Thập Niên 70: Nàng Dâu Được Gửi Qua Bưu Điện
Chương 16: Cô Vợ Nạm Vàng
Lưu Trư Trư
28/10/2022
Ông Hàn thần bí gật đầu: “Thật ra bát tự của lão đại với nhà họ Tô không hợp nhau lắm nhưng lúc ấy tôi và anh em tốt đã bàn với nhau cũng không tiện từ hôn, nếu nhà bọn họ đã chủ động bàn lùi, vậy chúng ta cứ vui mừng tiếp nhận là được.”
“Nhà họ Tô cũng có tâm địa thật, con bé đó xứng đôi với con trai tôi sao, năm đó nếu không phải do ông với anh ấy định ra mối hôn sự này thì thật sự tôi cũng chướng mắt con bé nhà họ Tô kia, nghe nói gần đây nó đi rất gần với nhà Mãn Thương, toàn tâm toàn ý muốn vào thành phố sinh sống, cũng là con tiện nhân không an phận thủ thường, cùng một cái đức hạnh với mẹ nó.” Nghĩ tới những chuyện dơ bẩn bị truyền ra ngoài của Phương Tú Lệ, Vương Quế Hoa lại đột nhiên không thấy buồn vì mối hôn sự này nữa.
Huống hồ mấy ngày trước Phương Tú Lệ còn có chuyện gièm pha này truyền ra, con bé Tô Ái Hoa đó cho rằng chính mình thật là người trong sạch không bằng?
Mẹ nào con nấy, loại mẹ dơ bẩn như vậy nào có thể sinh ra mặt hàng gì tốt?
Vương Quế Hoa định thần lại.
Trước kia người trong thôn đều hâm mộ bà nói bà có đứa con trai đi tham gia quân ngũ, hiện giờ mọi người đều tới hỏi thăm, hỏi có phải do lão đại phạm sai lầm ở bên ngoài hay không mà bị phạt đi tới Đường Thành.
Nghĩ tới đây thì Vương Quế Hoa lại muốn khóc, này là do lão đại tự yêu cầu được điều tới, thằng bé này đúng là cái khúc gỗ mục.
Trong thời gian này Vương Quế Hoa nóng nảy tới miệng sắp lở loét hết cả, nằm mơ cũng đều nghĩ tới chuyện của con.
“Bằng không tôi đi một chuyến tới Đường Thành đi, tới chỗ đó tìm lãnh đạo bộ đội phản ánh một chút, sự nghiệp cần phải làm nhưng lập gia đình cũng quan trọng mà, hai đứa em trai đều đã kết hôn sinh con, mà nó —” Nói tới đây ông Hàn ho khan hai tiếng, không phải ông không vội nhưng gấp cũng không giải quyết được vấn đề gì.
“Không được thì để cho lão đại đưa mấy đứa con trai vào viện phúc lợi, dù sao cũng không phải con ruột của chính mình, đúng là không biết nó nghĩ như thế nào, vì con của người khác mà bản thân không lập gia đình, hiện tại nó cũng đã 25, nếu tìm cô gái trẻ tuổi thì không thích hợp lắm, phải tìm một người phụ nữ tái hôn hoặc chồng chết thì tôi cũng không cam lòng.”
Ông Hàn trầm mặc không nói lời nào, thật ra không chỉ bên phía Tô Ái Hoa có vấn đề mà lão đại căn bản không có ý định tìm vợ, nếu anh thành tâm với chuyện hôn nhân này nên đích thân trở về để con gái nhà họ Tô xem tướng mạo dáng vẻ của anh. Để người trong thôn xem có phải anh đi chăn dê hay không, nhưng lão đại lại đang lo lắng mấy đứa bé kia!
Trước kia nghe lão đại nhắc qua một lần, nói là ông bà nội mấy đứa nhóc đó đều là người có ân với anh, trận vận động này ảnh hưởng tới gia đình mấy đứa bé nên lão đại chỉ có thể xin điều đi Đường Thành, cũng mang theo bọn nhỏ đi, mà lí do nói với bộ đội bên kia là vợ ở bên này sinh con, lại nói với người trong thôn là sinh ở trong quân doanh nên hai bên thật ra không biết nội tình, nhưng mà làm người hẳn là nên biết ơn, mấy ông bà của bọn nhóc đều là công thần thời kì kiến quốc hiện giờ bị hãm hại, cho dù con trai có kết hôn muộn mấy năm để giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn này cũng là điều nên làm.
“Việc này bà xem có thể làm thì làm, không làm được cũng không có cách nào cả, chính bản thân lão đại cũng có chừng mực, không phải người không biết tốt xấu, trước cứ xem đã.”
“Cũng chỉ có thể như vậy, ngày mai tôi tới tìm bà mối để bà ấy giúp tôi hỏi chút xem những đội xung quanh có người nào thích hợp hay không.”
Nghe cha mẹ chồng nói, Đường Thải Vân và Thái Tú Mẫn trao đổi ánh mắt với nhau.
Tốn hai trăm đồng tiền tìm cô vợ cho anh trai chồng, cô vợ này là nạm vàng không bằng?
“Nhà họ Tô cũng có tâm địa thật, con bé đó xứng đôi với con trai tôi sao, năm đó nếu không phải do ông với anh ấy định ra mối hôn sự này thì thật sự tôi cũng chướng mắt con bé nhà họ Tô kia, nghe nói gần đây nó đi rất gần với nhà Mãn Thương, toàn tâm toàn ý muốn vào thành phố sinh sống, cũng là con tiện nhân không an phận thủ thường, cùng một cái đức hạnh với mẹ nó.” Nghĩ tới những chuyện dơ bẩn bị truyền ra ngoài của Phương Tú Lệ, Vương Quế Hoa lại đột nhiên không thấy buồn vì mối hôn sự này nữa.
Huống hồ mấy ngày trước Phương Tú Lệ còn có chuyện gièm pha này truyền ra, con bé Tô Ái Hoa đó cho rằng chính mình thật là người trong sạch không bằng?
Mẹ nào con nấy, loại mẹ dơ bẩn như vậy nào có thể sinh ra mặt hàng gì tốt?
Vương Quế Hoa định thần lại.
Trước kia người trong thôn đều hâm mộ bà nói bà có đứa con trai đi tham gia quân ngũ, hiện giờ mọi người đều tới hỏi thăm, hỏi có phải do lão đại phạm sai lầm ở bên ngoài hay không mà bị phạt đi tới Đường Thành.
Nghĩ tới đây thì Vương Quế Hoa lại muốn khóc, này là do lão đại tự yêu cầu được điều tới, thằng bé này đúng là cái khúc gỗ mục.
Trong thời gian này Vương Quế Hoa nóng nảy tới miệng sắp lở loét hết cả, nằm mơ cũng đều nghĩ tới chuyện của con.
“Bằng không tôi đi một chuyến tới Đường Thành đi, tới chỗ đó tìm lãnh đạo bộ đội phản ánh một chút, sự nghiệp cần phải làm nhưng lập gia đình cũng quan trọng mà, hai đứa em trai đều đã kết hôn sinh con, mà nó —” Nói tới đây ông Hàn ho khan hai tiếng, không phải ông không vội nhưng gấp cũng không giải quyết được vấn đề gì.
“Không được thì để cho lão đại đưa mấy đứa con trai vào viện phúc lợi, dù sao cũng không phải con ruột của chính mình, đúng là không biết nó nghĩ như thế nào, vì con của người khác mà bản thân không lập gia đình, hiện tại nó cũng đã 25, nếu tìm cô gái trẻ tuổi thì không thích hợp lắm, phải tìm một người phụ nữ tái hôn hoặc chồng chết thì tôi cũng không cam lòng.”
Ông Hàn trầm mặc không nói lời nào, thật ra không chỉ bên phía Tô Ái Hoa có vấn đề mà lão đại căn bản không có ý định tìm vợ, nếu anh thành tâm với chuyện hôn nhân này nên đích thân trở về để con gái nhà họ Tô xem tướng mạo dáng vẻ của anh. Để người trong thôn xem có phải anh đi chăn dê hay không, nhưng lão đại lại đang lo lắng mấy đứa bé kia!
Trước kia nghe lão đại nhắc qua một lần, nói là ông bà nội mấy đứa nhóc đó đều là người có ân với anh, trận vận động này ảnh hưởng tới gia đình mấy đứa bé nên lão đại chỉ có thể xin điều đi Đường Thành, cũng mang theo bọn nhỏ đi, mà lí do nói với bộ đội bên kia là vợ ở bên này sinh con, lại nói với người trong thôn là sinh ở trong quân doanh nên hai bên thật ra không biết nội tình, nhưng mà làm người hẳn là nên biết ơn, mấy ông bà của bọn nhóc đều là công thần thời kì kiến quốc hiện giờ bị hãm hại, cho dù con trai có kết hôn muộn mấy năm để giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn này cũng là điều nên làm.
“Việc này bà xem có thể làm thì làm, không làm được cũng không có cách nào cả, chính bản thân lão đại cũng có chừng mực, không phải người không biết tốt xấu, trước cứ xem đã.”
“Cũng chỉ có thể như vậy, ngày mai tôi tới tìm bà mối để bà ấy giúp tôi hỏi chút xem những đội xung quanh có người nào thích hợp hay không.”
Nghe cha mẹ chồng nói, Đường Thải Vân và Thái Tú Mẫn trao đổi ánh mắt với nhau.
Tốn hai trăm đồng tiền tìm cô vợ cho anh trai chồng, cô vợ này là nạm vàng không bằng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.