Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hằng Ngày Nuôi Con
Chương 15
Hạ Vãn Ca
22/09/2022
Nghe bên kia kêu đã lấy được phòng chính, lồng ngực của Tô Lan bị đánh mạnh vào khiến cô ta suýt tí nữa thì tự bóp chết chính mình, bọn họ bốc được nhà phía tây, là cái căn bất cứ lúc nào cũng có thể ngửi mùi thối hoắc nhà phía tây.
Đỗ Thu Dung cũng vội vội vàng vàng mở ra cục giấy con gái đưa qua, khi nhìn thấy chữ trên tờ giấy cô ta thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại đưa mắt qua nhìn Tô Lan, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch khiến Đỗ Thu Dung không nhịn được cười hỏi: “Chị dâu, chị bốc được chữ gì vậy?”
Dứt lời, giọng điệu của Tô Lan thay đổi, mặt đầy vẻ tươi cười đi qua xem: “Cho chị xem em bốc được gì với?”
Trong lòng Đỗ Thu Dung hừ một tiếng, đây là muốn lừa cô đổi giấy chứ gì? Không có cửa đâu.
“Hiểu Ni nhà em hình như bốc được chữ đông.” Cô trực tiếp đưa tờ giấy cho Triệu Thúy Xuân.
Tô Lan nghe vậy thì hận không thể cướp lấy tờ giấy trên tay cô ấy, nhưng mọi người đã đồng ý rút thăm, cô ta có khó chịu thì cũng chỉ có thể hướng cục tức vào trong bụng.
Cô đắc ý cái gì chứ, sớm muộn gì tôi cũng sẽ tìm cách chỉnh đốn cô thật tốt!
Bây giờ mọi người đã chọn xong nhà, việc còn lại là kiểm kê đồ đạc trong nhà chờ ngày mai cán bộ đại đội đi đến, Triệu Thúy Xuân thấy hôm nay Hải Đường đã bị tức đến ngất xỉu, rồi lại nghĩ đầu óc của cô cũng không được tỉnh táo, nên không kêu cô tham gia chuyện sau đó mà giục cô dẫn Đô Đô đi vào phòng bếp tắm rửa.
Hải Đường trước nay chưa bao giờ chăm sóc trẻ con loài người, khi tắm cho cậu nhóc cô có vẻ như khá luống cuống tay chân, nhưng cậu nhóc lại rất phối hợp kêu cậu làm gì thì cậu làm đó, cho nên tắm rửa một cái cũng không phí nhiều thời gian.
Sau khi lo cho cậu nhóc xong Hải Đường cũng mồ hôi nhễ nhại, mấy người nhà họ Nhạc vẫn còn đang kiểm kê đồ đạc, cô kêu nhóc con tự ngồi chơi một lát còn cô lại lăn vào bếp một lần nữa.
Khi cởi quần áo cô sờ thấy một thứ đang quấn quanh cổ mình, cô liền lấy nó xuống thì thấy đó là một mặt dây chuyền nhỏ làm bằng ngọc.
Mặt dây chuyền bằng ngọc có màu xanh lá rất đậm, kích thước lớn bằng đầu ngón tay út, hình dáng cũng không được đều đặn cho lắm, nhưng lại có điểm hơi giống quả hồ lô vừa mới lớn.
Cái này là Triệu Thúy Xuân mới đưa cho nguyên chủ dạo gần đây, Hải Đường thoáng ngẩn người bởi vì cô biết cái mặt dây chuyền này.
Đỗ Thu Dung cũng vội vội vàng vàng mở ra cục giấy con gái đưa qua, khi nhìn thấy chữ trên tờ giấy cô ta thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại đưa mắt qua nhìn Tô Lan, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch khiến Đỗ Thu Dung không nhịn được cười hỏi: “Chị dâu, chị bốc được chữ gì vậy?”
Dứt lời, giọng điệu của Tô Lan thay đổi, mặt đầy vẻ tươi cười đi qua xem: “Cho chị xem em bốc được gì với?”
Trong lòng Đỗ Thu Dung hừ một tiếng, đây là muốn lừa cô đổi giấy chứ gì? Không có cửa đâu.
“Hiểu Ni nhà em hình như bốc được chữ đông.” Cô trực tiếp đưa tờ giấy cho Triệu Thúy Xuân.
Tô Lan nghe vậy thì hận không thể cướp lấy tờ giấy trên tay cô ấy, nhưng mọi người đã đồng ý rút thăm, cô ta có khó chịu thì cũng chỉ có thể hướng cục tức vào trong bụng.
Cô đắc ý cái gì chứ, sớm muộn gì tôi cũng sẽ tìm cách chỉnh đốn cô thật tốt!
Bây giờ mọi người đã chọn xong nhà, việc còn lại là kiểm kê đồ đạc trong nhà chờ ngày mai cán bộ đại đội đi đến, Triệu Thúy Xuân thấy hôm nay Hải Đường đã bị tức đến ngất xỉu, rồi lại nghĩ đầu óc của cô cũng không được tỉnh táo, nên không kêu cô tham gia chuyện sau đó mà giục cô dẫn Đô Đô đi vào phòng bếp tắm rửa.
Hải Đường trước nay chưa bao giờ chăm sóc trẻ con loài người, khi tắm cho cậu nhóc cô có vẻ như khá luống cuống tay chân, nhưng cậu nhóc lại rất phối hợp kêu cậu làm gì thì cậu làm đó, cho nên tắm rửa một cái cũng không phí nhiều thời gian.
Sau khi lo cho cậu nhóc xong Hải Đường cũng mồ hôi nhễ nhại, mấy người nhà họ Nhạc vẫn còn đang kiểm kê đồ đạc, cô kêu nhóc con tự ngồi chơi một lát còn cô lại lăn vào bếp một lần nữa.
Khi cởi quần áo cô sờ thấy một thứ đang quấn quanh cổ mình, cô liền lấy nó xuống thì thấy đó là một mặt dây chuyền nhỏ làm bằng ngọc.
Mặt dây chuyền bằng ngọc có màu xanh lá rất đậm, kích thước lớn bằng đầu ngón tay út, hình dáng cũng không được đều đặn cho lắm, nhưng lại có điểm hơi giống quả hồ lô vừa mới lớn.
Cái này là Triệu Thúy Xuân mới đưa cho nguyên chủ dạo gần đây, Hải Đường thoáng ngẩn người bởi vì cô biết cái mặt dây chuyền này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.