Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày
Chương 53:
Thứ Lộ
16/11/2023
----
Vương Hà trải qua chuyện hôm nay, đã chân chính coi Giản Lộ là người trong nhà, cô gái nhỏ bị cha mẹ ruột tính kế như vậy, ai thấy không nói một câu nghiệp chướng? Bà thật sự đau lòng.
"Không lạnh, con mặc dày lắm."
Hôn sự của Giản Lộ đã định, Giản Hoa Lâm cho dù thả ra, cô đã ở hải đảo cách xa ngàn dặm, ông ta còn có thể làm gì?
Vương Hà tập trung nhìn lại, trên người con dâu mặc áo bông chắp vá chồng chất, so với những nhà nghèo khác nhìn còn thảm hơn.
"Hình như áo này của con trước kia chị ba con mặc đúng không? "
Vương Hà nhìn nó rất quen, luôn cảm thấy Giản Hân đã mặc qua.
Giản Lộ sờ sờ vạt áo, gật đầu.
"Là các chị truyền lại ạ."
Đây là nguyên tắc, một quần áo chị mặc xong rồi thì em mặc, nhưng quần áo Giản gia may ngay từ đầu đã rất mỏng, bên trong cũng không nhét bao nhiêu bông, trước kia ba người mặc không ít năm, giờ vào trong tay Giản Lộ còn có thể ấm áp bao nhiêu?
Vương Hà lập tức nảy ra ý tưởng, kéo người về nhà, chuẩn bị đo kích thước cho cô, thừa dịp người còn chưa xuất phát đi hải đảo tranh thủ thời gian may một bộ quần áo.
" Dì Vương, hải đảo phía nam rất ấm áp, mùa đông không dùng đến áo bông, dì đừng phí tiền."
Vương Hà mặc kệ những thứ này, "Không làm quần áo mùa đông thì làm quần áo mùa xuân mùa hè, vẫn mặc như thường.
Giản Lộ được mẹ chồng đưa về nhà, thấy bà cầm thước cuộn đo kích thước cho mình, trên khuôn mặt hiền lành lộ ra nụ cười xán lạn, nhẹ giọng thì thầm không ngừng.
"Sau này con coi mẹ là mẹ ruột, mẹ coi con là con gái ruột, có chuyện gì thì trực tiếp nói với mẹ, đến lúc đó đi hải đảo, nếu Trình Tranh dám bắt nạt con, con viết thư, gửi điện báo hoặc gọi điện thoại cũng được, mẹ giúp con giáo huấn nó."
Vương Hà đời này không có con gái, ba đứa con trai hoặc là không ra gì, hoặc là phản nghịch không nghe lời, thật sự là làm cho bà đau đầu, bây giờ có một đứa con dâu xinh đẹp, lại bị ba mẹ mình chèn ép thành như vậy, vừa kiên cường lại thông minh, bà vừa đau lòng vừa vui mừng, hận không thể coi người ta là con gái ruột."
Kiếp trước cha mẹ Giản Lộ đi sớm, một cô nhi gian nan lớn lên, sau khi xuyên qua lại gặp được hai vợ chồng Giản Hoa Lâm mỗi phút giây đều tính toán mình, bây giờ nghe được lời nói của Vương Hà, mũi cay cay, chỉ cảm thấy cổ họng nghẹn lại, "Được, cám ơn dì Vương."
Cô nghĩ kỹ rồi, lần này đi đến hải đảo, có thể kết hôn với nam phụ thần cấp cả đời không kết hôn Trình Tranh trong sách, có vị quân nhân tiền đồ xán lạn này che chở, cô có thể yên thân."
Nhưng nếu Trình Tranh sống chết không muốn nhận con dâu do mẹ ruột định.... Cô ép trái dưa này như thế nào đây?
"Dì Vương, chuyện này dì có muốn nói với anh Trình không? Con lo lắng anh ấy có ý kiến."
Dù sao anh ấy còn hoàn toàn chưa biết gì.
Vương Hà khoát khoát tay, vẻ mặt thoải mái.
"Nó đang chấp hành nhiệm vụ, lần trước gọi điện thoại cũng không có liên lạc được với nó, con yên tâm, chỉ cần đi qua đó thôi, nó mà dám không nhận con làm vợ, dì sẽ không nhận đứa con trai này!"
Giản Lộ: "...."
Xem ra dì Vương đây là quyết tâm muốn cô mạnh mẽ ép dưa rồi.
Không biết, quả dưa Trình Tranh này có ngọt không?
Mặc kệ sau khi đi qua thế nào, dù sao cô cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu không cưỡng chế ép được quả dưa Trình Tranh này, cô vẫn coi dì Vương là mẹ ruột, dù sao đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được mùi vị được người khác che chở.
Hơn nữa, bản thân xinh đẹp thông minh, thiện lương, đáng yêu như vậy, anh ta sẽ từ chối đâu nhỉ?
Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài nhà có tiếng bước chân vang lên, còn kèm theo tiếng nói chuyện sang sảng.
"Dì Vương, dì có nhà không?"
Vương Hà nghe tiếng người này có hơi quen tai, thò đầu ra ngoài nhìn, vậy mà lại là chính ủy Lương Hải Sinh trong đoàn của con trai!
"À, là Hải Sinh đó à! Còn có Tú Tuệ và Đôn Tử! Các cậu sao lại trở về rồi?"
Vương Hà nhếch miệng cười, lập tức nghênh đón.
"Dì Vương, dì có khỏe không? "
Phùng Tú Tuệ nắm tay Vương Hà, người một nhà vội vàng ân cần thăm hỏi.
"Lão Lương xin nghỉ về thăm người thân, trước khi trở về chúng cháu đã bàn qua thăm dì. Đến lúc trở về cũng cho Trình Tranh an tâm."
"Được được được! Dì vẫn khỏe, mọi người mau vào phòng, bên ngoài lạnh lắm."
Vương Hà trải qua chuyện hôm nay, đã chân chính coi Giản Lộ là người trong nhà, cô gái nhỏ bị cha mẹ ruột tính kế như vậy, ai thấy không nói một câu nghiệp chướng? Bà thật sự đau lòng.
"Không lạnh, con mặc dày lắm."
Hôn sự của Giản Lộ đã định, Giản Hoa Lâm cho dù thả ra, cô đã ở hải đảo cách xa ngàn dặm, ông ta còn có thể làm gì?
Vương Hà tập trung nhìn lại, trên người con dâu mặc áo bông chắp vá chồng chất, so với những nhà nghèo khác nhìn còn thảm hơn.
"Hình như áo này của con trước kia chị ba con mặc đúng không? "
Vương Hà nhìn nó rất quen, luôn cảm thấy Giản Hân đã mặc qua.
Giản Lộ sờ sờ vạt áo, gật đầu.
"Là các chị truyền lại ạ."
Đây là nguyên tắc, một quần áo chị mặc xong rồi thì em mặc, nhưng quần áo Giản gia may ngay từ đầu đã rất mỏng, bên trong cũng không nhét bao nhiêu bông, trước kia ba người mặc không ít năm, giờ vào trong tay Giản Lộ còn có thể ấm áp bao nhiêu?
Vương Hà lập tức nảy ra ý tưởng, kéo người về nhà, chuẩn bị đo kích thước cho cô, thừa dịp người còn chưa xuất phát đi hải đảo tranh thủ thời gian may một bộ quần áo.
" Dì Vương, hải đảo phía nam rất ấm áp, mùa đông không dùng đến áo bông, dì đừng phí tiền."
Vương Hà mặc kệ những thứ này, "Không làm quần áo mùa đông thì làm quần áo mùa xuân mùa hè, vẫn mặc như thường.
Giản Lộ được mẹ chồng đưa về nhà, thấy bà cầm thước cuộn đo kích thước cho mình, trên khuôn mặt hiền lành lộ ra nụ cười xán lạn, nhẹ giọng thì thầm không ngừng.
"Sau này con coi mẹ là mẹ ruột, mẹ coi con là con gái ruột, có chuyện gì thì trực tiếp nói với mẹ, đến lúc đó đi hải đảo, nếu Trình Tranh dám bắt nạt con, con viết thư, gửi điện báo hoặc gọi điện thoại cũng được, mẹ giúp con giáo huấn nó."
Vương Hà đời này không có con gái, ba đứa con trai hoặc là không ra gì, hoặc là phản nghịch không nghe lời, thật sự là làm cho bà đau đầu, bây giờ có một đứa con dâu xinh đẹp, lại bị ba mẹ mình chèn ép thành như vậy, vừa kiên cường lại thông minh, bà vừa đau lòng vừa vui mừng, hận không thể coi người ta là con gái ruột."
Kiếp trước cha mẹ Giản Lộ đi sớm, một cô nhi gian nan lớn lên, sau khi xuyên qua lại gặp được hai vợ chồng Giản Hoa Lâm mỗi phút giây đều tính toán mình, bây giờ nghe được lời nói của Vương Hà, mũi cay cay, chỉ cảm thấy cổ họng nghẹn lại, "Được, cám ơn dì Vương."
Cô nghĩ kỹ rồi, lần này đi đến hải đảo, có thể kết hôn với nam phụ thần cấp cả đời không kết hôn Trình Tranh trong sách, có vị quân nhân tiền đồ xán lạn này che chở, cô có thể yên thân."
Nhưng nếu Trình Tranh sống chết không muốn nhận con dâu do mẹ ruột định.... Cô ép trái dưa này như thế nào đây?
"Dì Vương, chuyện này dì có muốn nói với anh Trình không? Con lo lắng anh ấy có ý kiến."
Dù sao anh ấy còn hoàn toàn chưa biết gì.
Vương Hà khoát khoát tay, vẻ mặt thoải mái.
"Nó đang chấp hành nhiệm vụ, lần trước gọi điện thoại cũng không có liên lạc được với nó, con yên tâm, chỉ cần đi qua đó thôi, nó mà dám không nhận con làm vợ, dì sẽ không nhận đứa con trai này!"
Giản Lộ: "...."
Xem ra dì Vương đây là quyết tâm muốn cô mạnh mẽ ép dưa rồi.
Không biết, quả dưa Trình Tranh này có ngọt không?
Mặc kệ sau khi đi qua thế nào, dù sao cô cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu không cưỡng chế ép được quả dưa Trình Tranh này, cô vẫn coi dì Vương là mẹ ruột, dù sao đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được mùi vị được người khác che chở.
Hơn nữa, bản thân xinh đẹp thông minh, thiện lương, đáng yêu như vậy, anh ta sẽ từ chối đâu nhỉ?
Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài nhà có tiếng bước chân vang lên, còn kèm theo tiếng nói chuyện sang sảng.
"Dì Vương, dì có nhà không?"
Vương Hà nghe tiếng người này có hơi quen tai, thò đầu ra ngoài nhìn, vậy mà lại là chính ủy Lương Hải Sinh trong đoàn của con trai!
"À, là Hải Sinh đó à! Còn có Tú Tuệ và Đôn Tử! Các cậu sao lại trở về rồi?"
Vương Hà nhếch miệng cười, lập tức nghênh đón.
"Dì Vương, dì có khỏe không? "
Phùng Tú Tuệ nắm tay Vương Hà, người một nhà vội vàng ân cần thăm hỏi.
"Lão Lương xin nghỉ về thăm người thân, trước khi trở về chúng cháu đã bàn qua thăm dì. Đến lúc trở về cũng cho Trình Tranh an tâm."
"Được được được! Dì vẫn khỏe, mọi người mau vào phòng, bên ngoài lạnh lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.