[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện

Chương 25: Có Sướng Không? (H)

Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa

20/06/2024

Triệu Bảo Châu nhịn đau gian nan trừng mắt nhìn anh, trong mắt cô tràn đầy bất bình cùng oán giận.

Bộ dạng anh bây giờ nào có nửa điểm sợ bị phát hiện, rõ ràng là cố ý trêu chọc cô, hơn nữa còn cưỡng gian cô.

Khoảnh khắc này, Triệu Bảo Châu dù có muốn cũng không thể khóc được.

Hàn Kiến Hoằng bắt lấy chân cô, thoải mái tới mức rên rỉ hai tiếng.

Mẹ nó thực sự sướng chết đi được, so với lúc thường ngày anh phải dùng nước lạnh để giải quyết quả thực sướng hơn không chỉ một ít.

Anh cúi đầu nhìn nơi kết hợp giữa hai người, gậy thịt tím đen đang chọc ra rút vào cái lỗ nhỏ non mềm màu hồng, màu sắc tương phản rõ ràng. Nước xuân trong suốt văng ra khắp nơi, nơi hai người giao hợp do quá mức mãnh liệt mà sủi bọt trắng xóa. Thịt mềm quấn quanh thân gậy bị kéo dãn ra ngoài đến mức gần như trở nên trong suốt gợi cảm, cánh hoa đáng thương đã sưng đỏ mà côn thịt vẫn đang diễu võ giương oai cắm ở bên trong. Khung cảnh dâm mỹ thế này quả thực là một bữa tiệc thị giác mãn nhãn, bên trong hai bức tường thịt mềm mại ấm áp gắt gao cắn nuốt cự vật to lớn.

Hàn Kiến Hoằng hít một hơi thật sâu, rút một nửa gậy thịt của mình ra, nhìn cự vật hướng ra ngoài khiến dục vọng trong mắt anh càng mạnh mẽ, sau đó lại nện mạnh vào trong.

Sự thỏa mãn cả về thể chất và tinh thần đã đạt đến đỉnh điểm.

Anh hơi đẩy hai chân Triệu Bảo Châu ra để bản thân thuận lợi xâm lăng hơn, mỗi lần anh đẩy mạnh vào rồi lại mạnh mẽ rút ra, gần như hoàn toàn đắm chìm trong thân thể cô.

m hộ buộc phải chảy xệ tứ phía, dù sao Triệu Bảo Châu cũng vừa mới phá thân, không thể chịu đựng được mức độ giao hợp này. Từng làn sóng khoái cảm mãnh liệt mà trước nay cô chưa từng trải qua dâng lên giữa hai chân, lan ra tới bụng của cô.

Cô ngửa mặt lên, khó khăn kêu lớn: "Đừng... Ưm… A…"

Chạy trốn đã là chuyện bất khả thi. Tuy rằng đau đớn, nhưng toàn thân cô lại cảm thấy ngứa ngáy và khao khát nhiều hơn. Mỗi khi âm hộ chịu kích thích sẽ luôn chủ động cắn mút gậy thịt.

Sự khoái cảm gần như đã lấy đi lượng oxy còn sót lại trong đầu cô. Triệu Bảo Châu nắm chặt ga trải giường, vẻ mặt vừa thống khổ vừa vui sướng.



Mặc dù cô không nhịn được muốn hét lên, nhưng mỗi lần cô muốn hét, sẽ có một giọng nói vang lên trong đầu nói với cô rằng cô đang bị anh cả cưỡng hiếp nên cô chỉ đành kìm nén, giữ giọng nhỏ nhất có thể. Triệu Bảo Châu nhắm mắt lại che khuất sự đau thương và sợ hãi bên trong, Cô rất sợ mình sẽ không thể kìm chế được bản thân mà vĩnh viễn sa vào dưới thân người đàn ông này.

Hàn Kiến Hoằng ngẩng đầu liếc nhìn cô, nghe tiếng rên rỉ ngày càng lớn của cô, đôi môi nở một nụ cười nguy hiểm tối tăm, anh biết cô đang dần hưởng thụ.

Lúc này dương vật chọc rút càng lúc càng điên cuồng tàn bạo, Hàn Kiến Hoằng cảm giác như bị một cái bếp lửa vây quanh, côn thịt của anh giống như có vô số cái miệng nhỏ đang mút lấy, từng đường gân đều bị liếm láp cắn hút.

"Mẹ kiếp, mút giỏi thật đấy." Hàn Kiến Hoằng vốn là một tên quê mùa thô lỗ, thường xuyên dùng những lời lẽ tục tĩu, bây giờ lại càng dễ buột miệng nói ra.

Tại sao lúc đó anh lại nhường con điếm này cho Kiến Hà nhỉ?

Mà khi gậy thịt không ngừng cọ xát lên âm hộ, cơn đau dần biến mất thay thế cho cảm giác căng trướng và dễ chịu khó tả.

Nghe anh nói như vậy, Triệu Bảo Châu xấu hổ đến gần như ngất đi: "Đừng nói nữa, anh đừng nói nữa,… n..."

Lời còn chưa dứt, cô đã bị Hàn Kiến Hoằng làm cho im bặt.

"A… Ưm…"

Hàn Kiến Hoằng mím môi: “Biết thế nào là sướng chưa?”

Anh khẽ cười nhẹ, hơi nghiêng người về phía Triệu Bảo Châu, kiện eo dùng sức hung hăng đâm thẳng vào tử cung cô.

Một dòng điện khoái cảm từ bên trong âm hộ dâng lên, mọi tế bào trong cơ thể đều râm ran tê dại như muốn đem cô bức điên. Triệu Bảo Châu nhớ lại lần đầu tiên lên đỉnh cô cũng cảm thấy như vậy, thậm chí linh hồn cũng cảm thấy sảng khoái.

Mà lần lên đỉnh này càng rõ ràng và mạnh mẽ hơn.

"Không muốn… Ha…"



Tiểu huyệt vẫn không ngừng phun ra mật dịch, Triệu Bảo Châu không có dấu hiệu báo trước, cao trào lên cơn co giật.

Lần này nước phun ra càng nhiều, thân thể cô run rẩy kịch liệt, eo và chân co giật, kéo dài liên tục hơn mười giây.

m hộ siết chặt đến mức Hàn Kiến Hoằng gần như bị ép xuất tinh.

Khuôn mặt xinh đẹp cùng làn da trắng tuyết vì chìm đắm trong dục vọng mà trở nên ửng đỏ, khóe mắt đuôi lông mày toát ra vẻ kiều diễm khó có thể diễn tả, khoái cảm mãnh liệt tựa như muốn đem cả người cô thiêu hủy trong bể nhục dục.

Bị anh chịch sướng thế cơ à?

Tâm lý chinh phục khiến Hàn Kiến Hoằng rất hài lòng, núm vú trắng nõn lần nữa thu hút sự chú ý của anh, vì vậy cúi đầu đưa chúng vào miệng.

Khoảnh khắc bộ ngực của cô bị ăn, cơ thể Triệu Bảo Châu lại co giật nhạy cảm, kéo dài khoảng ba giây.

m hộ đau xót đến mức nước chảy ra.

Ánh mắt cô rời rạc: "Không cần nữa… A ha...."

Hàn Kiến Hoằng vẫn mê mẩn gặm ngực cô: “Em thì thoải mái rồi, nhưng ông đây còn chưa xuất tinh.”

Vừa bú vú, anh vừa dùng một tay ôm mông Triệu Bảo Châu, đẩy hông về phía trước rồi bắt đầu chậm rãi chọc rút, cánh tay chẳng mấy chốc bị dâm dịch tưới ướt đẫm.

m hộ của cô sau khi đạt cực khoái vô cùng mềm mại, mỗi lần ra vào đều tạo ra một cảm giác tê dại tột độ, khoái cảm liên tục ập tới khiến đầu Triệu Bảo Châu quay cuồng, hai mắt choáng váng, tai ù đi.

Phản ứng của cơ thể cô rất thành thực, Hàn Kiến Hoằng thấp giọng hỏi: “Thấy sướng không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook