Thập Niên 70: Nằm Thắng Nhân Sinh
Chương 4: Quyết Định (1)
Ngôn Diệc Ngữ
09/06/2022
Dư Tiểu Lan thực sự coi thường Lâm Dung Dung ...
Lâm Dung Dung tuyệt thực để phản đối, nhiều ngày không ăn uống, thậm chí còn không uống nước bọt, cô còn tưởng Lâm Dung Dung có điểm cốt khí, đồng thời cũng cảm thấy cha mẹ chồng thật nghiêm, Lâm Dung Dung đã nháo thành như vậy, cũng không lui lại một bước, nhưng kết quả bà nội Thái Quế Hoa mỗi ngày đều giấu lưu lại chút đồ ăn, Lâm Dung Dung kia một bên nháo tuyệt thực, một bên lẻn ăn vụng sau khi bọn họ rời đi.
Hành vi này khiến Dư Tiểu Lan chán ghét vô cùng, cô muốn xem Cố Thành Bắc từ hôn Lâm Dung Dung, để xem sau này cô ta lấy được người như thế nào
Bà Trần Minh Anh , mẹ của Cố Thành Bắc , cảm thấy buồn bực: " Các ngươi lời này mà còn nói được à, cứ như nhà của chúng ta khi dễ nhà các ngươi đấy. Thành Bắc nhà chúng ta thanh danh không tốt, nhưng hắn cũng không làm ra cái gì trộm gà trộm chó, càng không đi cùng người khác cấu kết làm bậy làm sự, không chỉ có như thế, con gái nhà ngươi rơi xuống sông, con trai nhà ta thấy thế liền không suy nghĩ hậu quả mà nhảy xuống cứu. Kết quả lại là khen ngược, cảm tạ không nói một câu thì thôi đi , nhưng thật ra chỉ trích một đống, xem thật đúng là không thể tốt hơn, nếu không làm ra cái sự gì thì nhà ta cũng chẳng tới.”.
Cố Thiệu Quý nhìn vợ: "Được rồi, đừng nói nữa."
Cố Thiệu Quý suy nghĩ một lúc, sau đó cân nhắc: "Từ khi mọi chuyện đã xảy ra, tranh luận ai đúng ai sai là vô nghĩa. Tôi tự hỏi, trong chuyện này, họ Cố chúng tôi cũng không có lỗi với nhà các người, Thành Bắc không đủ cẩn thận nên mới để làm mọi việc thành ra nỗi này. Đây là lỗi của hắn gây họa cho con gái các người, vì thế gia đình chúng tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm với con gái nhà người ta. Ngay cả khi nhà các người đòi lễ hỏi 100 đồng, gia đình chúng tôi không thể lấy ra được số tiền đó, chúng tôi cũng chạy đôn chạy đáo để lo tiền sính lễ ... Nhưng vấn đề bây giờ không phải là Thành Bắc nhà tôi vô trách nhiệm, mà là Lâm Dung Dung nhà ông không muốn gả cho Thành Bắc . "
Cố Thiệu Quý thở dài: "Là cha mẹ, chúng tôi chỉ có thể đưa ra một số ý kiến về hôn nhân của con cái, chúng tôi không thể quyết định thay cho chúng. Suy cho cùng, chúng là những người muốn sống với nhau, nếu chúng không muốn sống với nhau thì việc bắt buộc phải sống chung cũng là tội lỗi thôi, tùy ý kiến của gia đình ông đối với Lâm Dung Dung. Nếu mà bằng lòng lấy con trai tôi, tôi sẽ không nói gì nữa, cứ thế mà kết hôn. Nếu không nguyện ý, thì chúng ta không nên ép buộc bọn nhỏ, hôn lễ sẽ kết thúc, sau này không xảy ra nữa. "
Ngay khi Cố Thiệu Quý nói xong, Lâm Tân Dân không khỏi nhìn chằm chằm vào ông ta, nghĩ rằng Cố Thiệu Quý là một người đàn ông thẳng thắn và trung thực, nhưng không ngờ ông ta lại có con mắt thấu tình đạt lý như vậy.
Để Lâm Dung Dung đưa ra quyết định, đây rõ ràng là cố ý, dường như còn có mặt khác.
Lâm Tân Dân tức giận đến mức định nói gì đó thì Trần Minh Anh gật đầu: "Đúng vậy, về chuyện con cái, chúng ta vẫn phải để bọn trẻ tự phát biểu ý kiến. Chúng ta không thể có tư tưởng cũ rằng mọi thứ đều do cha mẹ quyết định. "
Trần Minh Anh mỉm cười nhìn Lâm Dung Dung: "Dung Dung, nói cho ta biết, ngươi nghĩ như thế nào về việc kết hôn với Thành Bắc nhà ta?"
Lâm Tân Dân và Thái Quế Hoa đều trừng mắt nhìn vào Lâm Dung Dung , hận không thể lúc này đem cô kéo vào trong phòng, cho cookhoong nói được, nếu cùng Cố Thành Bắc từ bỏ hôn sự, thì hôn sự của cô sau naỳ thật sự khó khăn...
Nhìn em gái của mình, Lâm Ngạo cũng lo lắng phát điên, anh ước gì có thể lôi cô vào phòng , nói cho cô biết hậu quả của vụ việc này, nếu cuộc hôn nhân với Cố Thành Bắc không thành, đường nhân duyên của cô em gái này sẽ không được suôn sẻ.
Hai cô gái có tiếng xấu trong thôn cũng không bằng Lâm Dung Dung , người này lấy người đàn ông què, người kia lại lấy đàn ông đã góa vợ, cả hai đều lấy chồng xa, gia đình hai người đều cảm thấy xấu hổ.
Dư Tiểu Lan bĩu môi, tính cách kia của Lâm Dung Dung, thôi đi, chồng và cha mẹ chồng đối với cô ta đều kỳ vọng, nhưng mà là một người ích kỷ và bất tài.
Lâm Dung Dung lại bị những người ở đây nhìn chằm chằm, điều này khiến cô có chút căng thẳng.
Mặc dù đứng ở cửa không nói gì, nhưng thật ra cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều.
Khi nghĩ tới trúng giải thưởng lớn, chị gái hỏi cô sẽ làm gì với số tiền này, cô trả lời sẽ mua xe, mua nhà, sắm đủ thứ quần áo, túi xách, mỹ phẩm, đồ da hàng hiệu lớn, sản phẩm chăm sóc da các kiểu,sau đó tìm một tiểu thịt tươi mà bao dưỡng, tốt nhất là loại phù hợp với tưởng tượng của cô. Cô vừa nói tới đây cảm thấy tìm không ra ai phù hợp, nếu có người như vậy, thì đã vào làng giải trí rồi, tại sao phải cần cô chăm sóc.
Nhưng vào lúc này, nhìn thấy Cố Thành Bắc , với thân hình và khuôn mặt như vậy, cô lập tức cảm thấy đây chính là tiểu thịt tươi mà cô tưởng tượng muốn giữ lại!
Vốn dĩ cô nghĩ rằng mình bị chuyển đến đây chỉ để chịu đựng, nhưng sau khi nhìn thấy diện mạo của Cố Thành Bắc , cô lại không nghĩ như vậy, thậm chí cô còn cảm thấy nhân phẩm may mắn của mình vẫn chưa biến mất, cô chuyển đến đây chính là thỏa mãn mong ước có một người chồng hoàn hảo như vậy.
Bao dưỡng tiểu thịt tươi, còn phải tiêu tiền, còn phải lo lắng ngày nào đó chính mình hết tiền người ta liền biến mất,nhưng kết hôn với Cố Thành Bắc , Lâm Dung Dung không những không cần tiêu tiền mà còn có thể kiếm được cả một trăm đồng sính lễ. Lâm Dung Dung thấy chính mình quá hời rồi.
Lâm Dung Dung có lý do riêng cho những nghi ngờ của mình.
Cố Thành Bắc có dung mạo như vậy, cho dù là cực phẩm thé nào, cũng sẽ có rất nhiều nữ nhân nguyện ý gả cho hắn, đừng đánh giá thấp sức mạnh người đẹp , nhưng Cố Thành Bắc chẳng có lấy một người nào , là người bị người ta ghét bỏ loại chuyện này, thật là không khoa học, duy nhất có thể lý giải là hắn đang chờ chính mình tới rước nha!!
Nói cách khác, Cố Thành Bắc được chuẩn bị sẵn cho cô, vì Cố Thành Bắc là người của cô tất nhiên không thể để người khác xen vào.
Đối với tiếng xấu, nó chỉ là một phương tiện để giữ cho anh độc thân.
Càng nghĩ về nó, cô càng cảm thấy rằng đây chính là định mệnh đời mình.
Hắn đợi mình lâu như vậy, lại vì chuyện này mà thanh danh kém đi, sao cô có thể nhẫn tâm để hắn tiếp tục chờ cơ chứ?
Không thể làm soái ca đợi lâu nữa.
Trong lòng cô quyết định rất nhanh, về những điều cô nghĩ trước khi đi ra ngoài, cô không thể chỉ gả cho một người xa lạ, nếu được cứu mà thành ra như vậy thì thật vô lý ....
Con người a, tất cả đều có một chỗ hổng cho sự đẹp trai này!
Nếu cô thật sự kết hôn với Cố Thành Bắc , còn có hai ba mặt tốt khác, thứ nhất, cô sẽ không cần phải tiếp xúc với nhà họ Lâm, kẻo họ nghi ngờ thân phận của cô, cũng không còn phải nghe họ cằn nhằn mỗi ngày. Thứ hai, cô không phải chịu những lời chỉ trỏ của dân làng trong thôn Thanh Cương .Thứ ba, bọn họ có thể tránh xa nam chính và nữ chính, sẽ không tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào cốt truyện, tránh cho tương lai đau khổ.
Lâm Dung Dung tuyệt thực để phản đối, nhiều ngày không ăn uống, thậm chí còn không uống nước bọt, cô còn tưởng Lâm Dung Dung có điểm cốt khí, đồng thời cũng cảm thấy cha mẹ chồng thật nghiêm, Lâm Dung Dung đã nháo thành như vậy, cũng không lui lại một bước, nhưng kết quả bà nội Thái Quế Hoa mỗi ngày đều giấu lưu lại chút đồ ăn, Lâm Dung Dung kia một bên nháo tuyệt thực, một bên lẻn ăn vụng sau khi bọn họ rời đi.
Hành vi này khiến Dư Tiểu Lan chán ghét vô cùng, cô muốn xem Cố Thành Bắc từ hôn Lâm Dung Dung, để xem sau này cô ta lấy được người như thế nào
Bà Trần Minh Anh , mẹ của Cố Thành Bắc , cảm thấy buồn bực: " Các ngươi lời này mà còn nói được à, cứ như nhà của chúng ta khi dễ nhà các ngươi đấy. Thành Bắc nhà chúng ta thanh danh không tốt, nhưng hắn cũng không làm ra cái gì trộm gà trộm chó, càng không đi cùng người khác cấu kết làm bậy làm sự, không chỉ có như thế, con gái nhà ngươi rơi xuống sông, con trai nhà ta thấy thế liền không suy nghĩ hậu quả mà nhảy xuống cứu. Kết quả lại là khen ngược, cảm tạ không nói một câu thì thôi đi , nhưng thật ra chỉ trích một đống, xem thật đúng là không thể tốt hơn, nếu không làm ra cái sự gì thì nhà ta cũng chẳng tới.”.
Cố Thiệu Quý nhìn vợ: "Được rồi, đừng nói nữa."
Cố Thiệu Quý suy nghĩ một lúc, sau đó cân nhắc: "Từ khi mọi chuyện đã xảy ra, tranh luận ai đúng ai sai là vô nghĩa. Tôi tự hỏi, trong chuyện này, họ Cố chúng tôi cũng không có lỗi với nhà các người, Thành Bắc không đủ cẩn thận nên mới để làm mọi việc thành ra nỗi này. Đây là lỗi của hắn gây họa cho con gái các người, vì thế gia đình chúng tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm với con gái nhà người ta. Ngay cả khi nhà các người đòi lễ hỏi 100 đồng, gia đình chúng tôi không thể lấy ra được số tiền đó, chúng tôi cũng chạy đôn chạy đáo để lo tiền sính lễ ... Nhưng vấn đề bây giờ không phải là Thành Bắc nhà tôi vô trách nhiệm, mà là Lâm Dung Dung nhà ông không muốn gả cho Thành Bắc . "
Cố Thiệu Quý thở dài: "Là cha mẹ, chúng tôi chỉ có thể đưa ra một số ý kiến về hôn nhân của con cái, chúng tôi không thể quyết định thay cho chúng. Suy cho cùng, chúng là những người muốn sống với nhau, nếu chúng không muốn sống với nhau thì việc bắt buộc phải sống chung cũng là tội lỗi thôi, tùy ý kiến của gia đình ông đối với Lâm Dung Dung. Nếu mà bằng lòng lấy con trai tôi, tôi sẽ không nói gì nữa, cứ thế mà kết hôn. Nếu không nguyện ý, thì chúng ta không nên ép buộc bọn nhỏ, hôn lễ sẽ kết thúc, sau này không xảy ra nữa. "
Ngay khi Cố Thiệu Quý nói xong, Lâm Tân Dân không khỏi nhìn chằm chằm vào ông ta, nghĩ rằng Cố Thiệu Quý là một người đàn ông thẳng thắn và trung thực, nhưng không ngờ ông ta lại có con mắt thấu tình đạt lý như vậy.
Để Lâm Dung Dung đưa ra quyết định, đây rõ ràng là cố ý, dường như còn có mặt khác.
Lâm Tân Dân tức giận đến mức định nói gì đó thì Trần Minh Anh gật đầu: "Đúng vậy, về chuyện con cái, chúng ta vẫn phải để bọn trẻ tự phát biểu ý kiến. Chúng ta không thể có tư tưởng cũ rằng mọi thứ đều do cha mẹ quyết định. "
Trần Minh Anh mỉm cười nhìn Lâm Dung Dung: "Dung Dung, nói cho ta biết, ngươi nghĩ như thế nào về việc kết hôn với Thành Bắc nhà ta?"
Lâm Tân Dân và Thái Quế Hoa đều trừng mắt nhìn vào Lâm Dung Dung , hận không thể lúc này đem cô kéo vào trong phòng, cho cookhoong nói được, nếu cùng Cố Thành Bắc từ bỏ hôn sự, thì hôn sự của cô sau naỳ thật sự khó khăn...
Nhìn em gái của mình, Lâm Ngạo cũng lo lắng phát điên, anh ước gì có thể lôi cô vào phòng , nói cho cô biết hậu quả của vụ việc này, nếu cuộc hôn nhân với Cố Thành Bắc không thành, đường nhân duyên của cô em gái này sẽ không được suôn sẻ.
Hai cô gái có tiếng xấu trong thôn cũng không bằng Lâm Dung Dung , người này lấy người đàn ông què, người kia lại lấy đàn ông đã góa vợ, cả hai đều lấy chồng xa, gia đình hai người đều cảm thấy xấu hổ.
Dư Tiểu Lan bĩu môi, tính cách kia của Lâm Dung Dung, thôi đi, chồng và cha mẹ chồng đối với cô ta đều kỳ vọng, nhưng mà là một người ích kỷ và bất tài.
Lâm Dung Dung lại bị những người ở đây nhìn chằm chằm, điều này khiến cô có chút căng thẳng.
Mặc dù đứng ở cửa không nói gì, nhưng thật ra cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều.
Khi nghĩ tới trúng giải thưởng lớn, chị gái hỏi cô sẽ làm gì với số tiền này, cô trả lời sẽ mua xe, mua nhà, sắm đủ thứ quần áo, túi xách, mỹ phẩm, đồ da hàng hiệu lớn, sản phẩm chăm sóc da các kiểu,sau đó tìm một tiểu thịt tươi mà bao dưỡng, tốt nhất là loại phù hợp với tưởng tượng của cô. Cô vừa nói tới đây cảm thấy tìm không ra ai phù hợp, nếu có người như vậy, thì đã vào làng giải trí rồi, tại sao phải cần cô chăm sóc.
Nhưng vào lúc này, nhìn thấy Cố Thành Bắc , với thân hình và khuôn mặt như vậy, cô lập tức cảm thấy đây chính là tiểu thịt tươi mà cô tưởng tượng muốn giữ lại!
Vốn dĩ cô nghĩ rằng mình bị chuyển đến đây chỉ để chịu đựng, nhưng sau khi nhìn thấy diện mạo của Cố Thành Bắc , cô lại không nghĩ như vậy, thậm chí cô còn cảm thấy nhân phẩm may mắn của mình vẫn chưa biến mất, cô chuyển đến đây chính là thỏa mãn mong ước có một người chồng hoàn hảo như vậy.
Bao dưỡng tiểu thịt tươi, còn phải tiêu tiền, còn phải lo lắng ngày nào đó chính mình hết tiền người ta liền biến mất,nhưng kết hôn với Cố Thành Bắc , Lâm Dung Dung không những không cần tiêu tiền mà còn có thể kiếm được cả một trăm đồng sính lễ. Lâm Dung Dung thấy chính mình quá hời rồi.
Lâm Dung Dung có lý do riêng cho những nghi ngờ của mình.
Cố Thành Bắc có dung mạo như vậy, cho dù là cực phẩm thé nào, cũng sẽ có rất nhiều nữ nhân nguyện ý gả cho hắn, đừng đánh giá thấp sức mạnh người đẹp , nhưng Cố Thành Bắc chẳng có lấy một người nào , là người bị người ta ghét bỏ loại chuyện này, thật là không khoa học, duy nhất có thể lý giải là hắn đang chờ chính mình tới rước nha!!
Nói cách khác, Cố Thành Bắc được chuẩn bị sẵn cho cô, vì Cố Thành Bắc là người của cô tất nhiên không thể để người khác xen vào.
Đối với tiếng xấu, nó chỉ là một phương tiện để giữ cho anh độc thân.
Càng nghĩ về nó, cô càng cảm thấy rằng đây chính là định mệnh đời mình.
Hắn đợi mình lâu như vậy, lại vì chuyện này mà thanh danh kém đi, sao cô có thể nhẫn tâm để hắn tiếp tục chờ cơ chứ?
Không thể làm soái ca đợi lâu nữa.
Trong lòng cô quyết định rất nhanh, về những điều cô nghĩ trước khi đi ra ngoài, cô không thể chỉ gả cho một người xa lạ, nếu được cứu mà thành ra như vậy thì thật vô lý ....
Con người a, tất cả đều có một chỗ hổng cho sự đẹp trai này!
Nếu cô thật sự kết hôn với Cố Thành Bắc , còn có hai ba mặt tốt khác, thứ nhất, cô sẽ không cần phải tiếp xúc với nhà họ Lâm, kẻo họ nghi ngờ thân phận của cô, cũng không còn phải nghe họ cằn nhằn mỗi ngày. Thứ hai, cô không phải chịu những lời chỉ trỏ của dân làng trong thôn Thanh Cương .Thứ ba, bọn họ có thể tránh xa nam chính và nữ chính, sẽ không tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào cốt truyện, tránh cho tương lai đau khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.