Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch
Chương 31: Chu Lệ
Băng Chi Vũ
27/08/2024
Thực ra Chu Lệ lấy chồng cũng không tệ, đối phương là con một trong nhà, nhà cũng có sáu bảy gian. Vừa lấy chồng về đã được làm chủ nhà, còn sinh được bốn đứa con trai nên địa vị của cô ta vô cùng vững chắc.
Tất nhiên cũng có chuyện khiến cô ta đau đầu.
Đội sản xuất ở nơi Chu Lệ ở có đất đai rất cằn cỗi, lương thực sản xuất ra cũng không được nhiều, kém xa so với đội sản xuất ở đây.
Hơn nữa chồng cô ta cũng là người không đáng tin cậy, lại còn ham chơi, điểm công kiếm được còn không bằng một người phụ nữ như cô ta.
Bây giờ bốn đứa con trai của cô ta cũng đã trưởng thành thành những chàng thanh niên nên tất nhiên lượng ăn cũng nhiều hơn, tiền tiết kiệm trong nhà đều lấy ra để mua thóc gạo cả. Do vậy mà cuộc sống của cô ta cũng ngày càng nghèo khó.
Không thể kéo dài hơn nữa, cô ta chỉ có thể về nhà mẹ đẻ nghĩ cách. Một hai năm trở lại đây, mỗi lần về nhà bà Chu đều lén lút nhét tiền cho cô ta, khoảng mười đồng hai mươi đồng gì đó.
Cô ta còn đang nghĩ sau này có nên về nhà nhiều lần hơn không, để có thể lấy thêm tiền từ mẹ mình!
Vậy mà trong nhà lại đột nhiên tách ra ở riêng.
Sao có thể như vậy được!
Cô ta tuyệt đối không đồng ý.
"Nhà nào mà đang yên ấm lại đi nghĩ đến chuyện chia nhà chứ?"
"Không phải là để làm trò cười cho người ta à? Cha, mẹ, hai người đừng nghe theo mấy đứa con dâu kia. Nếu lần này hai người mà nghe theo, sau này kiểu gì chúng nó cũng trèo lên đầu lên cổ hai người."
"Theo con thấy thì mấy đứa con dâu mà không ngoan ngoãn, cứ đánh cho hai trận là ngoan ngay. Cha mẹ xem xem trong thôn có người vợ nào mà không bị đánh chứ. Không đánh cho ngoan ngoãn một chút thì lại thích tác oai tác quái."
Chu Lệ nổi giận đùng đùng, nói chuyện cũng chua ngoa cay nghiệt, cực kỳ khó nghe. Cô ta như thể muốn trút hết những ấm ức mà mình phải chịu đựng ở nhà chồng trong những ngày qua ra ngoài.
"Cũng chỉ có cha mẹ là người tốt thôi. Nếu đổi lại là con, kiểu gì con cũng sẽ đánh cho mấy đứa chúng nó nửa tháng không xuống được giường. Đánh cho vài trận, để nhịn đói mấy ngày xem còn dám đòi ra ở riêng nữa không!"
"Chị cả, chị đang nói gì vậy?"
"Chuyện phân hay không chia nhà cũng phải nghe xem ý cha thế nào chứ, chị đừng có nóng vội như vậy."
Chị hai Chu Quỳnh nghe vậy, không khỏi cau mày, tính tình của chị cả vẫn nóng nảy như vậy.
Cứ nói tiếp như vậy, e là sẽ đắc tội hết với mấy chị em dâu trong nhà mất. Tội gì phải làm như vậy chứ?
So với chị cả Chu Lệ, chị hai của Chu Văn Quân là Chu Quỳnh thông minh hơn, cũng lý trí hơn nhiều.
Mặc dù cô ấy cũng rất ngạc nhiên, không hiểu sao nhà mình lại chia nhà sớm như vậy. Nhưng dù sao cũng phải hỏi mẹ xem tình hình rốt cuộc là như thế nào chứ không nên tùy tiện nói năng bừa bãi như vậy.
Dù sao đây cũng là nhà mẹ đẻ của mình, sau này ở nhà chồng, cô ấy còn phải dựa vào mấy anh em trong nhà. Cô ấy sẽ không đi làm những chuyện đắc tội với người khác như vậy, dù sao thì cô ấy cũng là con gái đã đi lấy chồng.
Việc nhà mẹ đẻ, vốn dĩ cô ấy cũng không nên quản.
Chỉ riêng những lời mà chị cả vừa nói, cô ấy nghe còn thấy tức giận, huống chi là mấy chị em dâu.
"Một đứa con gái đã đi lấy chồng, nửa năm không về nhà mẹ đẻ lấy một lần, lần này về lại chửi bới om sòm.
Không mắng anh trai chị dâu thì lại mắng em trai, em dâu. Giang Nguyệt Liên tôi sống hơn nửa đời người rồi hôm nay mới được mở rộng tầm mắt đấy."
Hứa Thiến còn chưa kịp mở miệng thì chị dâu cả tính tình thẳng thắn đã không nhịn được, vừa vào nhà đã chế giễu.
Những người trong nhà nghe vậy, lại nhìn sắc mặt của mấy người con dâu đều rất khó coi, sắc mặt cũng hơi thay đổi.
Đặc biệt là bà cụ, sắc mặt cực kì không dễ nhìn. Hôm nay đứa cháu gái lớn này bị làm sao vậy? Từ khi về đến giờ chưa nói được một câu nào dễ nghe, bây giờ lại còn lần lượt đắc tội hết với mấy chị em dâu trong nhà.
Cô ta là muốn làm cái gì đây?
Đắc tội hết với mấy anh em trai, chị em dâu thì có lợi gì cho cô ta chứ? Đúng thật là.
"Đúng vậy đấy. Chưa từng thấy cô con gái nào đã đi lấy chồng rồi còn về nhà dạy dỗ mấy chị em dâu trong nhà mẹ đẻ!
Đại đội của chúng ta cũng coi như là đã mở ra tiền lệ rồi.
Sau này nhà nào mà chị chồng, em chồng ở nhà chồng không được hài lòng thì cứ về nhà đánh chị em dâu một trận để mà trút giận là lập tức thấy thoải mái, học hỏi nhiều vào."
Tất nhiên cũng có chuyện khiến cô ta đau đầu.
Đội sản xuất ở nơi Chu Lệ ở có đất đai rất cằn cỗi, lương thực sản xuất ra cũng không được nhiều, kém xa so với đội sản xuất ở đây.
Hơn nữa chồng cô ta cũng là người không đáng tin cậy, lại còn ham chơi, điểm công kiếm được còn không bằng một người phụ nữ như cô ta.
Bây giờ bốn đứa con trai của cô ta cũng đã trưởng thành thành những chàng thanh niên nên tất nhiên lượng ăn cũng nhiều hơn, tiền tiết kiệm trong nhà đều lấy ra để mua thóc gạo cả. Do vậy mà cuộc sống của cô ta cũng ngày càng nghèo khó.
Không thể kéo dài hơn nữa, cô ta chỉ có thể về nhà mẹ đẻ nghĩ cách. Một hai năm trở lại đây, mỗi lần về nhà bà Chu đều lén lút nhét tiền cho cô ta, khoảng mười đồng hai mươi đồng gì đó.
Cô ta còn đang nghĩ sau này có nên về nhà nhiều lần hơn không, để có thể lấy thêm tiền từ mẹ mình!
Vậy mà trong nhà lại đột nhiên tách ra ở riêng.
Sao có thể như vậy được!
Cô ta tuyệt đối không đồng ý.
"Nhà nào mà đang yên ấm lại đi nghĩ đến chuyện chia nhà chứ?"
"Không phải là để làm trò cười cho người ta à? Cha, mẹ, hai người đừng nghe theo mấy đứa con dâu kia. Nếu lần này hai người mà nghe theo, sau này kiểu gì chúng nó cũng trèo lên đầu lên cổ hai người."
"Theo con thấy thì mấy đứa con dâu mà không ngoan ngoãn, cứ đánh cho hai trận là ngoan ngay. Cha mẹ xem xem trong thôn có người vợ nào mà không bị đánh chứ. Không đánh cho ngoan ngoãn một chút thì lại thích tác oai tác quái."
Chu Lệ nổi giận đùng đùng, nói chuyện cũng chua ngoa cay nghiệt, cực kỳ khó nghe. Cô ta như thể muốn trút hết những ấm ức mà mình phải chịu đựng ở nhà chồng trong những ngày qua ra ngoài.
"Cũng chỉ có cha mẹ là người tốt thôi. Nếu đổi lại là con, kiểu gì con cũng sẽ đánh cho mấy đứa chúng nó nửa tháng không xuống được giường. Đánh cho vài trận, để nhịn đói mấy ngày xem còn dám đòi ra ở riêng nữa không!"
"Chị cả, chị đang nói gì vậy?"
"Chuyện phân hay không chia nhà cũng phải nghe xem ý cha thế nào chứ, chị đừng có nóng vội như vậy."
Chị hai Chu Quỳnh nghe vậy, không khỏi cau mày, tính tình của chị cả vẫn nóng nảy như vậy.
Cứ nói tiếp như vậy, e là sẽ đắc tội hết với mấy chị em dâu trong nhà mất. Tội gì phải làm như vậy chứ?
So với chị cả Chu Lệ, chị hai của Chu Văn Quân là Chu Quỳnh thông minh hơn, cũng lý trí hơn nhiều.
Mặc dù cô ấy cũng rất ngạc nhiên, không hiểu sao nhà mình lại chia nhà sớm như vậy. Nhưng dù sao cũng phải hỏi mẹ xem tình hình rốt cuộc là như thế nào chứ không nên tùy tiện nói năng bừa bãi như vậy.
Dù sao đây cũng là nhà mẹ đẻ của mình, sau này ở nhà chồng, cô ấy còn phải dựa vào mấy anh em trong nhà. Cô ấy sẽ không đi làm những chuyện đắc tội với người khác như vậy, dù sao thì cô ấy cũng là con gái đã đi lấy chồng.
Việc nhà mẹ đẻ, vốn dĩ cô ấy cũng không nên quản.
Chỉ riêng những lời mà chị cả vừa nói, cô ấy nghe còn thấy tức giận, huống chi là mấy chị em dâu.
"Một đứa con gái đã đi lấy chồng, nửa năm không về nhà mẹ đẻ lấy một lần, lần này về lại chửi bới om sòm.
Không mắng anh trai chị dâu thì lại mắng em trai, em dâu. Giang Nguyệt Liên tôi sống hơn nửa đời người rồi hôm nay mới được mở rộng tầm mắt đấy."
Hứa Thiến còn chưa kịp mở miệng thì chị dâu cả tính tình thẳng thắn đã không nhịn được, vừa vào nhà đã chế giễu.
Những người trong nhà nghe vậy, lại nhìn sắc mặt của mấy người con dâu đều rất khó coi, sắc mặt cũng hơi thay đổi.
Đặc biệt là bà cụ, sắc mặt cực kì không dễ nhìn. Hôm nay đứa cháu gái lớn này bị làm sao vậy? Từ khi về đến giờ chưa nói được một câu nào dễ nghe, bây giờ lại còn lần lượt đắc tội hết với mấy chị em dâu trong nhà.
Cô ta là muốn làm cái gì đây?
Đắc tội hết với mấy anh em trai, chị em dâu thì có lợi gì cho cô ta chứ? Đúng thật là.
"Đúng vậy đấy. Chưa từng thấy cô con gái nào đã đi lấy chồng rồi còn về nhà dạy dỗ mấy chị em dâu trong nhà mẹ đẻ!
Đại đội của chúng ta cũng coi như là đã mở ra tiền lệ rồi.
Sau này nhà nào mà chị chồng, em chồng ở nhà chồng không được hài lòng thì cứ về nhà đánh chị em dâu một trận để mà trút giận là lập tức thấy thoải mái, học hỏi nhiều vào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.