[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện
Chương 44: Kiểm Tra Huyệt Đó Của Em, Xem Có Phải Không Dễ Cắm Vào Không (H)
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
25/06/2024
Áp lực trên người Hàn Kiến Hoằng rất mạnh, chỉ nói được một câu ngắn ngủn mà Triệu Bảo Châu đã cảm thấy mình không thở nổi rồi.
Mà Hàn Kiến Hoằng vẫn giữ tư thế như cũ, cúi đầu nhìn cô, đôi mắt không có cảm xúc gì.
Trời đã tối rồi, chỉ còn ánh sáng hơi mỏng manh chiếu lên gương mặt tối đen không rõ của Hàn Kiến Hoằng.
Triệu Bảo Châu nghĩ nguyên nhân anh trông hung dữ như thế có lẽ là vì tướng mạo của anh. Vẻ ngoài của anh rất đẹp trai, mũi cao thẳng, hàm dưới góc cạnh rõ ràng, chỉ là thường xuyên làm mặt lạnh, ngũ quan lại sắc bén nên nhìn có tính xâm lược.
Bầu không khí hơi xấu hổ, Triệu Bảo Châu không biết có phải do bản thân mình nói gì sai rồi không. Cô chỉ muốn rời khỏi phạm vi tầm mắt của Hàn Kiến Hoằng ngay lập tức: "Thím Triệu nhờ em hỏi giúp một chút, nếu anh cả không muốn thì ngày mai em sẽ bảo thím là không được."
Tiếng giải thích nghe rất rầu rĩ.
Hàn Kiến Hoằng nâng mí mắt lên: "Em đúng là thích đi giúp đỡ người khác đấy."
Giọng điệu không có gợn sóng gì, chỉ nghe thấy ý tứ là lạ.
Anh cúi người đến gần sát cô, Triệu Bảo Châu ngửa đầu ra phía sau theo bản năng, hai chân lảo đảo. Càng đến gần hơn, cô càng căng thẳng đến mức nuốt nước miếng.
Hàn Kiến Hoằng nâng cằm cô lên, để cho cô nhìn hai mắt mình, trên khuôn mặt nở nụ cười nhạt đầy tàn bạo: "Người phụ nữ kia có dễ làm tình như em không?"
Trên người anh luôn có mùi xà phòng, không giống với mùi của những người khác mua ở xã cung tiêu. Mùi mà anh dùng rất dễ chịu, trước giờ Triệu Bảo Châu chưa từng ngửi qua. Khoảng cách gần như vậy, anh vừa nói thì trên mặt Triệu Bảo Châu đều là hơi thở ấm áp của anh.
Cô lập tức đỏ mặt, gần như muốn cắn đứt đầu lưỡi: "Chắc chắn, chắc chắn dễ sinh đẻ rồi."
Thím Triệu nói cô gái kia mông to, dễ sinh con. Triệu Bảo Châu cảm thấy chắc đàn ông đều sẽ thích.
Vợ của Lý Đại Lực ở nhà bên cạnh có mông rất to, Lý Đại Lực sướng muốn chết. Nghe nói mỗi tối hai người trốn trong phòng làm tình, âm thanh to đến nỗi nhà bên cạnh cũng nghe thấy, con gái trong thôn đều vô cùng hâm mộ.
Đầu ngón tay của Hàn Kiến Hoằng ma sát cằm cô, khẽ cười: "Sao có thể chứng minh được?"
Thứ này sao có thể so sánh được? Triệu Bảo Châu cảm thấy hình như anh đang cố ý làm khó dễ người khác.
Hàn Kiến Hoằng nhìn chằm chằm môi cô, ngón tay thô ráp sờ lên đôi môi mềm mại, Triệu Bảo Châu bị ép đến khó chịu, cô há miệng cắn mạnh lên ngón tay của anh.
Dùng lực rất mạnh.
Hàn Kiến Hoằng nhíu mày lại, bình thường trông ngoan ngoãn như thế nhưng khi cắn thì cũng rất đau.
Triệu Bảo Châu hành động theo bản năng, cũng không cảm thấy ngại, ngược lại nhìn thấy anh nhíu mày thì càng cắn mạnh hơn.
Với cô, đây giống như một ván cờ, thắng thì có thể làm cho quan hệ của hai người trở lại bình thường, thua thì chỉ có thể bị Hàn Kiến Hoằng giày vò.
Cô muốn quay về làm chính bản thân mình, tuy rằng không thể trải nghiệm được mùi vị trở thành phụ nữ nữa, nhưng ít ra cũng không cần lo lắng đề phòng cả ngày.
Hàn Kiến Hoằng cảm thấy thú vị. Anh không cử động, cứ đứng như vậy.
Ánh mắt hai người đối diện nhau, hai người không biết đã nhìn qua nhìn lại bao nhiêu lần rồi.
Trêu đùa cô cũng không sao, chỉ là đôi lúc con thỏ cũng sẽ để lộ nanh vuốt sắc bén, không thể cắn chết ai được mà đã muốn nhổ sạch răng nanh của người ta, trở nên càng ngoan ngoãn nghe lời hơn.
Hàn Kiến Hoằng giữ lấy eo cô, lòng bàn tay với những vết chai vuốt ve lên xuống sau lưng cô. Anh sờ rất nhẹ nhưng phía sau lưng Triệu Bảo Châu lại nóng như có lửa đốt.
Cô chịu đựng cảm giác tê dại kia, cắn chặt khớp hàm như muốn kháng cự, răng cắm vào trong thịt của Hàn Kiến Hoằng, cảm giác sắp đụng tới xương rồi nhưng mặt Hàn Kiến Hoằng vẫn không thay đổi.
Chỉ có cái tay đặt ở phía sau lưng cô là tăng dần sức lực lên nói cho Triệu Bảo Châu biết, anh đang đau.
Triệu Bảo Châu biết, cô phải thắng, cô càng cắn mạnh hơn. Hàn Kiến Hoằng khẽ nhíu mày, giữ lấy phần eo của cô.
Anh siết hơi mạnh, cơ thể Triệu Bảo Châu vốn mảnh mai nên càng đau đến cau mày.
Mặc dù như vậy, cô vẫn không muốn buông lỏng hàm răng của mình ra.
Hàn Kiến Hoằng từ từ thở ra một hơi, đánh vào mông cô, sau đó xoay bàn tay quay lại trên người anh, dán sát dương vật đang cương lên đau đớn vào bụng cô, cắn răng hỏi: "Trước khi làm với người khác thì phải kiểm tra huyệt dâm của em đã, có phải là không dễ cắm vào hay không."
Mà Hàn Kiến Hoằng vẫn giữ tư thế như cũ, cúi đầu nhìn cô, đôi mắt không có cảm xúc gì.
Trời đã tối rồi, chỉ còn ánh sáng hơi mỏng manh chiếu lên gương mặt tối đen không rõ của Hàn Kiến Hoằng.
Triệu Bảo Châu nghĩ nguyên nhân anh trông hung dữ như thế có lẽ là vì tướng mạo của anh. Vẻ ngoài của anh rất đẹp trai, mũi cao thẳng, hàm dưới góc cạnh rõ ràng, chỉ là thường xuyên làm mặt lạnh, ngũ quan lại sắc bén nên nhìn có tính xâm lược.
Bầu không khí hơi xấu hổ, Triệu Bảo Châu không biết có phải do bản thân mình nói gì sai rồi không. Cô chỉ muốn rời khỏi phạm vi tầm mắt của Hàn Kiến Hoằng ngay lập tức: "Thím Triệu nhờ em hỏi giúp một chút, nếu anh cả không muốn thì ngày mai em sẽ bảo thím là không được."
Tiếng giải thích nghe rất rầu rĩ.
Hàn Kiến Hoằng nâng mí mắt lên: "Em đúng là thích đi giúp đỡ người khác đấy."
Giọng điệu không có gợn sóng gì, chỉ nghe thấy ý tứ là lạ.
Anh cúi người đến gần sát cô, Triệu Bảo Châu ngửa đầu ra phía sau theo bản năng, hai chân lảo đảo. Càng đến gần hơn, cô càng căng thẳng đến mức nuốt nước miếng.
Hàn Kiến Hoằng nâng cằm cô lên, để cho cô nhìn hai mắt mình, trên khuôn mặt nở nụ cười nhạt đầy tàn bạo: "Người phụ nữ kia có dễ làm tình như em không?"
Trên người anh luôn có mùi xà phòng, không giống với mùi của những người khác mua ở xã cung tiêu. Mùi mà anh dùng rất dễ chịu, trước giờ Triệu Bảo Châu chưa từng ngửi qua. Khoảng cách gần như vậy, anh vừa nói thì trên mặt Triệu Bảo Châu đều là hơi thở ấm áp của anh.
Cô lập tức đỏ mặt, gần như muốn cắn đứt đầu lưỡi: "Chắc chắn, chắc chắn dễ sinh đẻ rồi."
Thím Triệu nói cô gái kia mông to, dễ sinh con. Triệu Bảo Châu cảm thấy chắc đàn ông đều sẽ thích.
Vợ của Lý Đại Lực ở nhà bên cạnh có mông rất to, Lý Đại Lực sướng muốn chết. Nghe nói mỗi tối hai người trốn trong phòng làm tình, âm thanh to đến nỗi nhà bên cạnh cũng nghe thấy, con gái trong thôn đều vô cùng hâm mộ.
Đầu ngón tay của Hàn Kiến Hoằng ma sát cằm cô, khẽ cười: "Sao có thể chứng minh được?"
Thứ này sao có thể so sánh được? Triệu Bảo Châu cảm thấy hình như anh đang cố ý làm khó dễ người khác.
Hàn Kiến Hoằng nhìn chằm chằm môi cô, ngón tay thô ráp sờ lên đôi môi mềm mại, Triệu Bảo Châu bị ép đến khó chịu, cô há miệng cắn mạnh lên ngón tay của anh.
Dùng lực rất mạnh.
Hàn Kiến Hoằng nhíu mày lại, bình thường trông ngoan ngoãn như thế nhưng khi cắn thì cũng rất đau.
Triệu Bảo Châu hành động theo bản năng, cũng không cảm thấy ngại, ngược lại nhìn thấy anh nhíu mày thì càng cắn mạnh hơn.
Với cô, đây giống như một ván cờ, thắng thì có thể làm cho quan hệ của hai người trở lại bình thường, thua thì chỉ có thể bị Hàn Kiến Hoằng giày vò.
Cô muốn quay về làm chính bản thân mình, tuy rằng không thể trải nghiệm được mùi vị trở thành phụ nữ nữa, nhưng ít ra cũng không cần lo lắng đề phòng cả ngày.
Hàn Kiến Hoằng cảm thấy thú vị. Anh không cử động, cứ đứng như vậy.
Ánh mắt hai người đối diện nhau, hai người không biết đã nhìn qua nhìn lại bao nhiêu lần rồi.
Trêu đùa cô cũng không sao, chỉ là đôi lúc con thỏ cũng sẽ để lộ nanh vuốt sắc bén, không thể cắn chết ai được mà đã muốn nhổ sạch răng nanh của người ta, trở nên càng ngoan ngoãn nghe lời hơn.
Hàn Kiến Hoằng giữ lấy eo cô, lòng bàn tay với những vết chai vuốt ve lên xuống sau lưng cô. Anh sờ rất nhẹ nhưng phía sau lưng Triệu Bảo Châu lại nóng như có lửa đốt.
Cô chịu đựng cảm giác tê dại kia, cắn chặt khớp hàm như muốn kháng cự, răng cắm vào trong thịt của Hàn Kiến Hoằng, cảm giác sắp đụng tới xương rồi nhưng mặt Hàn Kiến Hoằng vẫn không thay đổi.
Chỉ có cái tay đặt ở phía sau lưng cô là tăng dần sức lực lên nói cho Triệu Bảo Châu biết, anh đang đau.
Triệu Bảo Châu biết, cô phải thắng, cô càng cắn mạnh hơn. Hàn Kiến Hoằng khẽ nhíu mày, giữ lấy phần eo của cô.
Anh siết hơi mạnh, cơ thể Triệu Bảo Châu vốn mảnh mai nên càng đau đến cau mày.
Mặc dù như vậy, cô vẫn không muốn buông lỏng hàm răng của mình ra.
Hàn Kiến Hoằng từ từ thở ra một hơi, đánh vào mông cô, sau đó xoay bàn tay quay lại trên người anh, dán sát dương vật đang cương lên đau đớn vào bụng cô, cắn răng hỏi: "Trước khi làm với người khác thì phải kiểm tra huyệt dâm của em đã, có phải là không dễ cắm vào hay không."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.