Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào
Chương 48:
Hạ Vãn Ca
29/04/2023
----
Trong ấn tượng của cô, mấy năm sau liền có nghiêm trị, đến lúc đó chỉ cần phạm tội gì, rất có thể chính là tình huống mất mạng, tính tình người đàn ông này lại bướng bỉnh cứng đầu, nếu không chú ý dạy dỗ, chuyện hôm nay lại phạm phải, sau này thật sự không đơn giản như vậy.
An Tĩnh Nguyên kiềm chế mấy năm, cũng biết mình không nên đánh nhau, nhưng mà dưới trường hợp này, anh không thể không động tay dạy bảo đối phương.
Biết được cô lo lắng cho mình, khóe môi anh khẽ nhếch lên, gật đầu nói:
“Biết rồi, sau này nhất định kiềm chế bản thật, nhiều nhất đánh anh ta hai lần.”
Cố Chi Nhìn nhìn thấy vẻ mặt ra vẻ của anh, quở trách liếc nhìn anh, lại không nhịn được mà hỏi:
“Còn chỗ nào bị thương đưa em xem?”
An Tĩnh Nghiên suy nghĩ một lúc, chỉ vào bụng mình, “Chỗ này, cũng rất đau, em cũng thổi?”
Vốn dĩ anh chỉ vào bụng mình, nhưng mà Cố Chi Nghiên nhìn sai, cho rằng anh chỉ vào chỗ đó của người đàn ông, lập tức đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh, “Giữa ban ngày mà anh...”
Cô đang nói rồi dừng một lúc, lập tức đổi giọng:
“Anh tự thổi đi, em đi gieo mạ.”
An Tĩnh Nguyên thấy cô vô duyên vô cớ mà chạy đi, hồi lâu không hiểu ra vì sao, bất quá vừa rồi cước kia của Triệu Khang Vân đạp cũng không nhẹ, phần bụng của anh lúc này còn đau, liền dứt khoát nghe theo cô nghỉ ngơi một lúc.
Hôm nay có chuyện rắc rối, việc đồng áng liền trì hoãn một lúc, đợi sau khi làm xong tất cả, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi, đồ ăn của buổi trưa hôm nay cũng đủ, Cố Chi Nghiên cũng không cảm thấy đối, theo người đàn ông từ từ thu dọn đồ sau đó mới về nhà.
Hôm nay Hà Lệ Xu không đi làm, nhưng mà cũng nghe được các thành viên trong đội khi trở lại ăn trưa nói về chuyện buổi sáng con trai mình đánh nhau, vừa nhìn thấy hai người bình an trở về, vội vàng quan sát rồi hỏi lại, cuối cùng mới yên tâm triệt để.
Mệt mỏi cả ngày, đợi sau khi ăn cơm tối, Cố Chi Nghiên nghỉ ngơi một lúc liền chuẩn bị đi tắm, cô nhìn bó hoa cắm trong bình rượu đặt ở đầu giường, khẽ nheo mắt, lập tức từ dưới đáy tủ quần áo lấy ra vay ngủ không tay gợi cảm của mình.
Người đàn ông sớm đã đun sôi nước rồi, thời gian tắm cũng không lâu, đợi cô tắm xong ra ngoài phòng, đúng lúc nhìn thấy người đàn ông ngồi trên giường che lấy bụng, vẻ mặt nhăn nhó đau đớn.
Cố Chi Nghiên hơi sững sờ, lúc này mới nhớ ra hôm nay khi đánh nhau, đũng quần của người đàn ông bị Triệu Khang Vân đá một cước, cô từ từ tiến lên nhẹ nhàng hỏi:
“An Tĩnh Nghiên, hôm nay anh bị đá ở chỗ đó sao?”
“Em mới nhớ ra sao?”
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, đột nhiên cười, “Lúc đó anh nói đau mà em còn mặc kệ anh.”
Cố Chi Nghiên nghẹn lại, lúc đó quá hỗn loạn, cô chỉ nhớ rằng anh hung hăng đánh Triệu Khang Vân rồi mọi người liền tới, sau đó lúc anh nói với cô “chỗ đó đau”, cô còn cho rằng người đàn ông chỉ đang trêu chọc mình, nhưng không ngờ vậy mà anh bị đá ở chỗ đó.
Cô lập tức khó chịu, “Em, cái đó, tưởng anh...”
Cô đang nói lại dừng lại, còn đổi lời:
“Anh thật sự rất đau?”
Triệu Khang Vân đại khái là dùng hết sức lực của anh ta, một cước này đạp thực sự đau, An Tĩnh Nguyên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía cô, “Thật sự rất đau, bất quá em đến nhìn xem?”
Cố Chi Nghiên không biết anh ấy đau đến mức nào, nhưng mà chỗ đó cô không thể giúp gì.
Vành tai của cô nóng lên, lẩm bẩm nói:
“Vậy anh đưa em xem, còn không cởi quần ra?”
Âm thanh mặc dù nhỏ, nhưng mà An Tĩnh Nguyên vẫn nghe thấy được, đang nghi ngờ vì sao cô nói như vậy, nhìn thấy ánh mắt né tránh của cô, lập tức hiểu ra điều gì đó.
Khóe mắt của anh hơi cười, không đáp lời của cô, “Trước tiên em giúp anh lấy thuốc bó xương ở trên tủ quần áo.”
Cố Chi Nghiên ồ một tiếng, biết nghe lời, cầm bình đi tới chậm rãi đưa cho anh, “Đưa anh.”
An Tĩnh Nguyên nhìn thấy người phụ nữ ở gần trong tay, đang mặc chiếc váy ngắn không tay mát mẻ, lộ ra đôi chân và cánh tay thon thả, xương quai xanh tinh xảo bên trong cổ áo rải rác mấy sợi tóc, bộ dáng lười biếng lại gợi cảm quyến rũ người khác.
Anh khẽ liếm khóe môi dưới, cười cười nhìn cô, “Lần trước em bị thương là anh lau cho em, lần này đổi lại em cũng lau cho anh đi?”
Cố Chi Nghiên nghe thấy vậy nội tâm hơi giật mình, chỗ kín đáo đó xác định cần cô giúp?
Đang suy nghĩ, người đàn ông ở đối diện bỗng nhiên đưa tay ra, dùng sức trực tiếp kéo cô tới, lảo đảo, cô ngã vào vòng tay của người đàn ông.
Trong ấn tượng của cô, mấy năm sau liền có nghiêm trị, đến lúc đó chỉ cần phạm tội gì, rất có thể chính là tình huống mất mạng, tính tình người đàn ông này lại bướng bỉnh cứng đầu, nếu không chú ý dạy dỗ, chuyện hôm nay lại phạm phải, sau này thật sự không đơn giản như vậy.
An Tĩnh Nguyên kiềm chế mấy năm, cũng biết mình không nên đánh nhau, nhưng mà dưới trường hợp này, anh không thể không động tay dạy bảo đối phương.
Biết được cô lo lắng cho mình, khóe môi anh khẽ nhếch lên, gật đầu nói:
“Biết rồi, sau này nhất định kiềm chế bản thật, nhiều nhất đánh anh ta hai lần.”
Cố Chi Nhìn nhìn thấy vẻ mặt ra vẻ của anh, quở trách liếc nhìn anh, lại không nhịn được mà hỏi:
“Còn chỗ nào bị thương đưa em xem?”
An Tĩnh Nghiên suy nghĩ một lúc, chỉ vào bụng mình, “Chỗ này, cũng rất đau, em cũng thổi?”
Vốn dĩ anh chỉ vào bụng mình, nhưng mà Cố Chi Nghiên nhìn sai, cho rằng anh chỉ vào chỗ đó của người đàn ông, lập tức đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh, “Giữa ban ngày mà anh...”
Cô đang nói rồi dừng một lúc, lập tức đổi giọng:
“Anh tự thổi đi, em đi gieo mạ.”
An Tĩnh Nguyên thấy cô vô duyên vô cớ mà chạy đi, hồi lâu không hiểu ra vì sao, bất quá vừa rồi cước kia của Triệu Khang Vân đạp cũng không nhẹ, phần bụng của anh lúc này còn đau, liền dứt khoát nghe theo cô nghỉ ngơi một lúc.
Hôm nay có chuyện rắc rối, việc đồng áng liền trì hoãn một lúc, đợi sau khi làm xong tất cả, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi, đồ ăn của buổi trưa hôm nay cũng đủ, Cố Chi Nghiên cũng không cảm thấy đối, theo người đàn ông từ từ thu dọn đồ sau đó mới về nhà.
Hôm nay Hà Lệ Xu không đi làm, nhưng mà cũng nghe được các thành viên trong đội khi trở lại ăn trưa nói về chuyện buổi sáng con trai mình đánh nhau, vừa nhìn thấy hai người bình an trở về, vội vàng quan sát rồi hỏi lại, cuối cùng mới yên tâm triệt để.
Mệt mỏi cả ngày, đợi sau khi ăn cơm tối, Cố Chi Nghiên nghỉ ngơi một lúc liền chuẩn bị đi tắm, cô nhìn bó hoa cắm trong bình rượu đặt ở đầu giường, khẽ nheo mắt, lập tức từ dưới đáy tủ quần áo lấy ra vay ngủ không tay gợi cảm của mình.
Người đàn ông sớm đã đun sôi nước rồi, thời gian tắm cũng không lâu, đợi cô tắm xong ra ngoài phòng, đúng lúc nhìn thấy người đàn ông ngồi trên giường che lấy bụng, vẻ mặt nhăn nhó đau đớn.
Cố Chi Nghiên hơi sững sờ, lúc này mới nhớ ra hôm nay khi đánh nhau, đũng quần của người đàn ông bị Triệu Khang Vân đá một cước, cô từ từ tiến lên nhẹ nhàng hỏi:
“An Tĩnh Nghiên, hôm nay anh bị đá ở chỗ đó sao?”
“Em mới nhớ ra sao?”
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, đột nhiên cười, “Lúc đó anh nói đau mà em còn mặc kệ anh.”
Cố Chi Nghiên nghẹn lại, lúc đó quá hỗn loạn, cô chỉ nhớ rằng anh hung hăng đánh Triệu Khang Vân rồi mọi người liền tới, sau đó lúc anh nói với cô “chỗ đó đau”, cô còn cho rằng người đàn ông chỉ đang trêu chọc mình, nhưng không ngờ vậy mà anh bị đá ở chỗ đó.
Cô lập tức khó chịu, “Em, cái đó, tưởng anh...”
Cô đang nói lại dừng lại, còn đổi lời:
“Anh thật sự rất đau?”
Triệu Khang Vân đại khái là dùng hết sức lực của anh ta, một cước này đạp thực sự đau, An Tĩnh Nguyên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía cô, “Thật sự rất đau, bất quá em đến nhìn xem?”
Cố Chi Nghiên không biết anh ấy đau đến mức nào, nhưng mà chỗ đó cô không thể giúp gì.
Vành tai của cô nóng lên, lẩm bẩm nói:
“Vậy anh đưa em xem, còn không cởi quần ra?”
Âm thanh mặc dù nhỏ, nhưng mà An Tĩnh Nguyên vẫn nghe thấy được, đang nghi ngờ vì sao cô nói như vậy, nhìn thấy ánh mắt né tránh của cô, lập tức hiểu ra điều gì đó.
Khóe mắt của anh hơi cười, không đáp lời của cô, “Trước tiên em giúp anh lấy thuốc bó xương ở trên tủ quần áo.”
Cố Chi Nghiên ồ một tiếng, biết nghe lời, cầm bình đi tới chậm rãi đưa cho anh, “Đưa anh.”
An Tĩnh Nguyên nhìn thấy người phụ nữ ở gần trong tay, đang mặc chiếc váy ngắn không tay mát mẻ, lộ ra đôi chân và cánh tay thon thả, xương quai xanh tinh xảo bên trong cổ áo rải rác mấy sợi tóc, bộ dáng lười biếng lại gợi cảm quyến rũ người khác.
Anh khẽ liếm khóe môi dưới, cười cười nhìn cô, “Lần trước em bị thương là anh lau cho em, lần này đổi lại em cũng lau cho anh đi?”
Cố Chi Nghiên nghe thấy vậy nội tâm hơi giật mình, chỗ kín đáo đó xác định cần cô giúp?
Đang suy nghĩ, người đàn ông ở đối diện bỗng nhiên đưa tay ra, dùng sức trực tiếp kéo cô tới, lảo đảo, cô ngã vào vòng tay của người đàn ông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.