ta chỉ hận không thể bổ nhào qua cắn bà Cố một cái.
Dẫu sao, sau nhiều năm kinh nghiệm cãi nhau và đấu tranh đã nói cho bà Tô biết, việc này cứ như thế cho qua trước đã, dù sao thì hiện tại bà ta cũng đang ở trên địa bàn nhà người khác.
"Con gái của tôi tốt thì việc đó là lẽ đương nhiên rồi! Con gái nhà họ Tô sao có thể không tốt, nó chỉ mới vào cửa nhà họ Cố mấy năm thì đã sinh hai đứa con trai bụ bẫm ra đời. Như vậy là giúp người nhà họ Cố nối dõi tông đường sau này rồi.”
Từ lúc Tô Xảo Hồng được gả qua đây đã sanh được hai đứa con trai mập mạp, người mẹ đẻ là bà ta đi đến công xã đều rất là hãnh diện, đi đâu cũng nói là trong nhà bà có đứa con gái giỏi như vậy đấy.
"Vâng, đúng là sanh được hai đứa con trai mập mạp." Bà Cố dù nói vậy nhưng trong lòng lại cười lạnh một tiếng, gì chứ cũng chỉ là hai thằng nhóc con!
"Đúng vậy, chính là sanh được hai đứa con trai mập mạp!” Bà Tô trừng lớn hai mắt, lần nữa cường điệu hóa câu nói lên, dù sao là hai đứa con trai mập mạp chứ không phải là hai đứa con gái.
"Ừm. . ." Bà Cố giờ đã mất đi hứng thú để nói chuyện cùng với bà Tô, bà cảm thấy bà Tô cũng quá là rảnh rỗi, có chuyện gì thì nói rõ ra cho rồi, ngồi ở đây nói chuyện này chuyện kia vớ vẩn làm phí thời gian, nên giờ bà cũng tùy ý mà nói theo thôi.
Bà Tô thấy thái độ bà Cố như vậy cũng bắt đầu nói thêm lần nữa: "Sinh con nối dõi cho gia đình nhà chồng là bổn phận của người làm con dâu. Chúng ta cũng đã làm mẹ chồng thì cũng phải xem xét việc này thật kỹ, để con dâu mình ít ra sinh được một đứa con trai. Nếu như mà không sinh được con trai thì đối với người mẹ chồng như chúng ta như vậy là vô cùng có lỗi với ông bà tổ tiên. Sau này chết đi rồi thì lấy mặt mũi đâu mà nhìn ông bà đã chết của chúng ta cơ chứ! Mà bây giờ không nhắc nhở thì bà muốn làm gì chứ, chả lẽ chờ đến khi chúng ta chết, gặp lại người thân ông bà trên đó, rồi mới nói là không thể cho người nhà họ Cố có được mấy đứa con trai béo tốt so với gia đình khác. Đã làm cho nhà họ Cố bị tuyệt tự tuyệt tôn. Nếu là bà, bà có dám đối mặt với việc này không? Chúng ta trước giờ quy định phải sinh con trai mập mạp, nhưng lỡ mà sanh trúng con gái đi thì sao gọi là sinh con trọn vẹn được! Sinh con gái đâu phải là sinh cho nhà chúng ta, mà là sinh con cho nhà người khác.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.