Chương 34: Ngơ Ngẩn 3
Trương Giai Âm
29/04/2024
Cô Vu nhíu mày, rồi lại giãn ra, bắt đầu khuyên nhủ: "Lời cháu nói với Tiểu Văn thật sự rất đúng, cháu đã là người trưởng thành, hẳn là hiểu rõ, phải giữ thật kĩ những gì mình đang có, vì sau này chính nó sẽ là vòng chắn bảo vệ cháu, bất kỳ ai, cho dù là người thân máu mủ, lời nói hay hành động mong muốn cướp đi thứ cháu có, đều cất chứa rất nhiều cái hố chờ cháu lọt vào."
Triệu Kha cắn miếng thịt kho tàu, chớp chớp mắt, không hiểu cho lắm.
Cô Vu đi sâu thêm chút: "Cháu hiện tại có gặp khó khăn gì không? Nếu có, tôi sẽ cố hết sức mình để giúp cháu."
Khó khăn ư...
Đây là người thứ hai trong hôm nay hỏi cô như vậy.
Triệu Kha có lẽ đã hiểu được lý do vì sao cô Vu lại đến tìm mình, thêm những lời mà bà ấy nói lúc nãy, cô lên tiếng giải thích, hỏi: "Cô biết chuyện cháu muốn chuyển công tác cho người khác ạ?"
Cô Vu đáp: "Để có được công việc này cháu vốn đã rất vất vả, khi cháu đưa ra quyết định, đừng nóng vội quá dẫn đến suy nghĩ bồng bột."
Triệu Kha cười.
Cô Vu căn bản không cần quan tâm những chuyện cỏn con như thế này, nhưng vẫn cố ý đến tìm Triệu Kha nói chuyện, ý tốt này của bà ấy, Triệu Kha nhận, đồng thời chân thành nói cảm ơn, giải thích: "Người cháu chuyển công tác cho là chị cả của cháu, là cháu tự nguyện, không hề nóng vội đâu ạ."
"Chị cả?"- Trong mắt cô Vu tràn đầy kinh ngạc.
"Dạ đúng vậy." Triệu Kha phản ứng rất nhanh: "Chẳng lẽ cô nghĩ rằng cháu muốn chuyển công tác cho em trai cháu sao?"
Mặt cô Vu lộ ra vẻ xấu hổ.
Quản lý Tôn lừa bà ấy, nhưng chính bản thân bà ấy cũng có sai, không chịu hỏi kỹ trước khi nói, bởi vậy mà gây ra cái Ô Long*.
*Ô Long: gây ra hiểu lầm, sai lầm không đáng có do không cẩn thận.
Có điều không thể trách bà ấy hiểu lầm, đây phải xem như chuyện thường tình vì nó quá phổ biến, chuyển công việc mình đang làm tốt cho anh em trong nhà, chuyển cho chồng, hoặc thậm chí chuyển cho chú, cháu cũng có...
Triệu Kha chủ động xoa dịu bầu không khí, nói: "Chuyện chuyển công tác, là ý kiến của cháu đưa ra, chị cháu năm nay hai mươi mốt, trong nhà bắt đầu gấp gáp chuyện hôn sự của chị ấy, nhưng cháu cảm thấy, nếu chị ấy xem mắt với những người trong thôn, thực sự rất uổng."
Cô Vu là một người biết lắng nghe, kiên nhẫn ngồi nghe cô nói.
"Chị cháu tốt nghiệp cấp hai, nhưng cháu chỉ mới biết chuyện này gần đây, chị ấy vốn dĩ thi đậu cấp ba, có điều do kinh tế trong nhà nên chị ấy đã giấu nhẹm tờ giấy báo trúng tuyển đi, hai năm nay dạy học ở trường tiểu học của đội sản xuất chúng cháu, còn đang tự học chương trình cấp ba."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Kha cắn miếng thịt kho tàu, chớp chớp mắt, không hiểu cho lắm.
Cô Vu đi sâu thêm chút: "Cháu hiện tại có gặp khó khăn gì không? Nếu có, tôi sẽ cố hết sức mình để giúp cháu."
Khó khăn ư...
Đây là người thứ hai trong hôm nay hỏi cô như vậy.
Triệu Kha có lẽ đã hiểu được lý do vì sao cô Vu lại đến tìm mình, thêm những lời mà bà ấy nói lúc nãy, cô lên tiếng giải thích, hỏi: "Cô biết chuyện cháu muốn chuyển công tác cho người khác ạ?"
Cô Vu đáp: "Để có được công việc này cháu vốn đã rất vất vả, khi cháu đưa ra quyết định, đừng nóng vội quá dẫn đến suy nghĩ bồng bột."
Triệu Kha cười.
Cô Vu căn bản không cần quan tâm những chuyện cỏn con như thế này, nhưng vẫn cố ý đến tìm Triệu Kha nói chuyện, ý tốt này của bà ấy, Triệu Kha nhận, đồng thời chân thành nói cảm ơn, giải thích: "Người cháu chuyển công tác cho là chị cả của cháu, là cháu tự nguyện, không hề nóng vội đâu ạ."
"Chị cả?"- Trong mắt cô Vu tràn đầy kinh ngạc.
"Dạ đúng vậy." Triệu Kha phản ứng rất nhanh: "Chẳng lẽ cô nghĩ rằng cháu muốn chuyển công tác cho em trai cháu sao?"
Mặt cô Vu lộ ra vẻ xấu hổ.
Quản lý Tôn lừa bà ấy, nhưng chính bản thân bà ấy cũng có sai, không chịu hỏi kỹ trước khi nói, bởi vậy mà gây ra cái Ô Long*.
*Ô Long: gây ra hiểu lầm, sai lầm không đáng có do không cẩn thận.
Có điều không thể trách bà ấy hiểu lầm, đây phải xem như chuyện thường tình vì nó quá phổ biến, chuyển công việc mình đang làm tốt cho anh em trong nhà, chuyển cho chồng, hoặc thậm chí chuyển cho chú, cháu cũng có...
Triệu Kha chủ động xoa dịu bầu không khí, nói: "Chuyện chuyển công tác, là ý kiến của cháu đưa ra, chị cháu năm nay hai mươi mốt, trong nhà bắt đầu gấp gáp chuyện hôn sự của chị ấy, nhưng cháu cảm thấy, nếu chị ấy xem mắt với những người trong thôn, thực sự rất uổng."
Cô Vu là một người biết lắng nghe, kiên nhẫn ngồi nghe cô nói.
"Chị cháu tốt nghiệp cấp hai, nhưng cháu chỉ mới biết chuyện này gần đây, chị ấy vốn dĩ thi đậu cấp ba, có điều do kinh tế trong nhà nên chị ấy đã giấu nhẹm tờ giấy báo trúng tuyển đi, hai năm nay dạy học ở trường tiểu học của đội sản xuất chúng cháu, còn đang tự học chương trình cấp ba."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.