Thập Niên 70: Nghe Tiếng Lòng Vợ Quân Nhân, Giao Dịch Từng Bước Thăng Tiến
Chương 4:
Thập Ngũ Nha
04/08/2024
“Chậc chậc, Dương Hữu Đức thật không biết xấu hổ, lần nào cũng phải hỏi mình làm sướng hay Dương Kim Điền làm sướng, ba phút một lần, trong lòng anh ta không tự thấy được sao? Hơn nữa, nếu ông ta mà giỏi, Lưu Đào Hoa sẽ phải đi tìm Dương Kim Điền giải khát à.”
Đường Kiểu Kiểu tránh dưới bóng cây, điên cuồng mắng chửi, dù sao người khác cũng không nghe được, cô mắng sao cũng được cả.
Đám quần chúng đều ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Dương Hữu Đức có vẻ khinh thường hơn một chút. Hóa ra được có ba phút, thật vô dụng!
Dương Kim Điền kiêu hãnh ngẩng đầu lên. Tất cả đàn ông trong đại đội thôn Dương Thụ cộng lại cũng không bằng anh ta.
“Này, Dương Hữu Đức và Mã Xuân Đào cũng ngủ với nhau à, hu hu sao mà loạn quá vậy”
Tam quan của Đường Kiểu Kiểu vỡ nát hết, đây không còn là mối tình tứ giác đơn giản nữa, loạn đến mức khó hiểu, giải thích cũng không hiểu. Tại sao kiếp trước cô không nhận ra thôn Dương Thị này cởi mở như vậy nhỉ?
Vẻ kiêu ngạo trên mặt Dương Kim Điền lập tức chuyển thành tức giận. Anh ta có thể làm loạn ở bên ngoài, nhưng anh ta không thể đội nón xanh được!
"Con khốn!"
Dương Kim Điền giơ tay tát một cái, khiến vợ Mã Xuân Đào ngã lăn ra đất, rồi lại lao vào Dương Hữu Đức, hét lên: "Tôi giết ông!"
Ngủ với Đào Hoa anh ta không nói, còn ngủ với vợ anh ta, tên khốn già này thật đáng chết!
"Mày ngào rồi à? Buông ra, mẹ nó ông đây là chú của mày đấy, cái thứ ngỗ nghịch bất hiếu này!”
Dù sao Dương Hữu Đức cũng lớn tuổi hơn, chẳng mấy chốc đã bị Dương Kim Điền đè xuống đất đánh một trận. Chỉ mới một lát, khuôn mặt ông ta đã giống như cái xưởng sơn, mặt mày chỗ đỏ chỗ trắng chỗ xanh.
"Chú, chú con mẹ ông chứ, ông già rồi mà còn không đứng đắn, tôi đánh chết ông!”
Dương Kim Điền vừa mắng vừa đánh ông ta, cái này mà còn nhịn được thì trên đời có gì không nhịn được nữa. Hơn nữa, Dương Hữu Đức cách nhà anh ta năm đời, chú cái gì?
Cả mảnh đất loạn cào cào lên, mọi người đều xông vào ngăn cản, nhưng chỉ là xem náo nhiệt thôi, thật ra chỉ làm bộ. Dương Hữu Đức ỷ là đội trưởng, diễu võ dương oai trong thôn, người nhà ông ta cũng ỷ thế hiếp người thành thói, các thôn dân đều ước gì Dương Kim Điền đánh chết ông ta.
Đường Kiểu Kiểu tránh dưới bóng cây, điên cuồng mắng chửi, dù sao người khác cũng không nghe được, cô mắng sao cũng được cả.
Đám quần chúng đều ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Dương Hữu Đức có vẻ khinh thường hơn một chút. Hóa ra được có ba phút, thật vô dụng!
Dương Kim Điền kiêu hãnh ngẩng đầu lên. Tất cả đàn ông trong đại đội thôn Dương Thụ cộng lại cũng không bằng anh ta.
“Này, Dương Hữu Đức và Mã Xuân Đào cũng ngủ với nhau à, hu hu sao mà loạn quá vậy”
Tam quan của Đường Kiểu Kiểu vỡ nát hết, đây không còn là mối tình tứ giác đơn giản nữa, loạn đến mức khó hiểu, giải thích cũng không hiểu. Tại sao kiếp trước cô không nhận ra thôn Dương Thị này cởi mở như vậy nhỉ?
Vẻ kiêu ngạo trên mặt Dương Kim Điền lập tức chuyển thành tức giận. Anh ta có thể làm loạn ở bên ngoài, nhưng anh ta không thể đội nón xanh được!
"Con khốn!"
Dương Kim Điền giơ tay tát một cái, khiến vợ Mã Xuân Đào ngã lăn ra đất, rồi lại lao vào Dương Hữu Đức, hét lên: "Tôi giết ông!"
Ngủ với Đào Hoa anh ta không nói, còn ngủ với vợ anh ta, tên khốn già này thật đáng chết!
"Mày ngào rồi à? Buông ra, mẹ nó ông đây là chú của mày đấy, cái thứ ngỗ nghịch bất hiếu này!”
Dù sao Dương Hữu Đức cũng lớn tuổi hơn, chẳng mấy chốc đã bị Dương Kim Điền đè xuống đất đánh một trận. Chỉ mới một lát, khuôn mặt ông ta đã giống như cái xưởng sơn, mặt mày chỗ đỏ chỗ trắng chỗ xanh.
"Chú, chú con mẹ ông chứ, ông già rồi mà còn không đứng đắn, tôi đánh chết ông!”
Dương Kim Điền vừa mắng vừa đánh ông ta, cái này mà còn nhịn được thì trên đời có gì không nhịn được nữa. Hơn nữa, Dương Hữu Đức cách nhà anh ta năm đời, chú cái gì?
Cả mảnh đất loạn cào cào lên, mọi người đều xông vào ngăn cản, nhưng chỉ là xem náo nhiệt thôi, thật ra chỉ làm bộ. Dương Hữu Đức ỷ là đội trưởng, diễu võ dương oai trong thôn, người nhà ông ta cũng ỷ thế hiếp người thành thói, các thôn dân đều ước gì Dương Kim Điền đánh chết ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.