Thập Niên 70: Nàng Dâu Được Gửi Qua Bưu Điện
Chương 3: Xuyên Sách
Lưu Trư Trư
16/10/2022
Tô Ái Hoa thấy có một thanh niên trí thức cầm lấy gậy trúc thật sự muốn đuổi người liền lập tức quay đầu chạy ra ngoài, trước khi đi còn nhìn thấy Triệu Mạn đang trợn trắng mắt làm cô ta giận sôi máu.
A a a a, thật là tức chết người đi được!
Đương nhiên là không thể kêu được Tô Mạn tới Tô gia, nguyên chủ đúng là một cô gái ngoan ngoãn nghe lời, nhưng mà ai bảo trong một lần Triệu Mạn giặt quần áo liền rơi xuống nước, hiện tại cô đã không phải cô gái nhỏ Triệu Mạn kia nữa rồi.
Triệu Mạn hiện tại là một người đến từ thế kỷ 21, sau khi tăng ca chết đột ngột liền đi tới một quyển sách niên đại, là con một, cha mẹ còn là nhân viên chính phủ.
Nghe có vẻ cực kỳ trâu bò đúng không, đáng tiếc, nguyên chủ chỉ là một pháo hôi mà thôi.
Nguyên chủ sinh ra ở thập niên 60, là đứa con gái nhỏ nhất trong nhà, trong nhà có 5 người anh trai nhưng cô gái nhỏ tuổi nhất này lại phải thế thân chỉ tiêu của anh trai, đi xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Cha ruột Triệu Truyện Quýnh là chủ nhiệm của xưởng dệt, cùng nguyên phối chỉ sinh được một đứa con gái là Triệu Mạn, sau đó tra cha cặp với Phương Mạn Lệ làm ở cùng đơn vị. Tới giữa thập niên 60, mẹ của nguyên chủ lại đột nhiên biến mất ở nhà, nguyên chủ cũng trở thành một đứa bé không có mẹ đáng thương.
Phương Mạn Lệ kia cũng là một người có bản lĩnh, vốn dĩ bà ta chỉ là một người làm việc lặt vặt trong xưởng dệt, bởi vì thông đồng với cha Triệu nên không chỉ được vào biên chế chính thức mà cuối cùng còn nhập chủ Đông Cung, thuận tiện đưa năm đứa con trai của chồng trước tới Triệu gia, để cho kẻ coi tiền như rác là Triệu Truyện Quýnh nuôi sống.
Tục ngữ nói có mẹ kế liền có cha kế, trong nhà có Phương Mạn Lệ làm chủ, lời nói của tra cha liền không có tác dụng mấy, ngay cả tới khi trong nhà cần có người xuống nông thôn cắm đội cũng là để cho Triệu Mạn đi, lúc ấy nguyên chủ còn chưa đến mười hai tuổi, mẹ kế lại dùng chút thủ đoạn, nói dối tuổi mới có thể làm cho Triệu Mạn xuống nông thôn.
Vốn dĩ mấy anh trai kế kia cũng cần xuống nông thôn, nhưng kết quả là Phương Mạn Lệ tìm chút quan hệ liền được miễn.
Cuối cùng nguyên chủ bị phái đến quê quán của Phương Mạn Lệ cắm đội.
Ở trong mắt cha Triệu, Phương Mạn Lệ thật sự là một người mẹ kế tốt, đương nhiên nguyên chủ cũng tin.
A a a a, thật là tức chết người đi được!
Đương nhiên là không thể kêu được Tô Mạn tới Tô gia, nguyên chủ đúng là một cô gái ngoan ngoãn nghe lời, nhưng mà ai bảo trong một lần Triệu Mạn giặt quần áo liền rơi xuống nước, hiện tại cô đã không phải cô gái nhỏ Triệu Mạn kia nữa rồi.
Triệu Mạn hiện tại là một người đến từ thế kỷ 21, sau khi tăng ca chết đột ngột liền đi tới một quyển sách niên đại, là con một, cha mẹ còn là nhân viên chính phủ.
Nghe có vẻ cực kỳ trâu bò đúng không, đáng tiếc, nguyên chủ chỉ là một pháo hôi mà thôi.
Nguyên chủ sinh ra ở thập niên 60, là đứa con gái nhỏ nhất trong nhà, trong nhà có 5 người anh trai nhưng cô gái nhỏ tuổi nhất này lại phải thế thân chỉ tiêu của anh trai, đi xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Cha ruột Triệu Truyện Quýnh là chủ nhiệm của xưởng dệt, cùng nguyên phối chỉ sinh được một đứa con gái là Triệu Mạn, sau đó tra cha cặp với Phương Mạn Lệ làm ở cùng đơn vị. Tới giữa thập niên 60, mẹ của nguyên chủ lại đột nhiên biến mất ở nhà, nguyên chủ cũng trở thành một đứa bé không có mẹ đáng thương.
Phương Mạn Lệ kia cũng là một người có bản lĩnh, vốn dĩ bà ta chỉ là một người làm việc lặt vặt trong xưởng dệt, bởi vì thông đồng với cha Triệu nên không chỉ được vào biên chế chính thức mà cuối cùng còn nhập chủ Đông Cung, thuận tiện đưa năm đứa con trai của chồng trước tới Triệu gia, để cho kẻ coi tiền như rác là Triệu Truyện Quýnh nuôi sống.
Tục ngữ nói có mẹ kế liền có cha kế, trong nhà có Phương Mạn Lệ làm chủ, lời nói của tra cha liền không có tác dụng mấy, ngay cả tới khi trong nhà cần có người xuống nông thôn cắm đội cũng là để cho Triệu Mạn đi, lúc ấy nguyên chủ còn chưa đến mười hai tuổi, mẹ kế lại dùng chút thủ đoạn, nói dối tuổi mới có thể làm cho Triệu Mạn xuống nông thôn.
Vốn dĩ mấy anh trai kế kia cũng cần xuống nông thôn, nhưng kết quả là Phương Mạn Lệ tìm chút quan hệ liền được miễn.
Cuối cùng nguyên chủ bị phái đến quê quán của Phương Mạn Lệ cắm đội.
Ở trong mắt cha Triệu, Phương Mạn Lệ thật sự là một người mẹ kế tốt, đương nhiên nguyên chủ cũng tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.