Chương 8:
Trường Hạ Dữ Miêu
02/01/2023
Lúc này còn chưa kịp khô, Chu Mục Dã gánh một gánh tràn đầy nước bùn, mới vừa đi hai bước, vừa nhấc mắt, liền thấy được cô vợ nhỏ đứng ở đó.
Anh bước chân vừa trượt, chân lảo đảo vài cái, thiếu chút nữa quăng ngã gánh trên vai té sấp mặt.
Mấy thanh niên đi theo phía sau anh cũng là người của thôn Hoa Khê, mấy người chế nhạo: “Chu Mục Dã, nhìn thấy cô dâu mới, xem cậu kích động kìa.”
Chu Mục Dã trong lòng run lên một chút, anh chỗ nào là kích động a? Anh rõ ràng là sợ cô vợ nhỏ kia, đêm qua một dao kia của cô đâm đến tàn nhẫn, đến bây giờ anh đều đau đến hít thở không thông.
Tô Đào nhìn người đàn ông trước mắt, anh hai mươi tuổi, dáng người cao lớn đĩnh đạt, tuy rằng hàng năm ăn uống không tốt, nhưng thân thể rất cứng rắn, bả vai rộng lớn, chỉ là có chút mảnh khảnh, hai má hơi có chút hóp vào, mạch máu nhỏ trên da nổi lên tầng hơi mỏng, cả người thoạt nhìn nhiệt khí bốc lên.
Rõ ràng đẹp trai như vậy, rõ ràng so với nam sinh đẹp nhất trong trường học huyện thành còn đẹp trai hơn, chỗ nào đáng sợ? Cô đời trước như thế nào nhìn thấy người ta hung hãn cùng nghèo kiết hủ lậu.
Tô Đào tinh tế thở phì phò, nhớ tới cuộc sống đời trước, hốc mắt liền trào ra nước mắt nóng rực, cô như thế nào đời trước cũng chỉ thấy được anh hung hãn đâu?
Mấy thanh niên phía sau kia buổi tối hôm qua lén lút trộm ở dưới góc tường đông phòng nhà họ Chu, mốn nghe trộm một chút cô dâu nhỏ ở huyện thành có thanh âm như thế nào, lại không nghĩ rằng, chỉ nghe được một tiếng kêu rên ngắn ngủi của đàn ông , sau đó liền không có động tĩnh.
Cuộc hôn nhân này khẳng định sắp phải ly hôn, đây là kết luận bọn họ đưa ra.
Quả nhiên, sáng sớm, ở trong đội ngũ đào sông, bọn họ thấy được Chu Mục Dã, mấy người tạo thành một đoàn, vui sướng khi người gặp họa mà ở thảo luận vấn đề không được của Chu Mục Dã.
Lúc này, cô vợ nhỏ trắng như khối bột từ huyện thành kia, thế nhưng lại tới đây tìm anh, cái này làm cho bọn họ có chút không hiểu lý do.
Anh bước chân vừa trượt, chân lảo đảo vài cái, thiếu chút nữa quăng ngã gánh trên vai té sấp mặt.
Mấy thanh niên đi theo phía sau anh cũng là người của thôn Hoa Khê, mấy người chế nhạo: “Chu Mục Dã, nhìn thấy cô dâu mới, xem cậu kích động kìa.”
Chu Mục Dã trong lòng run lên một chút, anh chỗ nào là kích động a? Anh rõ ràng là sợ cô vợ nhỏ kia, đêm qua một dao kia của cô đâm đến tàn nhẫn, đến bây giờ anh đều đau đến hít thở không thông.
Tô Đào nhìn người đàn ông trước mắt, anh hai mươi tuổi, dáng người cao lớn đĩnh đạt, tuy rằng hàng năm ăn uống không tốt, nhưng thân thể rất cứng rắn, bả vai rộng lớn, chỉ là có chút mảnh khảnh, hai má hơi có chút hóp vào, mạch máu nhỏ trên da nổi lên tầng hơi mỏng, cả người thoạt nhìn nhiệt khí bốc lên.
Rõ ràng đẹp trai như vậy, rõ ràng so với nam sinh đẹp nhất trong trường học huyện thành còn đẹp trai hơn, chỗ nào đáng sợ? Cô đời trước như thế nào nhìn thấy người ta hung hãn cùng nghèo kiết hủ lậu.
Tô Đào tinh tế thở phì phò, nhớ tới cuộc sống đời trước, hốc mắt liền trào ra nước mắt nóng rực, cô như thế nào đời trước cũng chỉ thấy được anh hung hãn đâu?
Mấy thanh niên phía sau kia buổi tối hôm qua lén lút trộm ở dưới góc tường đông phòng nhà họ Chu, mốn nghe trộm một chút cô dâu nhỏ ở huyện thành có thanh âm như thế nào, lại không nghĩ rằng, chỉ nghe được một tiếng kêu rên ngắn ngủi của đàn ông , sau đó liền không có động tĩnh.
Cuộc hôn nhân này khẳng định sắp phải ly hôn, đây là kết luận bọn họ đưa ra.
Quả nhiên, sáng sớm, ở trong đội ngũ đào sông, bọn họ thấy được Chu Mục Dã, mấy người tạo thành một đoàn, vui sướng khi người gặp họa mà ở thảo luận vấn đề không được của Chu Mục Dã.
Lúc này, cô vợ nhỏ trắng như khối bột từ huyện thành kia, thế nhưng lại tới đây tìm anh, cái này làm cho bọn họ có chút không hiểu lý do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.