[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện
Chương 31: Anh Cả… Anh Cả… Cầu Xin Anh (H)
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
22/06/2024
Cảm giác sưng tấy và xé rách mạnh mẽ khiến chân Triệu Bảo Châu run rẩy không ngừng, suýt chút nữa ngã xuống đất, cô nắm lấy cánh tay của Hàn Kiến Hoằng, cố gắng giữ vững cơ thể.
m hộ như bị ngập trong nước, tưới dâm huyệt lên toàn bộ gậy thịt.
Tiểu huyệt bị đụ tàn bạo qua mềm đến mức không thể tả được, mị thịt bên trong điên cuồng cắn hút, siết chặt gậy thịt nóng rực, cảm giác bao bọc ấm áp này thật sự muốn lấy mạng người.
"Nhìn em xem, dâm huyệt hút chặt như vậy, quả nhiên hôm qua đã sướng đến biết ăn gậy thịt rồi."
Hàn Kiến Hoằng cắn răng, dùng sức điên cuồng đâm vào hoa huyệt ướt đẫm mấy cái. Bên trong mềm mại căng chặt, anh mới chọc mấy cái mà dâm thủy đã phun ra ướt lầy lội nơi hai người giao hợp, phát ra tiếng nước “nhóp nhép, nhóp nhép” dâm mỹ.
"Đĩ thõa thiếu đụ, đúng là sinh ra để bị người ta chơi."
Hàn Kiến Hoằng tóm lấy mông cô, đè chặt cô lên tường, nhấc cao một chân của cô lên treo trên cánh tay mình rồi dùng sức thọc vào tiểu huyệt.
Tư thế này để lộ toàn bộ âm đạo của Triệu Bảo Châu ra bên ngoài không khí, trời lại sáng để anh có thể nhìn rõ ràng khiến cô xấu hổ tới đỉnh điểm.
Hai tay Triệu Bảo Châu run rẩy đấm vào ngực anh: "Anh đừng... Ha... Hức…"
Hai tay cô giãy dụa không chút sức lực nào, thay vào đó càng giống như ve vãn tán tỉnh.
"Còn dám nói không muốn, dâm huyệt của em có đồng ý không, hửm? Nhìn bản thân sướng thành cái bộ dạng gì rồi. Hự... mẹ nó đúng là khít." Hàn Kiến Hoằng rít một hơi, cúi đầu nhìn gậy thịt đang điên cuồng ra vào, mị thịt âm hộ đỏ rực bị kéo ra bên ngoài khiến anh mê mẩn, bàn tay còn lại không nhịn được cởi áo của Triệu Bảo Châu ra, muốn bóp nắn ngực cô.
Tư thế hai người đứng đối mặt làm thế này, cộng thêm với việc Hàn Kiến Hoằng va chạm quá mức kịch liệt khiến hai bầu ngực sữa không ngừng run rẩy, dập dìu lắc qua lắc lại như sắp rơi đến nơi.
“Ngực cũng dâm đãng không kém.” Hàn Kiến Hoằng nhéo núm vú, mím môi: “Nơi này cũng ngứa à? Lần sau ngực cũng để tôi chịch.”
Triệu Bảo Châu nhắm hai mắt lại, khó chịu thở dốc.
Cô không hiểu tại sao trong lúc làm chuyện này Hàn Kiến Hoằng lại thích nói mấy lời hạ lưu tục tĩu khiến người nghe nóng mặt đỏ tai thế này, mà cô cũng không muốn trả lời anh.
Ánh nắng chói chang bên ngoài như chỉ trích hai người đang thông dâm ngoại tình, cô chỉ có thể nhắm mắt không nhìn mới khiến bản thân giảm bớt cảm giác tội lỗi.
Hàn Kiến Hoằng thấy cô rõ ràng là sướng đến chết mà vẫn nhịn không kêu ra tiếng, anh hít một hơi thật sâu, thẳng eo liên tục đẩy mạnh vào nơi sâu nhất, để dương vật hoàn toàn cắm vào trong âm hộ.
Quy đầu thô dày nóng bỏng mỗi lần rút ra lại kéo theo mị thịt âm đạo, cọ xát lên từng khu vực nhạy cảm nhất gây ra cảm giác tê dại. Tứ chi Triệu Bảo Châu mềm nhũn, hai tay đang đánh Hàn Kiến Hoằng cũng đột nhiên vô lực buông thõng xuống bờ vai rắn rỏi của anh, vẻ mặt cô tràn ngập thống khổ ngâm nga rên rỉ.
"Ha… A…"
Nhìn vẻ mặt của cô, Hàn Kiến Hoằng biết cô sắp bắn ra, liền rút dương vật ra ngoài một chút rồi đâm mạnh vào, cảm giác đau xót cùng khoái cảm nhanh chóng tăng vọt khiến Triệu Bảo Châu tê dại người đi.
"Dừng lại... A... Ha…"
Giọng nói cô lơ lửng, nửa thân trên vặn vẹo sang trái phải, vẻ mặt ngây ngất như dục sinh dục tử.
Hàn Kiến Hoằng cố ý đâm loạn vào một điểm nhô lên bên trong, hết lần này đến lần khác thúc từng cú nặng nề mạnh bạo, cảm giác sắp đạt cao trào kích thích thần kinh Triệu Bảo Châu, khiến cô không thể chịu đựng nổi nữa.
"A... Không được... anh... anh cả..." Cô la hét gọi tên Hàn Kiến Hoằng, toàn thân chua xót muốn chết, cảm giác ngột ngạt và khoái cảm giống như cận kề cái chết khiến cô phát điên.
Mà phản ứng duy nhất lúc này hồi đáp lại cô chỉ có âm thanh hai bộ phận sinh dục va chạm vang lên “bạch, bạch, bạch”, Hàn Kiến Hoằng đụ cô càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thô nặng. Triệu Bảo Châu nào có chịu đựng được nữa, cô lắc đầu giãy giụa, mỗi khi anh tiến sâu vào lại khiến cơ thể cô cứng đờ, co giật mà lên đỉnh.
Tiểu huyệt càng co rút càng siết chặt khiến Hàn Kiến Hoằng sướng đến tê cả da đầu, anh gầm gừ tiếp tục đụ như cái máy đóng cọc vô cảm.
Thân thể Triệu Bảo Châu vẫn còn trong cơn co giật, cô sớm đã đứng không vững nữa, trượt dần xuống đất, Hàn Kiến Hoằng thậm chí còn không nhấc nổi.
Anh nghiến răng nghiến lợi rút dương vật của mình ra, ôm eo Triệu Bảo Châu lật người cô lại, nâng mông cô lên sau đó nhét cặc của mình đâm vào từ phía sau.
Khoảnh khắc cắm lại côn thịt vào cơ thể, Triệu Bảo Châu thống khổ hét lên.
Một cỗ dâm dịch lớn phun ra nhỏ giọt xuống đất.
Hàn Kiến Hoằng vỗ lên cái mông tròn trịa trắng mịn của cô “ba, ba, ba” mấy cái, nặng nề nói: “Chống tay lên ghế đi.”
Hai mắt Triệu Bảo Châu đờ đẫn, tầm mắt mơ hồ liếc nhìn chiếc ghế gỗ cách mình khoảng một mét, thân thể căng cứng: "Không muốn..."
Bàn đặt ngay trước cửa sổ, nơi đó ánh nắng quá gay gắt, rất dễ bị người ở bên ngoài nhìn thấy.
Hàn Kiến Hoằng lại đánh một cái lên mông cô: “Bảo em đi thì đi đi, nói nhảm nhiều thế làm gì, dâm huyệt còn đang rỉ nước này, không muốn sướng nữa à?”
Anh vừa đánh, dây thần kinh mỏng manh nhạy cảm của Triệu Bảo Châu lại chịu kích thích, lỗ hoa dâng lên một loại khoái cảm kỳ quái, thân thể cô lại bắt đầu run rẩy.
Hàn Kiến Hoằng kéo hai tay cô ra sau lưng, vừa cắm rút vào trong hoa huyệt vừa đẩy cô đi về phía trước.
"Ưm… Đừng làm vậy... Xin anh... Hức… Anh cả... Anh cả... Ha…" Triệu Bảo Châu lại bật khóc, tuyệt vọng cầu xin anh.
m hộ như bị ngập trong nước, tưới dâm huyệt lên toàn bộ gậy thịt.
Tiểu huyệt bị đụ tàn bạo qua mềm đến mức không thể tả được, mị thịt bên trong điên cuồng cắn hút, siết chặt gậy thịt nóng rực, cảm giác bao bọc ấm áp này thật sự muốn lấy mạng người.
"Nhìn em xem, dâm huyệt hút chặt như vậy, quả nhiên hôm qua đã sướng đến biết ăn gậy thịt rồi."
Hàn Kiến Hoằng cắn răng, dùng sức điên cuồng đâm vào hoa huyệt ướt đẫm mấy cái. Bên trong mềm mại căng chặt, anh mới chọc mấy cái mà dâm thủy đã phun ra ướt lầy lội nơi hai người giao hợp, phát ra tiếng nước “nhóp nhép, nhóp nhép” dâm mỹ.
"Đĩ thõa thiếu đụ, đúng là sinh ra để bị người ta chơi."
Hàn Kiến Hoằng tóm lấy mông cô, đè chặt cô lên tường, nhấc cao một chân của cô lên treo trên cánh tay mình rồi dùng sức thọc vào tiểu huyệt.
Tư thế này để lộ toàn bộ âm đạo của Triệu Bảo Châu ra bên ngoài không khí, trời lại sáng để anh có thể nhìn rõ ràng khiến cô xấu hổ tới đỉnh điểm.
Hai tay Triệu Bảo Châu run rẩy đấm vào ngực anh: "Anh đừng... Ha... Hức…"
Hai tay cô giãy dụa không chút sức lực nào, thay vào đó càng giống như ve vãn tán tỉnh.
"Còn dám nói không muốn, dâm huyệt của em có đồng ý không, hửm? Nhìn bản thân sướng thành cái bộ dạng gì rồi. Hự... mẹ nó đúng là khít." Hàn Kiến Hoằng rít một hơi, cúi đầu nhìn gậy thịt đang điên cuồng ra vào, mị thịt âm hộ đỏ rực bị kéo ra bên ngoài khiến anh mê mẩn, bàn tay còn lại không nhịn được cởi áo của Triệu Bảo Châu ra, muốn bóp nắn ngực cô.
Tư thế hai người đứng đối mặt làm thế này, cộng thêm với việc Hàn Kiến Hoằng va chạm quá mức kịch liệt khiến hai bầu ngực sữa không ngừng run rẩy, dập dìu lắc qua lắc lại như sắp rơi đến nơi.
“Ngực cũng dâm đãng không kém.” Hàn Kiến Hoằng nhéo núm vú, mím môi: “Nơi này cũng ngứa à? Lần sau ngực cũng để tôi chịch.”
Triệu Bảo Châu nhắm hai mắt lại, khó chịu thở dốc.
Cô không hiểu tại sao trong lúc làm chuyện này Hàn Kiến Hoằng lại thích nói mấy lời hạ lưu tục tĩu khiến người nghe nóng mặt đỏ tai thế này, mà cô cũng không muốn trả lời anh.
Ánh nắng chói chang bên ngoài như chỉ trích hai người đang thông dâm ngoại tình, cô chỉ có thể nhắm mắt không nhìn mới khiến bản thân giảm bớt cảm giác tội lỗi.
Hàn Kiến Hoằng thấy cô rõ ràng là sướng đến chết mà vẫn nhịn không kêu ra tiếng, anh hít một hơi thật sâu, thẳng eo liên tục đẩy mạnh vào nơi sâu nhất, để dương vật hoàn toàn cắm vào trong âm hộ.
Quy đầu thô dày nóng bỏng mỗi lần rút ra lại kéo theo mị thịt âm đạo, cọ xát lên từng khu vực nhạy cảm nhất gây ra cảm giác tê dại. Tứ chi Triệu Bảo Châu mềm nhũn, hai tay đang đánh Hàn Kiến Hoằng cũng đột nhiên vô lực buông thõng xuống bờ vai rắn rỏi của anh, vẻ mặt cô tràn ngập thống khổ ngâm nga rên rỉ.
"Ha… A…"
Nhìn vẻ mặt của cô, Hàn Kiến Hoằng biết cô sắp bắn ra, liền rút dương vật ra ngoài một chút rồi đâm mạnh vào, cảm giác đau xót cùng khoái cảm nhanh chóng tăng vọt khiến Triệu Bảo Châu tê dại người đi.
"Dừng lại... A... Ha…"
Giọng nói cô lơ lửng, nửa thân trên vặn vẹo sang trái phải, vẻ mặt ngây ngất như dục sinh dục tử.
Hàn Kiến Hoằng cố ý đâm loạn vào một điểm nhô lên bên trong, hết lần này đến lần khác thúc từng cú nặng nề mạnh bạo, cảm giác sắp đạt cao trào kích thích thần kinh Triệu Bảo Châu, khiến cô không thể chịu đựng nổi nữa.
"A... Không được... anh... anh cả..." Cô la hét gọi tên Hàn Kiến Hoằng, toàn thân chua xót muốn chết, cảm giác ngột ngạt và khoái cảm giống như cận kề cái chết khiến cô phát điên.
Mà phản ứng duy nhất lúc này hồi đáp lại cô chỉ có âm thanh hai bộ phận sinh dục va chạm vang lên “bạch, bạch, bạch”, Hàn Kiến Hoằng đụ cô càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thô nặng. Triệu Bảo Châu nào có chịu đựng được nữa, cô lắc đầu giãy giụa, mỗi khi anh tiến sâu vào lại khiến cơ thể cô cứng đờ, co giật mà lên đỉnh.
Tiểu huyệt càng co rút càng siết chặt khiến Hàn Kiến Hoằng sướng đến tê cả da đầu, anh gầm gừ tiếp tục đụ như cái máy đóng cọc vô cảm.
Thân thể Triệu Bảo Châu vẫn còn trong cơn co giật, cô sớm đã đứng không vững nữa, trượt dần xuống đất, Hàn Kiến Hoằng thậm chí còn không nhấc nổi.
Anh nghiến răng nghiến lợi rút dương vật của mình ra, ôm eo Triệu Bảo Châu lật người cô lại, nâng mông cô lên sau đó nhét cặc của mình đâm vào từ phía sau.
Khoảnh khắc cắm lại côn thịt vào cơ thể, Triệu Bảo Châu thống khổ hét lên.
Một cỗ dâm dịch lớn phun ra nhỏ giọt xuống đất.
Hàn Kiến Hoằng vỗ lên cái mông tròn trịa trắng mịn của cô “ba, ba, ba” mấy cái, nặng nề nói: “Chống tay lên ghế đi.”
Hai mắt Triệu Bảo Châu đờ đẫn, tầm mắt mơ hồ liếc nhìn chiếc ghế gỗ cách mình khoảng một mét, thân thể căng cứng: "Không muốn..."
Bàn đặt ngay trước cửa sổ, nơi đó ánh nắng quá gay gắt, rất dễ bị người ở bên ngoài nhìn thấy.
Hàn Kiến Hoằng lại đánh một cái lên mông cô: “Bảo em đi thì đi đi, nói nhảm nhiều thế làm gì, dâm huyệt còn đang rỉ nước này, không muốn sướng nữa à?”
Anh vừa đánh, dây thần kinh mỏng manh nhạy cảm của Triệu Bảo Châu lại chịu kích thích, lỗ hoa dâng lên một loại khoái cảm kỳ quái, thân thể cô lại bắt đầu run rẩy.
Hàn Kiến Hoằng kéo hai tay cô ra sau lưng, vừa cắm rút vào trong hoa huyệt vừa đẩy cô đi về phía trước.
"Ưm… Đừng làm vậy... Xin anh... Hức… Anh cả... Anh cả... Ha…" Triệu Bảo Châu lại bật khóc, tuyệt vọng cầu xin anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.