Thập Niên 70: Mối Tình Đầu Pháo Hôi Thức Tỉnh Rồi
Chương 30:
Chiêu Nhiên
13/05/2024
"Thầy Nghiêm, sao trên đường không đi mượn một cái ô nhỉ?" Ông Ngưu trong phòng gác cổng của trường trung học thấy Nghiêm Vệ Đông từ xa đi tới, ông ta nhiệt tình đưa cho hắn cái ô duy trong phòng gác cổng để dùng.
Nghiêm Vệ Đông: "Không cần đâu, tôi tới ký túc xá ngay đây."
"Cũng còn một đoạn nữa cơ mà, đừng khách sáo, cầm lấy... Ê!"
Không biết là Nghiêm Vệ Đông vội tránh mưa hay ngại cầm ô nữa, ông Ngưu còn chưa nói hết câu thì hắn ta đã vội vã đi xa, trong màn mưa chỉ thấy hắn ta che chặt túi áo.
"Đệt." Nghiêm Vệ Đông vừa tới ký túc xá liền nhổ một bãi nước bọt xuống đất, hung hăng chửi rủa: "Xui xẻo thật!"
Ở hiện đại hắn ta cũng họ Nghiêm, tỉnh lại sau mấy lần xác nhận mới biết rằng mình đã xuyên vào người ông cố của mình.
Ông cố có gia cảnh không tốt, hắn ta dựa vào việc biết được một số sự phát triển của hậu thế, thêm vào đó đầu óc lại linh hoạt nên dạo này sống cũng khá, làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, lần này vốn định nhân chính sách "Ba chọn" mà về thành phố, ai ngờ lại không vượt qua được vòng phỏng vấn của trường học.
Để có thể về thành phố, hắn ta lại để mắt đến nhà máy, vì vậy mới lên kế hoạch hành động này từ trước, định sau khi thành công thì chiếm suất vào nhà máy của Diệp Thiển Hâm, ai ngờ Diệp Thiển Hâm lại không bị lời của hắn ta lừa gạt.
Nhưng may là hắn ta có chuẩn bị sẵn hai tay.
Hắn ta nhớ là trước đây về quê, thấy trong huyện chí có ghi chép về thời gian sập mỏ lần này, vì vậy hắn ta đã tìm Uông Tiểu Phượng trước, bảo cô ta trộm bản thiết kế công trình duy nhất, sau đó lại nói dối để lừa cho kỹ sư đi mất, thời đại này lại không có điện thoại, chỉ cần hắn ta cẩn thận một chút thì nhất thời sẽ không ai tìm được kỹ sư tổng công trình, sau đó hắn ta chỉ cần sao chép lại một bản thiết kế rồi giao lại cho đội thi công là xong một việc lớn.
Có công thì chắc chắn hắn ta sẽ được về thành phố, về thành phố thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, hắn ta định khi đó sẽ kinh doanh làm ăn lớn một phen, hoàn toàn thay đổi vận mệnh gia tộc nhà họ Nghiêm.
Thế nhưng hắn ta đã lập kế hoạch ổn thỏa lại không ngờ lại có sự xuất hiện của Diệp Thiển Hâm.
Vì lời nói của Diệp Thiển Hâm, Nghiêm Vệ Đông lại phải đi dỗ dành Uông Tiểu Phượng, thời gian đã mất khá nhiều, nếu không thì cũng không gặp phải trận mưa này.
"Xong rồi!"
Nghiêm Vệ Đông trải bản thiết kế ra, sắc mặt lập tức tái đi.
Vừa nãy tuy hắn ta đã đủ cẩn thận rồi nhưng bản thiết kế vẫn bị nước mưa làm ướt một số chỗ, những đường kẻ và những con số ghi chép trên đó hắn ta đều không hiểu, sau khi bị nước làm ướt thì càng trở nên mờ nhòe khó nhìn.
Hắn ta vốn sợ mình quá lộ liễu nên muốn cố ý kéo dài thời gian, ngày mai mới đi đưa bản thiết kế nhưng bây giờ nhìn vào bản thiết kế nhòe nhoẹt, trong lòng hắn ta bắt đầu thấy lo sợ.
Nghiêm Vệ Đông: "Không cần đâu, tôi tới ký túc xá ngay đây."
"Cũng còn một đoạn nữa cơ mà, đừng khách sáo, cầm lấy... Ê!"
Không biết là Nghiêm Vệ Đông vội tránh mưa hay ngại cầm ô nữa, ông Ngưu còn chưa nói hết câu thì hắn ta đã vội vã đi xa, trong màn mưa chỉ thấy hắn ta che chặt túi áo.
"Đệt." Nghiêm Vệ Đông vừa tới ký túc xá liền nhổ một bãi nước bọt xuống đất, hung hăng chửi rủa: "Xui xẻo thật!"
Ở hiện đại hắn ta cũng họ Nghiêm, tỉnh lại sau mấy lần xác nhận mới biết rằng mình đã xuyên vào người ông cố của mình.
Ông cố có gia cảnh không tốt, hắn ta dựa vào việc biết được một số sự phát triển của hậu thế, thêm vào đó đầu óc lại linh hoạt nên dạo này sống cũng khá, làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, lần này vốn định nhân chính sách "Ba chọn" mà về thành phố, ai ngờ lại không vượt qua được vòng phỏng vấn của trường học.
Để có thể về thành phố, hắn ta lại để mắt đến nhà máy, vì vậy mới lên kế hoạch hành động này từ trước, định sau khi thành công thì chiếm suất vào nhà máy của Diệp Thiển Hâm, ai ngờ Diệp Thiển Hâm lại không bị lời của hắn ta lừa gạt.
Nhưng may là hắn ta có chuẩn bị sẵn hai tay.
Hắn ta nhớ là trước đây về quê, thấy trong huyện chí có ghi chép về thời gian sập mỏ lần này, vì vậy hắn ta đã tìm Uông Tiểu Phượng trước, bảo cô ta trộm bản thiết kế công trình duy nhất, sau đó lại nói dối để lừa cho kỹ sư đi mất, thời đại này lại không có điện thoại, chỉ cần hắn ta cẩn thận một chút thì nhất thời sẽ không ai tìm được kỹ sư tổng công trình, sau đó hắn ta chỉ cần sao chép lại một bản thiết kế rồi giao lại cho đội thi công là xong một việc lớn.
Có công thì chắc chắn hắn ta sẽ được về thành phố, về thành phố thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, hắn ta định khi đó sẽ kinh doanh làm ăn lớn một phen, hoàn toàn thay đổi vận mệnh gia tộc nhà họ Nghiêm.
Thế nhưng hắn ta đã lập kế hoạch ổn thỏa lại không ngờ lại có sự xuất hiện của Diệp Thiển Hâm.
Vì lời nói của Diệp Thiển Hâm, Nghiêm Vệ Đông lại phải đi dỗ dành Uông Tiểu Phượng, thời gian đã mất khá nhiều, nếu không thì cũng không gặp phải trận mưa này.
"Xong rồi!"
Nghiêm Vệ Đông trải bản thiết kế ra, sắc mặt lập tức tái đi.
Vừa nãy tuy hắn ta đã đủ cẩn thận rồi nhưng bản thiết kế vẫn bị nước mưa làm ướt một số chỗ, những đường kẻ và những con số ghi chép trên đó hắn ta đều không hiểu, sau khi bị nước làm ướt thì càng trở nên mờ nhòe khó nhìn.
Hắn ta vốn sợ mình quá lộ liễu nên muốn cố ý kéo dài thời gian, ngày mai mới đi đưa bản thiết kế nhưng bây giờ nhìn vào bản thiết kế nhòe nhoẹt, trong lòng hắn ta bắt đầu thấy lo sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.