[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện
Chương 49: Dam Phụ, Ở Gần Có Người Là Em Lập Tức Kẹp Chặt Huyệt 2 (H)
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
26/06/2024
Triệu Bảo Châu nhẹ nhàng há miệng, đầu lưỡi liếm lên quy đầu, mềm mại, trơn trượt.
Trong nháy mắt đầu lưỡi liếm lên, côn thịt gần như đã cương lên, đầu lưỡi của Triệu Bảo Châu chỉ liếm xung quanh cửa bắn tinh. Đầu lưỡi nóng, ẩm ướt, cửa bắn tinh ngứa ngáy. Hàn Kiến Hoằng cúi đầu nhìn, dục vọng chinh phục được thỏa mãn vô cùng.
Hai tay anh giữ đầu Triệu Bảo Châu, ngón tay luồn vào trong tóc cô, đẩy côn thịt vào trong miệng cô.
Dương vật đâm thẳng vào trong, đâm tới tận cổ họng, Triệu Bảo Châu suýt chút nữa là nhổ ra, nước mắt cũng trào lên trong mắt.
Hai tay cô cầm lấy ống quần Hàn Kiến Hoằng, Hàn Kiến Hoằng đẩy hông đâm mạnh vào trong miệng cô. Đừng nói tới cơ hội lên tiếng, ngay cả đầu lưỡi cô cũng không thể động đậy được.
Miệng như bị đâm xuyên, căng phồng khó chịu, gò má ê ẩm.
Nước mắt Triệu Bảo Châu dâng lên trong hốc mắt, không hít thở bình thường được.
"Chủ trại Hàn, anh về chưa?" Công nhân thấy trong phòng có ánh sáng, nghĩ anh còn ở đây nên hỏi một câu.
Hàn Kiến Hoằng không trả lời, anh đâm mạnh thêm mười lần nữa. Anh tính khoảng cách với công nhân, rút côn thịt ra, kéo Triệu Bảo Châu tới.
Khóe miệng Triệu Bảo Châu đều là nước miếng do côn thịt ma sát ra, cô bị sặc nên ho khan mấy tiếng.
Hàn Kiến Hoằng ôm lấy mông cô, đâm thẳng dương vật vào tiểu huyệt đói khát từ phía sau.
Rõ ràng vừa rồi mới bị hai ngón tay mở rộng, nhưng khoảnh khắc dương vật đâm vào, tiểu huyệt vẫn căng trướng khó chịu.
"Ưm..." Triệu Bảo Châu không dám phát ra âm thanh, cô cong eo, hai tay tìm thứ gì đó để chống đỡ theo bản năng. Cô bối rối túm lấy ván cửa, đúng lúc bày ra tư thế đi vào từ phía sau.
Hàn Kiến Hoằng không có cô thời gian nghỉ, đâm vào với lực vừa mạnh vừa nhanh, cơ thể bị đâm nhanh chóng chảy nước ra, khoái cảm dâng lên, huyệt thịt và bụng đều dần tê dại đi. Tiếng rên rỉ đã vọt lên đến cổ họng, nhưng Triệu Bảo Châu nhìn xuyên qua khe hở cửa sổ thấy công nhân đang đi về phía bọn họ, cô sợ đến mức hồn phi phách tán, cắn chặt môi sợ mình bật ra âm thanh gì sẽ bị phát hiện.
Công nhân này đã gặp cô rồi, nếu làm lộ chuyện bọn họ thông dâm thì sẽ chấm hết.
Nhưng khoái cảm mãnh liệt đang xâm chiếm toàn bộ ý thức của cô. Cô sợ hãi, cố gắng nhịn nhưng cũng không có cách nào hoàn toàn chặn tiếng rên được, giữa kẽ răng vẫn phát ra những tiếng nức nở nhỏ.
"Ưm..."
Tiểu huyệt bị đâm đỏ bừng, nước chảy càng nhiều, phát ra tiếng vang bạch bạch đầy dục vọng, trong lòng Triệu Bảo Châu sợ hãi, cơ thể cũng hùa theo những lần ra vào của dương vật, mông tròn vểnh lên cao.
Công nhân kia nghe thấy tiếng ho khan xong thì đã đi tới trước cửa.
Triệu Bảo Châu sợ hết hồn, cúi đầu không dám nhìn ngoài cửa, sợ nhìn phải tầm mắt công nhân kia. Cô đưa tay ra sau bắt lấy cổ tay Hàn Kiến Hoằng, muốn anh dừng lại.
Hàn Kiến Hoằng ấn eo cô xuống, đâm vào càng mạnh hơn.
Không chỉ có cơ thể Triệu Bảo Châu, ngay cả ván cửa cũng bị kéo tạo ra tiếng kẽo kẹt.
Cảm giác phóng đại vô hạn, từng lỗ chân lông trong cơ thể như mở ra.
Triệu Bảo Châu giống như quay cuồng trong mây, sướng đến mất hồn.
Cô bị đâm đến độ muốn khóc nhưng cũng muốn rên rỉ.
Lúc này Hàn Kiến Hoằng cúi người xuống, đè lên lưng cô, cắn vành tai cô và nói: "Còn nói mình không dâm đâu, ở gần có người thì em lập tức sướng đến mức kẹp chặt tiểu huyệt."
Bên tai vang lên giọng Hàn Kiến Hoằng đầy mơ hồ, đầu Triệu Bảo Châu đột nhiên trống rỗng. Cùng lúc bị khoái cảm đưa lên đỉnh, trong đầu cô chỉ còn lại một âm thanh.
Cô đúng là dâm phụ.
Trong nháy mắt đầu lưỡi liếm lên, côn thịt gần như đã cương lên, đầu lưỡi của Triệu Bảo Châu chỉ liếm xung quanh cửa bắn tinh. Đầu lưỡi nóng, ẩm ướt, cửa bắn tinh ngứa ngáy. Hàn Kiến Hoằng cúi đầu nhìn, dục vọng chinh phục được thỏa mãn vô cùng.
Hai tay anh giữ đầu Triệu Bảo Châu, ngón tay luồn vào trong tóc cô, đẩy côn thịt vào trong miệng cô.
Dương vật đâm thẳng vào trong, đâm tới tận cổ họng, Triệu Bảo Châu suýt chút nữa là nhổ ra, nước mắt cũng trào lên trong mắt.
Hai tay cô cầm lấy ống quần Hàn Kiến Hoằng, Hàn Kiến Hoằng đẩy hông đâm mạnh vào trong miệng cô. Đừng nói tới cơ hội lên tiếng, ngay cả đầu lưỡi cô cũng không thể động đậy được.
Miệng như bị đâm xuyên, căng phồng khó chịu, gò má ê ẩm.
Nước mắt Triệu Bảo Châu dâng lên trong hốc mắt, không hít thở bình thường được.
"Chủ trại Hàn, anh về chưa?" Công nhân thấy trong phòng có ánh sáng, nghĩ anh còn ở đây nên hỏi một câu.
Hàn Kiến Hoằng không trả lời, anh đâm mạnh thêm mười lần nữa. Anh tính khoảng cách với công nhân, rút côn thịt ra, kéo Triệu Bảo Châu tới.
Khóe miệng Triệu Bảo Châu đều là nước miếng do côn thịt ma sát ra, cô bị sặc nên ho khan mấy tiếng.
Hàn Kiến Hoằng ôm lấy mông cô, đâm thẳng dương vật vào tiểu huyệt đói khát từ phía sau.
Rõ ràng vừa rồi mới bị hai ngón tay mở rộng, nhưng khoảnh khắc dương vật đâm vào, tiểu huyệt vẫn căng trướng khó chịu.
"Ưm..." Triệu Bảo Châu không dám phát ra âm thanh, cô cong eo, hai tay tìm thứ gì đó để chống đỡ theo bản năng. Cô bối rối túm lấy ván cửa, đúng lúc bày ra tư thế đi vào từ phía sau.
Hàn Kiến Hoằng không có cô thời gian nghỉ, đâm vào với lực vừa mạnh vừa nhanh, cơ thể bị đâm nhanh chóng chảy nước ra, khoái cảm dâng lên, huyệt thịt và bụng đều dần tê dại đi. Tiếng rên rỉ đã vọt lên đến cổ họng, nhưng Triệu Bảo Châu nhìn xuyên qua khe hở cửa sổ thấy công nhân đang đi về phía bọn họ, cô sợ đến mức hồn phi phách tán, cắn chặt môi sợ mình bật ra âm thanh gì sẽ bị phát hiện.
Công nhân này đã gặp cô rồi, nếu làm lộ chuyện bọn họ thông dâm thì sẽ chấm hết.
Nhưng khoái cảm mãnh liệt đang xâm chiếm toàn bộ ý thức của cô. Cô sợ hãi, cố gắng nhịn nhưng cũng không có cách nào hoàn toàn chặn tiếng rên được, giữa kẽ răng vẫn phát ra những tiếng nức nở nhỏ.
"Ưm..."
Tiểu huyệt bị đâm đỏ bừng, nước chảy càng nhiều, phát ra tiếng vang bạch bạch đầy dục vọng, trong lòng Triệu Bảo Châu sợ hãi, cơ thể cũng hùa theo những lần ra vào của dương vật, mông tròn vểnh lên cao.
Công nhân kia nghe thấy tiếng ho khan xong thì đã đi tới trước cửa.
Triệu Bảo Châu sợ hết hồn, cúi đầu không dám nhìn ngoài cửa, sợ nhìn phải tầm mắt công nhân kia. Cô đưa tay ra sau bắt lấy cổ tay Hàn Kiến Hoằng, muốn anh dừng lại.
Hàn Kiến Hoằng ấn eo cô xuống, đâm vào càng mạnh hơn.
Không chỉ có cơ thể Triệu Bảo Châu, ngay cả ván cửa cũng bị kéo tạo ra tiếng kẽo kẹt.
Cảm giác phóng đại vô hạn, từng lỗ chân lông trong cơ thể như mở ra.
Triệu Bảo Châu giống như quay cuồng trong mây, sướng đến mất hồn.
Cô bị đâm đến độ muốn khóc nhưng cũng muốn rên rỉ.
Lúc này Hàn Kiến Hoằng cúi người xuống, đè lên lưng cô, cắn vành tai cô và nói: "Còn nói mình không dâm đâu, ở gần có người thì em lập tức sướng đến mức kẹp chặt tiểu huyệt."
Bên tai vang lên giọng Hàn Kiến Hoằng đầy mơ hồ, đầu Triệu Bảo Châu đột nhiên trống rỗng. Cùng lúc bị khoái cảm đưa lên đỉnh, trong đầu cô chỉ còn lại một âm thanh.
Cô đúng là dâm phụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.